Người đăng: HắcKê
“Đừng nói đến việc này nữa, thật may là Nương nương đã trở về, hơn nữa nghe
nói đêm qua Hoàng thượng đã đến chỗ Nương nương đối mặt trò chuyện, bọn nô tỳ
thật cao hứng thay cho người.” Quả thật nàng rất vui, tuy rằng đã nhận được
nội báo trước đó, Hoàng thượng và Nương nương chỉ trò chuyện, không làm cái gì
khác cả, nhưng Hoàng thượng đã qua đêm ở Phượng Tảo cung, hơn nữa rạng sáng
lại cố tình bảo cung nhân đến đó tìm hắn, điều này chứng tỏ Hoàng thượng đã
khẳng định địa vị của Nương nương, đồng thời cũng là để răn đe các phi tần
khác.
Mục đích đêm qua của Sở Cuồng chính xác là không được thuần khiết lắm, thứ
nhất, cởi bỏ gút mắc với Thải Thải, thứ hai, lợi dụng nàng để trấn áp sự kiêu
ngạo của bốn phi tử kia. Chuyện này Thải Thải đều hiểu rõ, cho nên lúc Liêu
thượng cung nói như vậy, nàng cũng không cảm thấy có gì đáng để cao hứng cả.
Đang nói chuyện, tiểu Đức tử mang chiếc hộp đen chứa chìa khoá đi vào truyền
lời: “Nương nương, Hoàng thượng sai nô tỳ mang chìa khoá trả lại cho Nương
nương, ngài ấy còn nói, sau này các chìa khoá cần thiết đều bảo thượng cung
cục giao lên, để Nương nương giữ luôn một thể.”
“Xem kìa, rốt cục Hoàng thượng cũng cam tâm tình nguyện uỷ quyền rồi.”
“Hoàng thượng cũng thật khó hiểu, ta thật không hiểu rõ hắn đang nghĩ gì nữa.”
Liêu thượng cung cười cười: “Nương nương xử lý mọi việc đều rất tốt, chúng ta
đã quá rõ ràng, cho nên người thông minh như Hoàng thượng, cho dù trước đó có
chút khúc mắc với Nương nương, nhưng sau khi ngài đã suy nghĩ kỹ càng, vẫn sẽ
giao hậu cung cho người thôi.” Liêu Thượng cung biết xưa nay Thải Thải không
ham thích nghe người nịnh bợ, lời của nàng cũng không phải là tâng bốc, vì vậy
cũng không nhiều lời, trực tiếp mang trọng tâm câu chuyện đi vào công việc
trong hậu cung.
“Ba ngày sau là sinh nhật của Cửu Vương phi, về phần hạ lễ, xin Nương nương
định đoạt.”
Thải Thải nói: “Ta nghe nói năm nay Cửu Vương gia đại thắng thưởng phỉ Khiết
Đan ở sa mạc, bảo hộ dân chúng một thành có thật không?”
“Đúng vậy ạ, thật ra sự kiện này có ý nghĩa ở chỗ, Cửu Vương gia đã làm làm
suy giảm nhuệ khí của thưởng phỉ Khiết Đan, đại khái trong vòng ba năm, bọn họ
sẽ không dám xâm phạm biên giới chúng ta nữa.”
“Vậy theo ta, hạ lễ cho Cửu Vương phi hẳn nên chuẩn bị gấp đôi, để biểu đạt sự
coi trọng của Hoàng thượng đối với phu quân nàng ấy đi.” Thêm vào đó là một ý
tứ không tiện nói ra, đó là trong vụ hoàng tử đảng tranh năm đó, nghe nói Cửu
Vương gia và Sở Cuồng náo nhau rất căng thẳng, cho nên nàng hy vọng làm thêm
chút chuyện để khiến quan hệ hai người có thể dịu đi một chút: “Nên đưa một
đôi ngọc bích như ý, năm trăm cuộn tơ lụa, ba thùng mã não bài trí, sáu trăm
bộ trang sức đi.”
“Nương nương và nô tỳ cùng đi thôi.”
Đại khái vào buổi trưa, mọi chuyện trì trệ trong cả tháng qua đều đước xử lý
xong xuôi, Thải Thải vừa định đến thỉnh an Thái hậu. Lại nhìn thấy Đức phi dẫn
theo một đám nô tỳ chậm rãi đi đến, Đức phi vẫn như cũ cao quý đến bức người.
Một thân váy đỏ thẫm, lại càng thêm chói mắt. Liêu thượng cung muốn tránh cũng
không kịp nữa, đành phải đứng lên, chờ nàng ta bước vào.
“Nô tỳ thỉnh an Hoàng hậu Nương nương.”
“Châu Nhi muội muội?” Thải Thải có chút khó hiểu, giờ này nàng ta đến đây để
làm gì?
Lý Châu Nhi nhìn thấy Liêu Thượng cung, bỗng nhiên lại đối với nàng ta thương
tâm tự trách mà nói: “Liêu tỷ tỷ, ngày hôm qua đều là do bản cung không hiểu
chuyện, khiến ngươi phải chịu khổ.” Liêu Thượng cung nghe xong lời này, vội
vàng quỳ xuống, nàng nói: “Nương nương làm sai lại nói ra lời ấy?” Lý Châu Nhi
thập phần ngượng miệng, nhưng cũng không đến nâng Liêu thượng cung dậy, chỉ
đứng ở đó nói: “Đích thật là do bản cung sai, không nên bất kính với lão nhân
như Liêu tỷ tỷ, hôm nay ở trước mặt Hoàng hậu, bản cung xin tạ tội với ngươi.”
Nói xong, cúi người một cái, còn chưa cuối xong đã đứng thẳng người lại.
Liêu Thượng cung đành phải mang theo thương tích, quỳ trên mặt đất vội nói:
“Nô tỳ thật không dám nhận đâu ạ!”
Thải Thải có chút tức giận, trong lòng nghĩ Lý Châu Nhi thật hơi quá đáng,
nàng ta đây là đang gây áp lực cho Liêu Thượng cung đây mà. Nàng bèn bảo Như
Nguyệt đỡ Liêu Thượng cung dậy, lúc này mới hỏi, “Ngươi đến Phượng Tảo cung sẽ
không là vì tạ tội không đi?”
“Là nô tỳ không đúng, cho nên Hoàng thượng bảo nô tỳ phải đến chỗ Hoàng hậu
nhận xử phạt……”
Nàng ta căn bản không giống như đang đến lĩnh phạt, mà là đến để quan sát động
tĩnh thì đúng hơn.
Thải Thải nói, “Bản cung không dám phạt ngươi, ngươi là tâm phúc trước mặt
Hoàng thượng, bản cung đắc tội không nổi.”
Lời này được nói ra, Lý Châu Nhi mới bắt đầu trở nên có phép tắc một chút,
nàng ta nói: “Tỷ tỷ là người đứng đầu một cung, đương nhiên là có tư cách
trừng phạt bất cứ kẻ nào.”
Thải Thải lắc đầu: “Ngươi nói không đúng rồi, người không phạm lỗi, ta không
có tư cách để trừng phạt.”
“Không bằng ta cho ngươi một đề bài đi, nếu ngươi làm không được, ta sẽ phạt
ngươi, đề này vừa đơn giản lại thực dụng, tuyệt đối sẽ không quá khó.”
“Được, mời tỷ tỷ nói.”
Thải Thải nói: “Đề bài này có tên ‘Chín kế để mưu hại Hoàng hậu’.”
Đức phi sợ đến hoa dung thất sắc, mọi người ở đó cũng bị chấn kinh, đề mục này
của Hoàng hậu Nương nương, cũng thật doạ người. Ai dám làm chứ? Nếu trả lời
được, chẳng phải sẽ bị hiềm nghi là mưu hại Hoàng hậu hay sao? Nhưng nhìn thấy
Thải Thải cũng không giống như là tuỳ tiện nói vậy, tất cả mọi người đều đành
phải trông chờ vào phản ứng của Đức phi Nương nương.
“Muội muội nghe rõ rồi chứ?”
“Đã nghe rõ…… Nhưng đề mục này muội không dám làm.”
“Muội không làm thì ta sẽ đánh muội, muội đánh Liêu Thượng cung bao nhiêu, ta
liền trả lại bấy nhiêu, đúng rồi, vết thương lần trước muội muội ngươi bị
đánh, đã biến mất hay chưa?” Đức phi giật mình, lắc đầu nói: “Còn không có
đâu, bây giờ chỉ cần trời mưa sẽ âm ỉ đau.”
Cũng không phải gãy xương, trời mưa đau cái gì chứ. Thải Thải không vạch trần
nàng ta, thật ra chỉ xuất phát từ sự tò mò mà thôi, nếu có người thật sự ngấp
nghé muốn cướp hậu vị, nàng ta sẽ sử dụng cách nào: “Ngươi nhất định phải suy
nghĩ cho tốt, tốt nhất là ly kỳ một chút, thú vị một chút, nếu quá trắng trợn
sẽ bị người ta liếc mắt một cái đã nhìn thấu thì cũng không được. Hơn nữa
ngươi cứ việc suy nghĩ, ta cũng không bị ảnh hưởng gì cả, lại càng không làm
khó ngươi.”
“Thật sự?”
“Tự nhiên là thật.”
Đức phi nhìn Thải Thải, hoàn toàn không nhìn thấu được suy nghĩ của nàng, bỗng
nhiên trong lòng run lên, giống như chuột nhìn thấy mèo, từ khi nào thì gan
nàng lại trở thành gan chuột nhắt trước mặt phì nữ này chứ, trong lòng Đức phi
thật không cam, thật sự rất không phục. Nhưng đề bài này, thật sự rất hay,
“Chín kế để mưu hại Hoàng hậu’, trong lòng nàng xác thực có rất nhiều mưu kế,
cái này có thể làm khó nàng được sao?
Phượng Tảo cung lại trở nên yên tĩnh.
Như gia tam thông lúng túng đi theo phía sau Thải Thải: “Nương nương, cái kia
thì tính trừng phạt thế nào chứ!”
“Ta nghe nói, sau khi ta ra cung các nàng ta đều muốn được làm Hoàng hậu,
nhưng hiện tại, ta đã không còn khả năng từ bỏ vị trí Hoàng hậu này nữa, cho
nên, các nàng sẽ sinh ra lòng gia hại, nếu như để đến lúc đó mới phòng bị,
không bằng bây giờ bảo các nàng ta nêu ra đi, để cho ta xem đến tột cùng có
bao nhiêu chiêu số cổ quái đây.” Nàng tự nhiên là đang nói đùa, kỳ thật đây
chỉ là một trò đùa nho nhỏ với Đức phi mà thôi, để nàng ta ở trong tẩm cung
diện bích mà suy nghĩ thật kỹ, chờ vài ngày nữa nàng xử lý hết mọi chuyện lớn
nhỏ trong hậu cung mới có tinh thần nghĩ đến chuyện của nàng ta.