Người đăng: dragonst2015
Wác – tiếng chim đại bàng kêu vang trên bầu trời mập mờ sương trắng.
Phùm… Phụp – tiếng đập cánh uy vũ vang vọng trên thị trấn, giữa rừng cây yên
tĩnh.
Những âm thanh ấy như đánh thức mặt trời dậy, chiếu những tia nắng bình minh
quét tan màn đêm u tối, soi sáng sắc xanh lá rừng.
Những cánh hoa ngâm mình trong hơi nước, nở rộ trước sự nâng niu ấm áp của ánh
ban mai.
Trên một cây đậu khổng lồ đầy búp bông trắng tinh khôi, lại có một búp lạc
loài, vì bị khoét mất một cái lỗ to đùng, nếu nhìn kĩ thì sẽ thấy hết mọi thứ
bên trong.
Một cái giường, một cánh cửa, một đống xác chim trụi lũi, một kẻ chùm áo khoát
đen xì do lông vũ xếp tầng tầng lại mà thành.
Đó là Hoa thanh niên chứ ai, do giận cá chém chim nên hắn lột lông đám quạ rồi
kết vào áo. Điều không ngờ lại khiến chiếc áo khoát biển đổi.
Áo Choàng Lông Quạ
Đẳng cấp : Cao cấp
Độ bền : 12/12
Thân pháp +3
Độ ẩn thân cấp độ bạc
Khả năng tăng phúc : Tinh mắt
Kĩ năng bổ trợ : Trù Ẻo
Kĩ năng : Trù Ẻo
_ Kế thừa 1/1tỷ khả năng nguyền rủa từ ??Ám Quẻ Thần Sư??.
_ Cười với mục tiêu để thực hiện hành vi đồi bại.
_ Một lần thi triển sẽ mất 1 độ bền + 10% MP tổng của mục tiêu.
< Nội Lực càng nhiều, mục tiêu ngậm hành tỏi càng nhiều. Kĩ năng chỉ có tác
dụng khi đang mang “Áo Choàng Lông Quạ” >
Ngon – hắn lẩm bẩm như một thằng tự kỷ, mặt cười den tối.
Có chiêu này, cay thằng nào thì ám cho nó không ngóc đầu lên được. Đang đánh
nhau mà có đối thủ xui tận mạng thì càng có lợi cho hắn. Quang trọng nhất là
có thể phát động chỉ bằng một nụ cười, âm thầm lặng lẽ nên không thể phòng bị
được.
Đứng lên chuẩn bị rời đi, Hoa thanh niên đổ mồ hôi trán, quay đầu từ từ lại.
Giờ hắn mới nhớ là căn phòng này đã tan tành tùm lum, mặc dù không phải lỗi
của hắn nhưng người khác hẳn là ếu nghĩ là như vậy đâu.
Đi ra cửa chính giờ đây là chuyện bất khả thi, chỉ còn một con đường duy nhất…
Nhảy lầu.
Men theo những thân cây đậu to, thanh niên Hoa leo xuống từ từ, tay chân cũng
có chút run rẫy. Với cái độ cao của vị trí hiện tại, nơi hắn đang đứng, thì
rớt xuống không chết cũng lết.
Bên tai gió thổi vùn vụt, hắn quay đầu liếc mắt xuống, cảnh tượng bên dưới
vắng tanh vì còn sớm, xa xa những chiếc cầu gỗ trên không trung lát đát vài
người.
Nếu không xuống lẹ thì đến lúc cao điểm mắc công lại bị phát hiện. Bị cho là
ăn trộm sẽ dẫn đến một cái kết không đẹp cho lắm.
Ừừừ - rên rỉ một cái hắn lại tiếp tục gian nan trợt xuống.
Rất lâu sau đó… Khi gần xuống đến nơi thì lại có âm thanh gió nhẹ vi vu sau
lưng Hoa.
Víu vù – tiếng gió nhẹ nhàng không giống với tự nhiên, mềm mại nhưng mang theo
nét khuýt phù cắt vào tâm hồn.
“ Cậu đang làm gì đó ” – thanh âm loáng thoáng vẻ mị hoặc cất lên bên tai hắn
.
Đầu hắn như to ra và đơ lại, cái cổ cứng ngắc ráng xoay ra sau từng chút một.
Ánh nắng từ trên cao chiếu vào mắt khiến đôi mi Hoa nhíu lại. Lim dim đôi mắt
mờ, hắn thấy bóng hình duyên dáng mười phần no đủ, đang lơ lửng đứng trên ngọn
gió…
Và điều hắn không muốn nhất đã đến, bị bắt.
Ngồi đối điện với một mỹ nhân quyến rũ, nhưng lúc này hắn không có chút mê mẫn
thèm thuồng nào mà lại cảm thấy chột dạ.
Nữ Yêu Tinh lv199
HP : 640/640
MP : 4820/4820
Sức Mạnh : 41
Thân Thể : 54
Nội Lực : 472
Thân Pháp : 103
Kĩ năng : Phong Nhận, Gió Lốc, Gió Thoảng, Cuồng Phong,Thương Khí, Phong Độn
Nội tại : Tinh thông phong pháp thuật, Hồn gió, Sự bảo hộ của Á Thần Gió
< Trạng thái buồn rầu, tinh thần sa sút >
“ Sao vậy cu, có cần phải rụt rè vậy không, chị đâu có muốn ăn thịt cưng đâu
mà sợ ” – thấy thái độ hắn khá dể thương, cô nàng cười chọc hắn.
Đôi môi ấy thật quyến rũ, nụ cười ấy như hút hồn Hoa Vô Khuyết.
Hắn thấy ẩn sâu trong cặp mắt tuyệt đẹp của nàng, là một nỗi tuyệt vọng thầm
kín.