Người đăng: Kagasamiclone
c đôi mắt nhìn chằm chằm Tô Cẩm Bình không chớp mắt, trong lòng cảm thấy vô
cùng nghi hoặc, cung nữ lớn tuổi à? Cung nữ này nhìn cũng đâu có vẻ lớn tuổi
lắm đâu?!
“Sư phụ, người có chuyện gì muốn nói với ta?!” Trên khuôn mặt khôi ngô tuấn tú
của Hoàng Phủ Dật cũng đầy ý cười, hắn đã thoáng nhận ra có gì đó kỳ quái,
nhưng hắn cố tình ra vẻ ngốc nghếch, giúp nàng một phen.
Tô Cẩm Bình vung chổi lung tung, chẳng những không bị khiển trách, ngược lại
còn giảm thời gian quét cầu thang từ cả đêm xuống còn một canh giờ, nên lúc
này tâm trạng đương nhiên là cực kỳ vui sướng, cười hì hì nói với Hoàng Phủ
Dật: “À, ta định nói cho huynh biết, mấy ngày nay không gặp huynh, vi sư nhớ
huynh chết đi được! Nhớ huynh đến mức trà không muốn uống, cơm chẳng muốn ăn,
bao nhiêu ngày nay thật sự khiến ta vô cùng khổ sở!”
Nàng đâu biết rằng, nàng chỉ thuận miệng nói ra mấy câu này, nhưng lọt vào tai
đám người cổ đại này, thì lại biến thành một màn bày tỏ đầy thâm tình!
Sau khi một chuỗi những lời tầm xàm đến buồn nôn được phun ra, mặt chúng đại
thần đầy vẻ khinh bỉ nhìn nàng. Dám bày tỏ với Dật vương trước mặt bao nhiêu
người thế này! Thật là lẳng lơ! Mất hết cả thuần phong mỹ tục!!!
Sắc mặt Hoàng Phủ Hoài Hàn cũng hơi khó coi, cô nàng này thích tiểu Cửu sao?
Chuyện này bắt đầu từ bao giờ? Sao hắn không hề hay biết?
Thần sắc của Hoàng Phủ Dạ lại cực kỳ tệ! Nếu nói tiểu Cẩm Cẩm thích người kia,
thì hắn còn có thể an ủi mình rằng nàng xuất phát từ sự cảm thông mà ra, nhưng
thích tiểu Cửu ư? Chuyện này...
Trên khuôn mặt đẹp như ngọc khắc của Thượng Quan Cẩn Duệ thoáng có cảm xúc
khiến người ta không đoán ra được, nhưng toàn thân đều toát ra hơi lạnh!
Mà chính chủ Hoàng Phủ Dật, sau phút giây ngẩn người ngắn ngủi, khuôn mặt tuấn
tú lại hơi đỏ lên. Tửu túy phùng tri kỷ, tha hương ngộ cố nhân, đây là chuyện
khiến con người ta sung sướng đến mức nào cơ chứ! Dù Tô Cẩm Bình có nhiều hành
động khiến hắn không lý giải nổi, nhưng hắn không thể phủ nhận, trong lòng
hắn, đã coi nàng là tri kỷ, hay nên nói, trên phương diện nhạc lý, nàng chính
là nữ thần của hắn! Đột nhiên nữ thần trong lòng mình lại thổ lộ với mình, cho
dù siêu trần thoát tục đến đâu, dù có tùy tiện, lạnh lùng như “công tử Vong
trần”, thì lúc này cũng không thể nào giữ được bình tĩnh nữa!
Hắn nhìn Tô Cẩm Bình, ấp úng một lúc, tay cầm quạt cũng siết chặt hơn, cuối
cùng, hắn quay đầu, nói với Hoàng Phủ Hoài Hàn: “Hoàng huynh, thần đệ muốn
cưới Tô Cẩm Bình làm Dật vương phi! Xin hoàng huynh cho phép!”
Hắn vừa dứt lời, bốn phái lại lần nữa vang lên tiếng hít khí lạnh! Một người
con gái thứ xuất, lại là cung nữ, mà có thể gả cho thân vương, làm chính phi
sao? Có phải Dật vương điên rồi không?