Người đăng: dragonst2015
Bên căn phòng mập mờ sắc vàng, trên chiếc giường êm ái là một người đẹp đang
chìm vào giấc ngủ ngon.
Bỗng nhiên từ góc cửa nổi lên những gợn sóng thầm lặng, dần tạo thành một lốc
xoáy đen tối hòa cùng bầu không khí.
Bước chân ra khỏi đó là một vệt mờ. Bóng hình ấy to lớn, cơ thể được che phủ
bởi một chiếc áo khoác trùm đầu.
Tên ấy ngó nghiên một lúc rồi đi lén lút đến gần bên giường nơi nàng công chúa
đang ngủ say. Không đụng chạm, sờ mó mà chỉ đứng nhìn, nhìn thật lâu.
Hoa đã đột nhập vào phòng Aria thành công một cách đơn giản, nhưng khi đến nơi
thì lại có chút chột dạ và xấu hổ.
Khuôn mặt đẹp đến hoàn mỹ, môi hồng mềm hé lộ nhẹ nhàng, mái tóc mềm vươn vấn
trên đôi bồng đào căng tròn. Sự thánh khiết của nàng dưới ánh đèn mập mờ không
chút nào bị che lấp mà còn thêm chói lóa.
Không hiểu tại sao giây phút này khiến tim hắn đập mạnh nhưng không có sự ham
muốn. Đó chỉ là sự yêu thương thuần khiết.
Ngồi xuống mép giường, tay của hắn đưa dần ra khỏi cổ áo, sờ lấy má mềm, lòng
rung động.
Hài – thở dài bỏ cuộc, hắn rút tay lại, ánh mắt chiều mến nhìn nàng một lúc
rồi đứng dậy quay đi.
“ Ai zợ ”- nhưng ngay lúc đó lại có êm dịu giọng nói cất lên.
Lúc hắn gần đến cửa thì nghe tiếng hét.
“Áaah! ”
Pùm – tiếng la chưa dứt thì bên ngoài bỗng nổ lớn.
Ùm ùm – vách tường bên ngoài phòng nổ toan, lá cây rách bị gió thổi văng tung
tóe
khắp nơi. Căn phòng giờ đây đã lộ ra ngoài trời bởi vì cả một vách tường gần
như bị quét tan bởi vụ nổ.
Bên ngoài là hai chiếc bóng mang theo đôi cánh bướm xinh đẹp, lấp lánh dưới
ánh sao sáng.
Hai nàng bay vào trong phòng từ từ khép cánh lại.
Bước vào là cặp song sinh cực kỳ xinh đẹp, tuy không bằng Aria nhưng lại có
một dạng phong tình khác biệt.
“ Tiểu thư ưm! ”- cô nàng có hai búi tóc nũng nịu nói. Vừa dứt lời xong liền
chạy đến, lao lên giường mềm, ôm chầm lấy Aria.
“ Ngươi là ai ” – cô gái cuộc tóc đuôi ngựa thì giọng nói lạnh lùng như băng
đá, từ đầu đến cuối đều nhìn chằm chằm vào người hắn.
Không nói gì mà Hoa chỉ dùng tay kéo xuống chiếc mũ chùm đầu, hiện ra khuôn
mặt ngây thơ vô số tội.
Xoẹt – một đường sáng lướt ngang qua góc trái, khiến hắn xém chút đã bị thương
.
Cô nàng lạnh lùng kia vẫn giữ nguyên cái vẻ mặt ấy mà tặng cho hắn một kiếm,
hên là thanh niên né kịp.
Xém chút là ngắm gà khỏa thân rồi – hắn thở phào nhẹ nhõm, lưng đổ mồ hôi như
tắm.
Lần này sự thành công nhất của hắn là đột nhập vào phòng của Aria nhưng không
làm trò đồi bại gì. Nếu không là vừa bị cắt ra làm sáu khối, mà đến chết cũng
bị mất hết sự thanh khiết.
“ Đừng mà! ”- Aria từ trên giường đi xuống ngăn cản cô gái kia tiếp tục tấn
công.
Bọn họ nói chuyện với nhau mà lâu lâu nhìn qua hắn. Hoa Vô Khuyết cũng chỉ
biết cười khổ đứng ở só phòng, nhìn như tội phạm đang chờ phán xét.
Được một hồi lầu thì hai nàng kia mới chịu rời đi, trước lúc bay khỏi phòng,
cô em gái tính tình trẻ con lêu lêu hắn nữa mới đểu. Còn nàng chị thì chả thèm
liếc hắn lấy một cái mà biến mất dạng.
Bầu khống khí căng thẳng đã kết thúc, Hoa thở phào nhẹ nhỏm một hơi nhưng lại
phát hiện không nhẹ nhõm như vậy. Môi trường xung quanh càng thêm ngột ngạt
khó chịu, hắn có linh cảm không tốt.
“ Em có chuyện muốn ” – Aria cúi đầu nói.
“ Em phải về nhà rồi, không thể cùng anh tiếp tục chuyến đi này nữa… Em xin
lỗi ” – nói xong nàng nhóm người lên tặng cho hắn một nụ hôn bất ngờ vào má.
Hành động chỉ xảy ra trong tích tắc. Nàng liền quay về phía bên ngoài.
Hắn mặt đờ đẩn không hiểu gì, tay theo bản năng mà túm lấy tay của Aria không
cho nàng chạy mất.
Sực tỉnh lại ngay, hắn lại càng thêm nắm chặt tay của nàng mà níu lại. Tay kia
đưa ra kéo nàng vào lòng.
Aria nằm trong vòng tay của Hoa mà giọt lệ tràn mi. Hắn cũng chỉ nhắm mắt lại
cảm nhận những dòng hơi ấm cuối cùng.
Giây phút chia tay rồi cũng phải đến, Aria đẫy hắn ra.
“ Có thể cho em biết anh tên gì không ” – nàng cuối đầu ngại ngùng hỏi.
Hắn mở to con mắt ra suy nghĩ rồi cúi người xuống, dùng móng tay khắc xuống
nền phòng 3 chữ :
“ HOA HOÀN HẢO ”
Khi nhìn dòng chữ ấy hòa cùng những mảnh hoa trắng trên mặt nền, lòng nàng
rung động, cũng lại thấy cái tên thật mắc cười mà bớt sầu.
Con mắt Aria mọng nước ngước nhìn hắn mỉm cười, tạm biệt.
Nàng nhảy ra khỏi căn phòng bông, lưu lại hương thơm xử nữ khiến Hoa ngây ngất
.
Hắn cũng đến mép phòng, nhìn ra ngoài thì thấy hai cô nàng song sinh kia đang
đỡ lấy Aria bay về phương xa.
Ài – chán chường ngồi xuống, Hoa chỉ có thể đung đưa chân trước gió, ngắm sao
và trăng cho vơi bớt nỗi buồn…
Trở về giường của Aria, hắn liền lăn lên nệm bông trên giường, hít lấy hít để
mùi hương còn sót lại.
Thanh niên bây giờ đang khóc không ra nước mắt. Con cá ngon lành trong giỏ mặc
hắn ăn cắn thì lại tính để dành từ từ ăn. Ai ngờ rằng nàng lại mọc cánh bay đi
mất.
Khốn nạn mà, hjx – đập mặt vào gối mà xã cơn bực dộc, hắn thầm căm thù hai con
mắm tới phá đám mình, quyết thề có ngày sẽ ăn cả chị lẫn em cùng một lượt.
< Hp của bạn hồi lại 10 do đập đầu vào gối >
Con mịa mi! Để ta ngủ yên điiii…