Tin Được.


Người đăng: eva_luna

Lý thượng thư dù sao cũng có thế lực không nhỏ trong triều,nếu chút chuyện này
mà ảnh hưởng thì không hay.Nhìn nét mặt của Phong Liên nàng biết hắn không nói
cho mình biết được,nên nàng đành phải dẹp chuyện thù hằng này qua.
“Phong Liên,tối rồi ngươi về nghỉ đi”Giọng vẫn lạnh,không có chut quan tâm
nhưng Phong Liên chưa từng bận tâm những chuyện này.
“Tối rồi,xác tên này làm ta vướng mắt. Ta sẽ kêu người dọn dẹp,trời trở lạnh.
Tới cũng đã tới,tối nay ta sẽ ngủ lại đây”Nói xong Phong Liên chợt nhận ra
mình vừa mới xưng hô ta chứ không phải trẫm.Trong đầu cứ nghĩ ‘tại sao lại
buông lỏng mình’ nhưng với việc này Điệp Mị không có để ý dù là một chút.
Cũng giống lần trước,nhưng hôm nay Điệp Mị vô cùng khó chịu trong người.Bữa đó
nàng mặc bộ đồ lề rề đi ngủ vì đã mệt đến không còn sức cởi.Nhưng thói quen 20
năm của nàng không thể đổi,tối nào nàng cũng mặt đồ ngủ do chính nàng làm.
Đồ ngủ tuy dài đến chân nhưng là nàng may bộ đồ theo kiểu hiện đại,hai dây
mỏng vải cũng khá mỏng gần như xuyên thấu.Đồ ngủ như vậy là dễ chịu nhất.
Thay xong đồ cho tên vua kia rồi nàng cũng thay đồ của nàng,nàng độc thân lâu
nên khá bừa bãi.Mặc kệ có nam nhân nàng vẫn mặc thế đi ngủ.
Đang nằm dài trên giường,thì nhìn thấy Điệp Mị mặc một bộ đồ xuyên thấu.Mặt
Phong Liên đỏ hết cả lên,không dám nhìn nữa nhưng sao mắt hắn cứ dán lên người
nàng.
Mệt mỏi nàng đang lên giường thì bụp,ngã vào người hắn(Phong Liên)rồi thiếp đi
không hay biết.
Ấm ấm,sướng quá,ôm chặt Phong Liên rồi cứ thế mơ.Còn chàng thì cứ như muốn ăn
tươi nuốt sống nàng,đâu thể nào biết được hoàng hậu mà lại tùy tiện như vậy.
Nhưng trong lòng của Phong Liên có vài phần rạo rực,chạm vào mái tóc dài đen
huyền của nàng,hương thơm làm cho lòng chàng mê muội.(Tối nay kết thúc bằng
việc ôm nhau ngủ)
Sáng nay Điệp Mị tỉnh dậy thì không thấy người,chắc hắn đã đi trước.Nàng kêu
Loan Nhi chuẩn bị một bộ trang phục ít rườm rà một chút,nàng đi tắm.
Mới bước vào thì khuôn mặt của tên đại háo sắc hiện ra,nàng vởn vơ coi Phong
Liên như người vô hình.
Vào tắm rất tự nhiên,Phong Liên từ đằng sau bỗng nàng ôm trầm lấy eo
nàng.Không thể tin được tên nhát gái này hôm nay có vấn đề à,tự tiện ôm mình
mà không ngượng sao!
Hay hắn đã bắt đầu quan tâm đến nữ sắc.Thân trần trụi của nàng cảm giác bất ổn
nên bảo Phong Liên tránh ra,nàng dẫy dụa nhưng càng dẫy dụa thì hắn càng ôm
chặt.
Ngửi ngửi thì thấy ‘MÊ HỒN HƯƠNG’ đây là loại tình dược. Tại sao lại trên
người nàng,nhớ tới việc hôm qua gặp tên say rượu dê sòm.Mới nhớ ra chắc đây là
một trong những cách mà tên kia muốn hãm hại mình ,nhưng lại trật kế hoạch mà.
Kể ra cũng lạ sao hôm qua không phát huy tác dụng?
Mắt của Phong Liên mê muội,cứ mở miệng là “Mĩ nhân”,nếu thế thì nàng phải dùng
võ công mà nàng học lỏm được kéo hắn ra khỏi hồ.
Nhà tăm trơn trượt, kéo Phong Lan rất tốn sức, cuối cùng nàng cũng kéo hắn lên
được.Đang định đi lấy thuốc thì tay hắn kéo nàng lại.
Trượt một phát,hắn trên nàng dưới mặt gần mặt,môi gần môi,một phát, nụ hôn đầu
đời của nàng đã bị tên biến thái này cướp mất.


Hoàng Hậu Tài Đức: Đệ Nhất Thiên Hạ - Chương #14