19_yến Tiệc(2)


Người đăng: eva_luna

Kháng phòng đều chỉ chú ý hành động và lời nói của Bát vương gia,Hoàng Hậu và
Nhiếp chính vương.Các quan lớn chẳng biết nên làm gì,không biết hai người họ
nói gì,Nhiếp Chính vương đã nghe gì,muốn xen vào chỉ sợ cái mạng nhỏ này coi
như tiêu.
Minh Phụng vốn là người không hiếu kì nhưng việc này khiến nàng có chút quan
tâm.
Bát vương gia hết mức ngạc nhiên,làm sao có người phụ nữ nào tài giỏi như
nàng,thông qua cách nói chuyện của Điệp Mị.Bát vương gia có vẻ như nàng (Điệp
Mị) là người khôn ngoa và thông minh,nàng hiểu được ngôn ngữ của mình(Bát
vương gia).
Ở Châu quốc rất ít người có thể biết được tiếng anh và nói một cách nhuần
nhuyễn như nàng.
Bát vương gia đang định mở lời thì Nhiếp chính vương xen vào nói: “Hoàng hậu
nương nương,người đừng trách Bát vương gia,chỉ là ở Đông Khang khá khác nên
những chuyện ở Châu quốc có phần không phải.”
Các quan lớn có phần lo âu, đặc biệt là Điệp tướng quân vô cùng sợ hãi, sợ là
hoàng hậu gây ra chuyện không hay sẽ xảy ra chuyện lớn chứ.
Điệp Mị nghe được câu nói này của Nhiếp Chính vương nên cũng nguôi giận tiếp
tục tiệc.
Ngồi xuống thì Phong Liên hỏi nhỏ “Điệp Mị nàng đã nói gì với Bát vương gia.?”
Điệp Mị chỉ nhẹ lắc đầu bảo “Không có chuyện gì”
Trong suốt buổi tiệc, nàng cảm thấy vô cùng chán,mấy phi tần ở xa cứ xì xầm
suốt mấy chuyện lúc nãy,làm nàng nhức đầu vô cùng.
Lấy cớ Điệp Mị rời khỏi yến tiệc,đi một hồi sau thì gặp Minh Phụng công chúa.
Minh Phụng đang đứng bên gốc cây đa,quay mặt qua rồi đến gần Điệp Mị cất lời
“Hoàng hậu,người ở đâu tới?”
Đây là một câu hỏi hết sức kì lạ,Điệp Mị nghĩ :chẳng phải ai cũng biết mình là
hoàng hậu của châu quốc con của Điệp tướng quân,là người ở đây sao.
Điệp Mị vẫn rất bình tĩnh nói “Minh Phụng công chúa, người nói vậy có ý gì?”
Minh Phụng nhìn nàng rồi bảo “Hoàng hậu người từ tương lai tới chẳng phải vậy
sao”
Điệp Mị vừa nghe xong liền giật mình,làm sao nàng ta biết được hay là nàng ta
cũng xuyên không.
“Nếu như ta đúng vậy thì người chắc đã gặp biến cố gì đó.” Minh Phụng tiếp tục
nói làm cho. Điệp Mị không chần chừ hỏi Minh Phụng ngay lập tức: “Cô cũng đến
từ tương lai sao,vậy làm sao cô biết được tôi cũng từ tương lai đến.”
Minh Phụng không trả lời mà chỉ nói “Hoàng hậu đã đến đây được bao lâu rồi”
Điệp Mị lập tức trả lời : “Cũng chỉ có khoảng nửa tháng”
Minh Phụng vẫn lạnh lung nói “Vậy ở hiện đại đã có tiến bộ gì ta rất muốn
biết.”
“Cô ở đây bao lâu rồi sao lại hỏi thế?”Điệp Mị khó hiểu nói.
Minh Phụng ngồi xuống rồi nói “2 năm rồi”
Điệp Mị nhìn thấy vẻ mặt có chút đượm buồn của nàng nhưng không tiện hỏi thêm,
nàng chỉ nói “Minh Phụng coi như ta cũng giống cô,tối nay gió thổi rất lạnh.Ta
nghĩ cô nên về phủ của mình,ta sẽ kêu người bố trí.”
Nói xong Điệp Mị một mạch đi về Chiêu dương cung,sau đó kêu Loan nhi đóng chặt
cửa lại kêu tất cả mọi người ra ngoài.
Trong phòng,Điệp Mị ngồi trầm ngâm suy nghĩ :Không tin được mình không phải
người đầu tiên sao, nhưng tại sao Minh Phụng lại biết được và lí do nàng lại
xuyên không.Một mớ câu hỏi hỗn loạn trong đầu của Điệp Mị.
Ngồi suy nghĩ một hồi lâu thì có tiếng động ngoài cửa, giật mình Điệp Mị nhìn
về hướng cánh cửa đang mở. Trong màn đêm tĩnh mịch,từ xa Điệp Mị chỉ có thể
nhìn thoáng qua là một bóng người cao lớn.
Giọng nói của người đó vang lên :”Hoàng hậu,người còn thức sao.Hay để ta trò
chuyện với người.”
Với sự ngỡ ngàng Điệp Mị nói “ngươi là ai,làm sao vào được đây”
Người đó không nói gì chỉ cuối đầu nhìn Điệp Mị rồi nói “Tối nay trăng
đẹp,người nên ngắm thêm một chút,ta đến để nói với người biết,chủ tử ta có rất
nhiều thứ muốn nói.Nên mong hoàng hậu nương nương sẽ đến Trương Minh hồ.”
Nói xong bóng dáng của người đấy liền biến mất, Điệp Mị đang đau đầu về việc
của Minh Phụng giờ lại có tên điên nào đó hẹn gặp nàng.Trong một ngày mà rất
nhiều chuyện,càng ngày nàng càng không muốn nghĩ tới.
Mệt mỏi nàng bò giường ngủ.


Hoàng Hậu Tài Đức: Đệ Nhất Thiên Hạ - Chương #19