Nụ Hôn Giận Dữ!


Người đăng: Kagasamiclone

cách khác để cường điệu về sắc đẹp của mình lần nữa, miệng vị hoàng đế nào đó
co giật liên tục, cuối cùng như cười như không hỏi: “Hả? Vậy chẳng phải là
ngươi đã không còn trong sạch nữa rồi sao?” Hắn quét mắt nhìn nàng từ trên
xuống dưới, đột nhiên nhìn thấy vết máu trên giường, sắc mặt hắn hơi biến đổi.

Ánh mắt của Tô Cẩm Bình cũng nhìn đúng vị trí mà mắt hắn đang nhìn, vết máu
kia là do Bách Lý Kinh Hồng phun ra đêm qua, đầu nàng chợt lóe lên, đáp: “Sao
có thể thế được chứ! Đêm qua, ngay khi tên hái hoa tặc kia muốn làm mấy chuyện
bậy bạ, nô tỳ mới dùng những lời lẽ chính nghĩa thuyết phục hắn ta một phen,
cuối cùng, người đó vô cùng xấu hổ, cũng vạn phần ân hận đối với những hành vì
mình đã gây ra, cực kỳ tức giận đến mức phá nát hết cả đồ đạc trong phòng nô
tỳ, cuối cùng còn tự mình làm mình ấm ức đến mức phun ra một ngụm máu tươi!
Sau đó, ngay trước khi ngài tỉnh lại không lâu, hắn đã ôm ngực xấu hổ rời đi
rồi!” Nàng cũng đồng thời châm chọc Hoàng Phủ Hoài Hàn đêm qua muốn làm mấy
chuyện bậy bạ!

Hoàng Phủ Hoài Hàn nghe mà trợn mắt há mồm, nhìn cô gái trước mặt với ánh mắt
không thể tin nổi, trong đầu xuất hiện một dấu hỏi rất lớn: Trên thế gian này,
còn có chuyện gì mà cô nàng này không thể bịa đặt không?

“Hoàng thượng, ngài cũng đừng quá kinh ngạc, nô tỳ vô cùng thấu hiểu đạo
nghĩa, có tài ăn nói, phẩm chất đức hạnh cao thượng cũng là chuyện mà mọi
người đều biết, vì thế, sau khi được nô tỳ giáo huấn cho một bài, tên hái hoa
tặc kia đành xấu hổ rời đi, cũng đâu phải chuyện gì quái lạ chứ, ngài cứ yên
tâm mà chấp nhận sự thật này đi! Hơn nữa, tên hái hoa tặc kia còn nói, từ nay
về sau sẽ không bao giờ tùy tiện xuất hiện ở Hoàng cung làm rối loạn trật tự
xã hội nữa, nô tỳ cũng coi như là có chút cống hiến vì trị an của Hoàng cung,
ngài có cảm thấy là nên ban thưởng cho ta một chút không? Ví dụ như một trăm
lượng… à không, một lượng vàng chẳng hạn?” Nàng chợt nhớ, lần trước đòi hắn
một trăm lượng vàng không thành công, tên này rất keo kiệt, chi bằng thử đòi
một lượng xem thế nào, dù sao cũng là mười lượng bạc chứ có ít đâu.

Thật đúng là nói ba câu không rời được chữ tiền! Còn nữa, trật tự xã hội và
trị an là cái gì? Hắn xoay người, ngồi dậy, xuống giường, tư thế như mây bay
nước chảy, vô cùng khí phách, đứng trước mặt Tô Cẩm Bình, lạnh lùng nhìn nàng:
“Chính ngươi bày cho Tô Cẩm Thu dùng Xuân phong tiếu với trẫm phải không?”
Trong ánh mắt lạnh lùng mang theo sát khí lạnh đến tận xương tủy khiến người
ta phải run sợ!

“Hoàng thượng, ngài thân là vua một nước, sao có thể tùy tiện bôi xấu trung
thần lương tướng như thế chứ? Nô tỳ làm chuyện đó bao giờ? Hoàng quý phi là
trưởng tỷ của nô tỳ, về lý thuyết, nô tỳ hẳn phải nghe lời tỷ ấy mới đúng, sao
nô tỳ xui tỷ ấy dùng Xuân phong tiếu được?” Một chuỗi những lời phân tích rất
đúng lý hợp tình cất lên từ miệng Tô Cẩm Bình.

“Tốt nhất là ngươi đừng có giả ngu cho trẫm!” Nói xong, tay hắn đã đưa ra túm
lấy cổ nàng: “Có biết kết cục của Tô Cẩm Thu không?”

Tô Cẩm Bình làm như đau đớn không chịu nổi, sờ soạng cổ mình, sau đó lại lần
mò, túm chính xác vào mạch môn ở cổ tay của Hoàng Phủ Hoài Hàn, hài lòng khi
nhìn thấy khóe mắt vị hoàng đế nào đó hơi giật giật, nhẹ nhàng đáp: “Hồi Hoàng
thượng, nô tỳ không biết ạ!”

Hắn “hừ” lạnh một tiếng, rồi thu tay lại, sự kiềm chế lẫn nhau cũng mất hiệu
lực. Hắn nhìn thẳng vào mắt nàng, gằn từng chữ một nói: “Đêm qua, trẫm đã tự
tay giết chết ả, dùng xuân dược trong cung, là tội chết!” Dù thế nào, Tô Cẩm
Thu cũng là tỷ tỷ ruột thịt của nàng, nàng cũng phải có chút tình cảm chứ?!

Ai ngờ, Tô Cẩm Bình nghe thấy thế lại khẽ gật đầu với vẻ đương nhiên phải thế,
dùng giọng điệu thâm trầm nói: “Hoàng thượng, tỷ tỷ thật sự quá hồ đồ, ngài
làm rất đúng ạ!” Con ả đê tiện kia, đáng chết từ lâu rồi, dám uy hiếp nàng,
đời nàng, thích nhất là mượn đao giết người!!! “Có điều, Hoàng thượng à, vì
thiên thu vạn đại của Đông Lăng, tốt nhất là ngài nên bớt chém giết, dính máu
tanh, tích đức nhiều một chút là hơn!”


Hoàng Thượng, Bổn Cung Chỉ Giựt Tiền - Chương #87