Uất Ức


Người đăng: dragonst2015

Một cậu nhóc quái vật nhai một mồm đầy bọ ở bên dưới tán cây cổ thụ, tay thì
cầm theo miếng gổ moi móc thứ gì đó.

Xoẹtttt - Dính trấu nghe con - Hoa ngón tay cầm theo con giun với nét mặt đắt
ý rồi bỏ luôn vào họng.

Các bạn đang thắc mắc vì sao mình ăn mấy cái thứ tởm lợm này ư, trước đó mình
cũng nghĩ giống mấy bạn vậy nhưng bây giờ thì khác, sâu bọ ăn ngon dã man
giống như lúc đói mà ăn trứng luộc chấm muối tiêu chanh vậy đó.

Chắc là do khẩu vị của quái vật nên mình không thấy tanh mà là thơm phức như
cánh gà chiên bơ.

Đáng lẽ một đứa trẻ phải được bao bọc bởi vòng tay cha mẹ nhưng khi mình lại
xin đồ ăn của đám goblin trưởng thành thì bọn nó cho mình ăn nguyên cái cù lôi
và nét mặt ghi rõ nguyên chữ “ Muốn ăn tự lăn vào rừng ’’.

Trong thế giới này sinh tồn chính là tất cả mọi loài đều phải thích ứng và
tiến hóa kể cả loài yếu ớt nhất như goblin, 1 tuần là đủ cho chúng bước vào
tuổi trưởng thành nhưng cũng có điểm yếu chí mạng là... quá phế vật : sức thì
yếu, chạy thì chậm, đầu thì không dùng để chứa não, già thì nhanh chỉ được cái
sinh sản tốt - vừa đi vừa suy nghĩ.

Cà lộcccc... cà lộc huuyyyy - tiếng vó ngựa đang từ xa vọng lại bên tai.

Quát đờ phắc - Hoa quay người lại nhìn sâu vào cánh rừng thấy 3 con ngựa ba
sừng đang phóng đến ào ào hướng về phía này, cái này không đáng sợ bằng cái
thứ phía sau chúng nó.

Té lẹ - chỉ có một chữ chạy trong não Hoa dùng hết sức bú sữa mẹ chạy lệch
hướng khác.

Cắm đầu chạy được một lúc thấy an toàn rồi mới dám dừng lại thở - hổ méo gì mà
to như tó vậy trời – đứng trên vách đồi nhìn về hướng rừng rậm nơi đó vẫn còn
loáng thoáng tiếng rào rống của hổ và tiếng hí thảm thiết như bị thọc tiết của
đám ngựa 3 sừng.

Nghĩ đến mà sợ, ngu người chạy thẳng thì chỉ có nước làm điểm tâm cho con mèo
chết đầm kia.

Cái mặt quái vật của hắn vốn đã xanh nay còn xanh hơn do hắn sợ quá mà... tè
dầm, cũng không thể trách cậu ta được. Cứ nghĩ bạn là thằng nhóc 8 tuổi yếu
sinh lý, gặp sau lưng có con hổ to cở voi răng lít nhít như cá mập thì biết.

Mang theo tâm trạng thoát chết lết về hang động cạnh vách đồi bí mật.

Đến hang động thì cũng chả có gì làm nên mò vào ổ rồi lăn ra ngủ thôi.

Khoooò - trong giấc mộng Hoa Vô Khuyết thấy mình vẫn ở nhà học bài, ăn ngủ
chơi như bình thường, đi trên đường thì bị tai nạn chết...

12 năm đèn sách của mình chỉ để xuống thăm diêm vương thôi sao, không cam tâm
mình vẫn chưa quen ai hết mà, mình vẫn còn quá nhiều thứ chưa làm, vợ chưa có
ba má chưa nuôi. Không cam lòng! Mình không muốn chết khi vẫn còn zin (T^T).

Khi nằm ngủ nước mắt của cậu bé xanh giàn giụa trên khuôn mặt nhỏ tẩy đi bụi
bẩn lộ ra những đường viền kì ảo như có như không.


Hồi Sinh Thành Quái Vật - Chương #2