Người đăng: dragonst2015
“ Anh thích mấy món này à ” – mãi mê mua sắm ngắm khía trang bị thì hắn nghe
được giọng nói ngọt ngào. Xoay đầu lại nhìn thì Hoa thấy ngay một khuôn mặt
tựa thiên thần. Aria đã đứng đợi sau lưng hắn từ lúc nào.
Hình như nàng đã bàn xong chuyện với cô poodle từ lâu.
Coi lại bản thân thì hắn cười ngại ngùng. Trên người mang nào là giáp tay,
giáp chân, giáp mình, giáp đầu, đủ thứ giáp nhìn hắn như một con ma nơ canh (
hình nộm quảng cáo quần áo ).
“ Hi hi, cậu tính tiền đống giáp đó dùm tôi nhé ” – Aria vui vẻ thanh toán
đống giáp đó cho hắn.
Hoa thấy vậy liền ngạc nhiên và rồi hiểu ngay. Hắn giống người từ dưới đất
chui lên, mặt thì nhà quê nên bị hiểu nhầm là nghèo kiết xác.
Hoa nhăn mày lại hơi tức giận pha lẫn tự ái. Đời nào người như cậu lại phải để
gái trả tiền mua đồ cho mình. Lê bước trầm trọng đến bên cạnh Aria. Hắn nắm
tay nàng, tay kia chỉ vào bản thân rồi móc từ đâu một viên tinh hạch màu tím
đậm đưa cho nàng.
“ Hửh, đưa cho tui cái này ” – Aria chỉ ngón tay xinh vào cằm.
Hoa nhăn mày gật đầu với vẻ kiên quyết.
“ Ừm coi như trao đổi đi ” – Aria đưa nó lên, mắt nhìn chằm chằm vào viên tinh
thể một cách chăm chú, cổ ngọc ngà nuốt lấy một ngụm nướt bọt.
Hắn thấy lạ khi nàng tỏ ra như vậy.
“ Thứ này quý lắm đó. Nó là từ con thũ lĩnh hắc ám à! ” – Aria như biết hắn
nghĩ gì mà giải thích.
Khi thấy khuôn mặt cao hứng của nàng thì hắn cười, cười chỉ đơn giản vì thấy
nàng thật dể thương.
Nàng thì lại thấy hắn cười nham nhở, tưởng là hắn tính đòi lại nên rút tay ra
sau lưng.
“ Hông trả lại đâu, he he he ” – khóe mắt nàng cong lại thành hình trăng
khuyết, môi phát ra giọng cười khúc khích, nghịch ngợm.
Hoa ngớ người rồi đen mặt lại vì độ tin cậy cùng nhân cách của bản thân bị
đánh giá thấp. Sau đó thanh niên cười nham hiểm, hắn bỗng nảy ra một ý tưởng.
Aria khi thấy hắn khác thường thì định lùi lại nhưng không kịp.
Nàng đã bị hắn ôm trọn vào người.
“ Ưa, không trả lại đâu mà ” – nàng giẫy dụa, nhõng nhẻo nói.
“ Ơ địt, cái mông gì thế này ” – Hắn có xúc động muốn chửi thề. Tính giả bộ
đòi đồ để ôm chiếm tiện nghi gái. Cuối cùng lại vướng đống trang bị nên không
thấy mềm mại mềm mịn gì mà là ếu có cảm giác gì hết.
Hoa thật sự thề rằng mình sẽ không bao giờ mặt giáp khi đi chung với gái. Đó
cũng là một kinh nghiệm, có điều phải trả giá bằng nước mắt.
Với sự tiếc nuối cùng không cam tâm, hắn làm liều. Đầu hắn cuối xuống, đưa môi
hướng về phía mặt Aria nhưng khi nàng vùng vẫy khiến cho đôi môi hai người
chạm vào nhau.
Cả 2 trao cho nhau nụ hôn đầu đời một cách lãng xẹt bên trong một cái cửa hàng
tổ chim, không có gì là lãng mạng.
Khoảnh khắc ấy đối Aria lẫn Hoa là không thể xóa nhòa.
Hắn thấy thời gian như nhừng trôi và giống như mọi thứ trước đó chỉ là vô
nghĩa.
Aria mở to mắt bất ngờ, tuy cách một lớp giáp nhưng hắn vẫn cảm nhận được cơ
thể nàng đang rung lên từng đợt.
Khuôn mặt nàng dần chuyển từ ngạc nhiên sang e thẹn, làn da trắng nỏn nà ửng
hồng dần, ngọt ngào giống bánh kem có thêm cherry.
Tâm hồn Hoa lạc trên tận chín tầng trời khiến đôi tay cậu lơ là buôn lỏng nàng
nhẹ nhàng.
Aria ngại ngùng chạy mất, nàng tan biến đi như một áng mây mềm thướt tha lướt
nhẹ qua những ngón tay Hoa, khiến cậu thất lạc.
Như cảm thấy thiếu thốn thứ gì đó, như cảm thấy muốn làm thêm điều gì đó.
Nhưng tất cả đã muộn màng, người đẹp giờ đã không còn trong vòng tay của cậu.
Hài – thở dài đầy ngao ngán, con vịt đun chín ôm đến mỏ rồi mà, chỉ cần thọt
lưỡi vào nữa thôi là ăn được. Vậy mà hắn vẫn để nó bay đi mất.
Ai – dậm chân thầm chửi bản thân nguu như con bò, đã lỡ rồi thì đáng lẽ ra
phải mút luôn chứ chạm môi không thì chả khác gì con nít ba tuổi.