Người đăng: HắcKê
Xoảng, xoảng, xoảng!
Liên tiếp mấy chiếc bình ngọc bị Lý Châu Nhi tức giận quăng xuống mặt đất vỡ
nát, trong cơn thịnh nộ, trông nàng ta thật đáng sợ. Không biết là sức lực này
bộc phát ra từ chỗ nào của thân hình gầy yếu kia nữa. Tại sao ả ta lại trở về,
hơn nữa những kẻ ở Thượng cung cục kia rõ ràng là khinh người quá đáng, chẳng
lẽ bởi vì nàng là phi tử, mà ả ta là Hoàng hậu sao?
“Nương nương, người đừng ném nữa, chuyện này mà truyền ra ngoài đối với Nương
nương cũng không có gì hay cả!” Cẩm Y vội vàng kéo Lý Châu Nhi, đỡ nàng ta
ngồi xuống ghế, bưng một chén trà đến, “Nương nương, uống trà tiêu giận.” Nói
thì dễ, nhưng cơn tức này cũng không phải nói tiêu liền tiêu, Lý Châu Nhi
quẳng chén trà, cầm lấy cây quạt quạt mạnh một hồi: “Nếu như không có ả chen
chân, bản cung đã sớm là Hoàng hậu rồi, bây giờ cũng sẽ không bị người ta xem
thường đến vậy, lại phải tiêu hao nhiều tâm tư như vậy.”
Nàng lấy khăn ra lau nước mắt: “Ả còn thích ra thủ đoạn quái dị như vậy, bảo
ta phải viết cái gì mà ‘Chín kế để mưu hại Hoàng hậu’, ngươi xem, ả xảo quyệt
như vậy, nếu ta viết, chính là phạm thượng, không viết, chính là bất tuân lệnh
của Hoàng hậu, ả bảo sẽ đánh ta, hơn bốn mươi trượng lần trước còn chưa tiêu
đâu, nếu biết trước có ngày này, ta nhất định sẽ không hạ thủ nặng như vậy với
Liêu thượng cung! Thật là tự bê đá đập vào chân mình, mà Hoàng thượng cũng
thật là, lật lọng.”
“Nương nương, Hoàng thượng cũng chưa từng hứa hẹn sẽ phế hậu mà, y theo nô tỳ,
Nương nương vẫn nên an phận, đóng cửa ở trong tẩm cung vì Hoàng thượng tụng
kinh niệm Phật, tốt nhất là để cho Hoàng thượng không nhớ đến Nương nương,
không thấy Nương nương trong một thời gian dài, mà Nương nương nên chăm sóc
bản thân, cách ăn mặc thật kỹ lưỡng, một ngày nào đó Hoàng thượng đột nhiên
nhìn thấy người, hai mắt sẽ tỏa sáng, giật nảy mình vì người, sau đó ngài ấy
sẽ quên sạch mọi việc mà nương nương đã gây ra trong lúc kích động trước đó
cho mà xem.”
“Thật là một cách hay, chẳng qua là, nếu như ta cứ ẩn nhẫn như vậy, lỡ bị mọi
người quên lãng, ngay cả Hoàng hậu cũng không nhớ đến ta nữa thì làm sao bây
giờ?”
“Cái này yên tâm, đến lúc ấy cầm bạc mua chuộc công công bên cạnh Hoàng
thượng, Hoàng thượng tự nhiên sẽ biết được Nương nương vì ngài ấy mà tụng kinh
niệm Phật, cầu nguyện ngày ngày, đến lúc đó nhất định Hoàng thượng sẽ cảm động
mà sắc phong Nương nương làm Quý phi thôi.”
Nghe được lời này Lý Châu Nhi nín khóc mỉm cười, nàng đứng lên phân phó: “Đem
mấy thứ này quét dọn sạch sẽ đi.”
“Ngươi nói mấy điều này đều rất hợp với ý ta, nhưng ả béo kia muốn ta phải
viết cái ‘Chín kế mưu hại Hoàng hậu’ xảo trá kia thì phải làm sao đây?”
Cẩm Y hơi suy tư, sau đó cúi người góp ý nói : “Thật ra cũng dễ thôi, Nương
nương chỉ cần lôi kéo mượn sức ba vị Nương nương kia. Mưu đồ với các nàng ấy,
đến lúc đó, lấy những lời nói xấu về Hoàng hậu của các nàng ấy sửa lại một
chút rồi báo lên Hoàng hậu, Nương nương có thể thoát khỏi hiềm nghi, lại nhân
cơ hội mượn tay Hoàng hậu, diệt bớt nhuệ khí của ba vị phi tần kia nữa.”
Thật là kế hay, Lý Châu Nhi liền nghe theo, lên giọng tuyên bố kể từ hôm nay
sẽ bắt đầu thành tâm lễ Phật, vì thân thể khỏe mạnh của Hoàng thượng cùng quốc
thái dân an mà cầu nguyện, lại thêm lén nói cho các phi tử khác, nàng bị sa
sút đến mức này đều bái Hoàng hậu ban tặng cả, Hoàng hậu đã quyết định chỉnh
đốn hậu cung, bởi vì bây giờ Hoàng thượng đối với nàng ta không tệ, cho nên
nàng bắt đầu mượn việc công để trả thù tư, nếu như bọn tỷ muội không có hành
động gì, kết cục sớm muộn cũng sẽ giống như nàng, hơn nữa sẽ không được gặp
Hoàng thượng, chỉ có thể sống trong cung điện lạnh băng như lãnh cung, đốt đèn
thờ Phật.
“Đã bảy tám ngày ta không có thịt ăn, vốn phần thịt gia cầm được phân cho ta
theo cấp bậc, cũng đã bị cắt rồi.” Nàng khóc đến đáng thương, hoàn toàn không
hề nói đó là do nàng tự mình chạy đến yêu cầu được lễ Phật tích đức, nên muốn
phóng sinh tất cả gia cầm.
Ba vị phi tần kia vốn không tin, nhưng Đức phi Nương nương vốn vẫn được Hoàng
thượng sủng ái có thừa, đột nhiên Hoàng hậu lại hồi cung, nàng liền trở nên
thu liễm, lại bị người ta hành hạ thành cái dạng này, chẳng lẽ Hoàng hậu thật
sự muốn đối phó với từng phi tử được sủng ái sao?