3:tiểu Thiên Tà


Người đăng: Laopham

1000 năm sau.......

Sau sự kiện Vân Dực quốc bị hủy diệt bởi chính hoàng tử của quốc gia đó là
Thiên Tà, và tất nhiên sau đó, điều gì đến thì cũng phải đến, một đế quốc khác
xâm lượt rồi nuốt chửng Vân Dực quốc, thay thế Vân Dực quốc thống trị quốc
gia này, tên đế quốc đó là Thần Uy.

Còn Thiên Tà hoàng tử, sau sự kiện đó cũng không có tung tích, có người nói
hắn đã chết ,có người nói hắn đã trở thành quỷ và đi vào quỷ vực rồi. Tuy có
nhiều ngôn luận, nhưng về Thiên Tà cố sự, đã trở thành một truyền thuyết.

Nhiều gia đình, cha mẹ lấy Thiên Tà tên để hù dọa con cái của mình, nếu ngươi
không ngoan thì sẽ bị Thiên Tà bắt đi. Từ đó Thiên Tà là nổi ám ảnh với mỗi
đứa trẻ, nhắc đến Thiên Tà cho dù không ngoan đến đâu thì cũng thành ngoan.

Thần Uy đế quốc là một đế quốc nằm kề vùng biển xanh, họ quanh năm đều sinh
sống ở cạnh vùng biển cho nên bọn họ đều luôn lấy thuyền chiến làm vũ khí quân
sư chính của quốc gia. Sau khi Thần Uy đế quốc nuốt chửng Vân Dực quốc, họ đã
chuyển sang Vân Dực quốc để sinh sống, chỉ để lại một phần nhỏ ở lại bản thổ.
Vì Vân Dực quốc cách Thần Uy đế quốc không xa ,cho nên họ không sợ bị thế lực
khác xâm chiếm

Khi đó cũng có rất nhiều đế quốc khác muốn vào góp vui, nhưng từng cái từng
cái từng cái đều bị Thần Uy đế quốc đánh bại. Chính Thần Uy đế quốc từ đó trở
thành Hoành Thiên đại lục đế quốc mạnh nhất.

.........

Thật Thà trấn, một trấn nhỏ nằm ở phía Bắc Thần Uy đế quốc. Người trong trấn
rất nhiều chưa được tiếp xúc với sách vở, cho nên khi kiến thiết trấn này,
thấy thật thà là một cái tên hay cho nên lấy thật thà chữ làm tên cho trấn,
cũng đã được vài mấy trăm năm rồi.

Thật Thà trấn có một truyền thuyết, vài trăm năm trước ở trong trấn này, từng
sinh ra một vị tiên nhân, cho nên người dân ở đây luôn lấy đó làm kiêu ngạo.
Điều này cũng là Thật Thà trấn vĩnh viễn kiêu hãnh.

Thật Thà trấn tương đối là nhỏ, nếu muốn đi hết trấn để tham quan thì chưa đến
mười phút thì đã đi xong.

Giống như cái tên của trấn, người dân ở đây chất phát, thật thà ,mộc mạc và
ngay thẳng, hơn nữa họ rất là đoàn kết, mọi người vì một người, một người vì
mọi người.

Bên ngoài Thật Thà trấn, là Hoàng Long thành, tuy không phải là cái gì thành
trì lớn, nhưng nơi đây chính là khu thương mại chính của Thần Uy đế quốc. Rất
nhiều thổ hào, thần hào đều sinh sống ở đây.

Nói đến Thật Thà trấn, là phải nhắc đến Thiên gia.

Đi một đường thẳng về phía Tây của Thật Thà trấn, thì thấy sẽ nổi lên một ngôi
nhà với kiến trúc thật là hùng vĩ.

Trên tòa kiến trúc này có tấm biển hiệu, có ghi là Thiên gia. Nét nút ghi ra
tấm biển hiệu này thì rất uyển chuyển, mượt mà hiển nhiên là thủ bút của một
danh gia.

Hai bên tả, hữu phía trước cổng của Thiên gia có dựng hai đầu thật lớn mãnh hổ
bằng tượng, nhìn vào thì rất đáng sợ ,hung mãnh như con vật thiệt.

Thiên gia ban đầu là một gia tộc lớn ở Thần Uy đế quốc nhưng vì một lý do gì
đó, đành đến trấn này để sinh sống. Thiên gia ở đây cũng đã được vài năm rồi.

Gia chủ của Thiên gia, tên là Thiên Hành, là một người rất có tiếng nói trong
trấn, bởi vì ông là một người có học thức đàng hoàng, hơn nữa đối với người
dân ở đây thập phần tốt bụng.

Thiên giá phủ đệ,

Bên trong Thiên Gia phủ đệ, một vị trung niên nhân mặc một bộ y sam hoa lệ màu
trắng, mắt rộng mày cong, khuôn mặt hào khí ngút trời, có một vết thẹo bên má
phải, chắc là lúc trước do chiến đấu gây ra . Ông có thân hình cường tráng,
mày rậm mắt to đầy vẻ thô hào chính trực. Người này chính là Thiên Hành, Thiên
gia gia chủ.

Ông là một người có tính tình phóng khoáng, đường hoàng đỉnh đạc, phong thái
đại trượng phu quang minh chính đại, ghét ác như thù.

Đang nhìn với một ánh mắt hiền hòa lên một vị nam hài tử, thấy vị nam hài đó
đang chăm chỉ đọc sách, Thiên Hành mặt cười rạng rỡ ,gật đầu liên tục..

Khoảng một canh giờ sau là đến kì thi tuyển sinh lên Trấn Nguyên Tông rồi ! Tà
nhi cũng nên bước vào con đường tu tiên thôi ....mà Tiểu Tâm hiện tại nàng có
được mạnh khỏe không? Thiên Hành thầm nghĩ.

Trấn Nguyên Tông là một tông môn rất nổi tiếng cùng thêm ba tông phái khác,
được gọi là tứ đại thánh địa tu tiên của Thần Uy đế quốc.

Trấn Nguyên Tông, trụ sợ tông môn nằm trên đỉnh của Vận Kiếp Nhai, một ngọn
núi cách Thật Thà trấn không xa cho lắm.

Hàng năm, sẽ có nhiều vị trưởng lão của Trấn Nguyên Tông đến những trấn quanh
Hoàng Long Thành để tìm kiếm những đứa trẻ có thiên phú tu tiên cao về cho
tông môn.

Nam hài lén lén lút lút nhìn đằng sau cười rạng rỡ Thiên Hành, hắn nhịn không
được khóe miệng nổi lên nụ cười chiến thắng.

Nam hài này tên Thiên Tà, Thiên gia thiếu gia chủ, bởi trong nhà không còn anh
em khác ,cho nên vì là con một, Thiên Tà rất được phụ thân nuông chiều.

Thiên Tà có khuôn mặt thanh tú non nớt, gương mặt bóng loáng không một tia tì
vết, với mái tóc bạch kim dài óng mượt, chỉ vì tuổi tác vừa mới mười cho nên
vẫn chưa phát triển hết vẻ đẹp trai của cậu.

Tiểu nam hài Thiên Tà cá tính vô cùng tinh nghịch ,rất là quậy phá, chuyên môn
hố những người dân trong trấn. Tuy vậy, tiểu Thiên Tà lại rất được lão trấn
trưởng yêu quý.

Bởi chuyên môn hố người, cho nên khi chuyện này truyền vào tai của Thiên Hành,
ông cũng không phạt gì nặng đứa con trai của mình, chỉ phạt tiểu Thiên Tà đọc
sách của những bậc thánh hiền dưới mí mắt Thiên Hành giám sát.

Nhưng tiểu Thiên Tà làm sao lại chịu ngồi yên một chỗ để đọc sách gì như Nhân
Chi Sơ, Tánh Bổn Thiện.

Hắn liền đem một quyển truyện về tình cảm trai gái ra đọc, với tí tuổi, tiểu
Thiên Tà rất tò mò tình yêu trai gái là cái gì ,những lần bị phạt, tiểu Thiên
Tà đều luôn lấy những quyển sách này ra đọc, tuy chả hiểu nội dung đó nói đến
cái gì nhưng nam hài vẫn đem ra thực dụng.

Tiểu Thiên Tà liền tìm đến những phụ nữ lớn tuổi hơn mình trong trấn rồi nói
lên “Anh yêu em””Anh yêu em nhiều lắm “”Em là người phụ nữ anh yêu nhất trên
đời “............

Những người nữ nhân khi đối mặt với tiểu Thiên Tà thường mặt đỏ, cho dù là đẹp
hay xấu cũng đều chả dám đối mặt với tiểu Thiên Tà. Vì khi nói gương mặt của
tiểu Thiên Tà rất là chân thành ,chẳng giống một đứa trẻ nói giỡn chơi.

“ Tiểu Thiên Tà có ở nhà không “ Trong khi Thiên Tà đang chăm chỉ đọc sách thì
bên ngoài liền truyền đến một người tiếng già nua âm thanh.

Từ bên ngoài đi vào một hạ nhân, người này đối với Thiên Hành nói “Thưa gia
chủ, lão trấn trưởng đã đến “

“Ừ kêu ngài ấy vào đi”

Tiểu Thiên Tà khi nghe âm thanh là biết người đó là ai cho nên cậu vui vẻ đứng
dậy nhìn xem ,chỉ thấy tới là một lão nhân ,nhìn qua tầm hơn bảy mươi tuổi,
vóc người cao gầy ,quần aó sạch sẽ. Bởi vì tuổi tác duyên cớ cho nên mặt ông
có rất nhiều nết nhăn.

Người đến là Thật Thà trấn, lão Trấn trưởng ,Thái Huy.

“Tiểu Thiên Tà, đến đây để gia gia nhìn xem” Lão Thái Huy hướng tiểu Thiên Tà
phất tay.

Vị trấn trưởng lão Thái Huy là một người tốt, hiền lành ,người trong thôn đều
rất tôn kính ông, ngay cả tinh nghịch tiểu Thiên Tà cũng đối với ông thập phần
yêu quý.

“Thái Huy gia gia, ngài tốt “Tiểu Thiên Tà ngay lập tức bỏ quyển sách xuống,
phóng tới bên lão Thái Huy,đối với ông hành lễ, cung kính hướng về ông vấn an.

“Trấn trưởng ,ngài tốt “Thiên Hành đứng lên đối với lão Thái Huy ôm quyền.

“Haha, Thiên Hành, ta đến mang Tiểu Thiên Tà đi tham gia kì tuyển sinh của
Trấn Nguyên Tông “Lão Thái Huy đạo nói.

Thiên Hành gật đầu một cái, quay sang Thiên Tà, nói rằng “ Tiểu Tà ngươi đi
theo trấn trưởng tham gia tuyển sinh Trấn Nguyên Tông đi “

Tiểu Thiên Tà có chút tò mò hỏi “Tuyển sinh là cái gì? Chuyện này phụ thân
chưa bảo cho con biết “

Lão trấn trưởng Thái Huy giải thích nói “Trấn Nguyên Tông là một tông môn tu
tiên lớn, Hằng năm bọn họ sẽ mở ra một kì tuyển sinh, những thí sinh nhất
quyết phải đạt mười tuổi mới có thể tham gia, chắc vì thế phụ thân ngươi vẫn
chưa thông báo “

“Tu tiên! “Tiểu Thiên Ta nghe xong, mừng rỡ nhảy lên một cái, tiểu Thiên Tà
ước mơ lớn nhất cuộc đời là trở thành tiên ,tiêu dao tự tại, bây giờ đã có thể
thực hiện rồi.

..........

Sau khi trò chuyện xong, lão trấn trưởng Thái Huy dẫn theo tiểu Thiên Tà đi.

Đứng trước cửa ngóng trông, nhìn thấy bóng lưng của hai người đã rời đi, Thiên
Hành thở dài một cái, cuối cùng Tà nhi cũng đã bước đi trên con đường tu tiên,
giống như nàng khi xưa đó Tiểu Tâm.

Ta không biết hai mẹ con nàng có sẽ gặp được nhau không ?Nếu có gặp chắc nàng
sẽ vui lắm nhỉ, ta đã nuôi nấng con trai của chúng ta trưởng thành rồi!

Thở ra một hơi dài ra ,ông bước vào bên trong, định lại mang sách cất đi, ai
ngờ nhìn thấy trên đó nội dung Thiên Hành giật dữ thét lên “Nghịch tử “

Đang đi trên đường,tiểu Thiên Tà nhịn không được hắc xì một cái, trong miệng
lẩm bẩm:”Không biết chị gái nào đang nhắc ta đây! “


Hoành Thiên Đại Lục - Chương #4