Người đăng: dragonst2015
Cốc cốc… - đang đọc hăng say thì có tiếng ghõ cửa rung rung.
Cái cây kia lại tiếp tục đi ra mở cửa.
Cót két – đi vào là một thân ảnh mảnh mai. Mái tóc ngắn màu hoàng kim che
khuất một phần nhan sắc xinh đẹp.
Có điều cơ thể của nàng thì nhỏ síu, trước lõm mà sau lồi, nói sao nhỉ…
Hai lưng! – hắn chỉ có thể thấy rõ sự bằng phẳng trên milimét.
Không phải hắn kì thị gái lép nhưng mà ít nhất cũng phải cỡ A cup thì mới mần
ăn được
chứ.
Nàng ta vừa bước vào phòng liền đi nhanh đến, lướt qua người hắn mà vô tình
nhìn lại. Bất chợt cô nàng dừng lại, lui lại vài bước, hai con ngươi trong vắt
ấy mở to ra. Ngón tay của cô bé chỉ chỉ vào người hắn mà run run.
“ Là ngươi “ – lời gọi mang theo sự kinh dị xen lẫn cả ngạc nhiên cùng bức
xúc, nên khiến âm lượng trở nên to lớn.
Hắn cũng thấy là lạ. Giọng la này nghe có vẻ quen thuộc.
Không đợi hắn suy nghĩ điều gì thì một bàn tay lao đến.
Vèo – tiếng xé gió vang lên nhưng cũng chỉ có vậy.
Vì hắn cao còn nàng thì lùn nên cú bạt tay đã hụt.
Tán không dính khiên sự tức giận của cô nàng càng lớn hơn, nàng vừa la hét vừa
nhảy cẫng lên liên tục tát.
Hụt, hụt, lại hụt, gần tới, tạch,… Cuối cùng vẫn hụt.
“…” – Hoa cũng chỉ có thể lặng im, trợn mắt nhìn nàng ta vung vẫy đôi bàn tay
mềm trong trạng thái bất lực.
Hít hờ... Hít hờ - thở gấp vài cái cô bé cắn rắng dơ tay lên tính đánh tiếp
nhưng rồi lại mếu, và khóc.
Lúc này Nina mới kịp phản ứng, nàng bật người khỏi ghế lại chỗ cô bé. Hai
người liên ôm nhau.
Có vẻ có chỗ dựa nên càng khiến bé kia khóc rống lên thêm, kèm theo cả những
tiếng nức oan ức.
Một vở kịch tự biên tự diễn rồi tự khóc, hắn cũng chỉ có thể bất đắt dĩ mà
ráng nhớ mình đã làm chuyện gì sai. Nhưng rồi chịu thua vì chưa bao giờ gặp cô
gái này, nếu có gặp thì với đặc điểm nổi bật của nàng thì nhất định sẽ nhận ra
.
“ Nín đi, nín đi mà, nói cho mình biết rốt cuộc là sao? ” – Nina vô vành cô bé
.
“ Tên kia, hắn… ” – vừa hức hức cô nàng kia vừa kể lại.
Bà má trẻ này không ngờ lại là chủ tiệm thuốc mà hắn đập phá lần trước, nghe
xong nguyên nhân, mặt hắn liền nhăn nhúm lại, bó tay.
Sau khi hắn đi thì hàng loạt rắc rối bủa vây lấy bà chủ nhỏ, ẩu đã có người
chết, tiệm thuốc thì bị phá hỏng vài nơi, còn bể không ít lọ Potion trân quý
của nàng.
Lúc kể giọng điệu nàng từ nhỏ nhẹ liền dần chuyển biến thành căm tức, ánh mắt
không giấu diếm chút nào uất ức nhìn lấy Nina. Cô bé còn đòi hắn phải đền lại
tổn thất nếu không sẽ liều mạng với hắn. Lúc nói đến câu đó thì nhìn hắn với
cặp mắt hình viên đạn cùng với chìa nắm đấm tới hù hắn.
Con lợn gợi tình! – Hoa phải chửi thề một tiếng.
Có sự trùng hợp ếu hề nhẹ ở đây! - hắn chỉ có thể lấy tay che mặt lại vì quá
xui xẻo. Dù lúc ra ngoài hắn có mang áo choàng chùm mũ nhưng không cách nào có
thể che được cặp sừng tổ chảng trên đầu.
Tiếp tục thầm mắng xúi quẩy, Hoa chỉ có thể miễng cưỡng móc hết đống tài sản
trên người ra trả cho bà cố nội này để bớt nhức óc.
Kết cục sau khi “ thền “ cho bà trẻ là hắn chỉ còn thiếu có lột quần ra thôi,
còn lại mọi thứ đều bị tịch thu hết.
Nhìn lại tấm thân xám xịt trần trụi, hắn chỉ cảm thấy. Đen.
Thật sự là… Ngày tó -