Người đăng: eva_luna
“Các muội muội có chuyện gì mà đến đây.”
Các phi tần nghe xong thì liếc mặt nhìn nhau.Đức phi bước lên ngẩng đầu lên
nhìn Điệp Mị rồi cất lên tiếng nói vừa trong trẻo vừa thanh thót “Hoàng hậu
nương nương,chắc người cũng đã biết sắp tới lễ hội Hoa đăng,các sứ giả từ các
nước khác cũng tới. Thần thiếp muốn biết,liệu người có cần giúp gì cho việc
chuẩn bị yến tiệc không?”
Điệp Mị thừa biết mấy người này chủ yếu kiếm cớ để gần hoàng thượng,tiện thể
phá nàng nhưng nếu họ có lòng thì cứ để họ giúp.
“Các vị muội muội,đúng là việc chuẩn bị yến tiệc cũng rất hao tổn tâm sức,nếu
như các vị muội muội ở đây đã có ý ta cũng không phản đối.”
Thật sự ngoài mặt nói nàng chuẩn bị nhưng Phong Liên đã làm hết từ trước,chủ
yếu nàng đứng ra chủ trì cho đúng lễ nghi.
Nói chuyện vui cười một cách giả tạo khiến nàng cũng mỏi cả miệng.Chớp mắt
cũng đã hết một ngày,hết đám phi tần giờ thì tên Phong Liên kia tới.Hôm nay
nàng thật sự mệt mỏi,Phong Liên tới thì sao,mặc hắn nàng trèo lên giường ngủ.
Mới vào thì thấy Điệp Mị đã ngủ,Phong Liên không muốn đánh thức nàng,trong lúc
ngủ nàng là đẹp nhất,bàn tay của Phong Liên chạm lên mặt nàng.
Phong Liên không ở lại mà đi ngay,có vẻ có việc gì rất quan trọng.Đêm nay,nàng
không ngủ mà lén lút ra ngoài,mặc bộ đồ đen.Nhảy lên nóc nhà Hoa lệ cung (được
gọi là hoa lệ cung vì trong tất cả các cung nơi này có nhiều hoa nhất) của
Thục Phi để thăm dò,đúng là thục phi đang có toán tính hại nàng.
Nàng vô tình nghe được cuộc đối thoại giữa thục phi và một người nào đó lạ
mặt. Vẻ mặt vội vã của thục phi biểu lộ ra,đứng từ xa nên nàng chỉ loáng
thoáng nghe là “Giết….không nương tay.”
Không ngờ Thục phi lại có dã tâm lớn nhứ vậy,giết người.Giết nàng sao,nàng tuy
nhàm chán khi ở đây nhưng nàng không chán sống.Nếu muốn tự bảo vệ mình thì
đành ra tay trước.