Người đăng: HắcKê
Âm thanh này là từ miệng Thải Thải ở sau tấm bình phong phát ra, nàng chỉ biết
lần này Sở Cuồng đến căn bản là không có ý tốt gì, nàng không phải người hồ
đồ, cũng không phải là tự nhiên đi kiếm chuyện, chỉ là căn bản vô tâm dây dưa
cùng người này, chơi đùa với hắn, Thải Thải nàng không có thời gian cũng không
có hứng thú. Thải Thải đứng lên, cùng Sở Vinh đi ra từ sau tấm bình phong.
Sở Cuồng vừa thấy trang phục của nàng, xì cười ra tiếng, nghĩ thầm nha đầu béo
mặc nam trang lại biến thành tên béo. Hơn nữa lại là một tên béo da non thịt
trơn. Lời nói châm chọc đã ở bên miệng, nhưng thấy Sở Vinh đứng bên cạnh Thải
Thải, lại nhăn mi, dựa vào cái gì Sở Vinh lại ở bên người nha đầu béo này? Cho
dù nha đầu béo không được hắn yêu thích, nhưng trên danh phận vẫn là hoàng hậu
của hắn, Sở Vinh này thật hơi quá đáng rồi. (Sao có mùi dấm chua phảng phất)
Ánh mắt Sở Cuồng sắc bén, Sở Vinh lại đánh cuộc một hơi, làm bộ không nhìn
thấy, sở vi bất động.
“Hai người các ngươi cũng không tham gia sơ tuyển, đã trực tiếp tiến vào phục
tuyển, rõ ràng là không hợp quy!” Thải Thải một lòng một dạ muốn đá Sở Cuồng
ra, miễn cho hắn dây dưa quấy rối! “Hai người các ngươi nên đi đi.”
“Thật bảo thủ, để chọn nhân tài, cần gì sơ tuyển? Bản công tử còn tưởng rằng
ngươi bày ra hành động lớn như vậy, thì ắt có cao kiến hơn người bình thường
chứ.”
“Được rồi, vị công tử bên cạnh có thể ở lại, ngươi thì không được.”
Sở Cuồng biến sắc: “Vì cái gì ta lại không được?”
Sắc mặt Thải Thải tối sầm, thầm nghĩ Sở Cuồng ngươi chính là tự tìm phiền
toái, cho dù ngươi thiệt tình nghĩ tiếp nhận chức chưởng quầy, ngươi có thể
sao? Từ bỏ Kim Loan điện? Từ bỏ ngai vị hoàng đế? Hôm nay ngươi chơi cao hứng
ngày mai có thể vừa quay đầu trở về cung làm một Hoàng đế tiêu dao, thuận tiện
cười nhạo nàng ngay cả một tên chưởng quầy cũng tìm không ra. Như thế nào tất
cả tiện nghi ngươi đều muốn chiếm cả vậy chứ?
Trên mặt Thải Thải lộ ra một tia giảo hoạt, chỉ vào Sở Cuồng nói: “Bởi vì
ngươi không phù hợp điều kiện của ta!”
“Điều kiện?”
Hừ!
“Bản công tử anh tuấn tiêu sái khí vũ hiên ngang, lại không phù hợp ư? Bản
công tử tài hoa cái thế, văn võ song toàn, chẳng lẽ lại không phù hợp sao?”
Thải Thải ha ha cười rộ lên: “Công tử ngươi cũng quá tự đại, nhưng mà, cho dù
những gì ngươi nói đều là sự thực, có một điểm này, ngươi cũng đủ bị loại.”
“Cái gì?!”Sở Cuồng vẻ mặt như 囧, sao lại thế, hắn còn sơ hở đặc biệt lớn nào
sao?
“Bởi vì ngươi, đã quá tuổi!” Thải Thải chỉ thẳng điểm yếu, cầm lấy bản danh
sách: “Từ hai mươi đến hai mươi chín tuổi, công tử ngươi trông mặt như một ông
lão, thử tính xem mình đã bao nhiêu tuổi rồi? Nói ra ta nghe đi!”
Bao nhiêu tuổi ư?~ Hắn nhìn chằm chằm kẻ vừa hỏi đang cười lạnh, lại dám hỏi
thế… Thật lớn mật, con vịt béo độc miệng kia dám nói hắn giống như ông lão,
trong lòng Sở Cuồng tức giận, lửa giận bùng cháy, thật là nói hưu nói vượn,
hắn đang ở độ tuổi đẹp nhất, phong lưu phóng khoáng, anh khí bức người, nàng
lại dám lợi dụng lúc hắn vi phục ra ngoài chơi lại bỡn hắn là ‘ông lão’ sao?!!
“Công tử, ngươi nói tuổi mình ra cho ta với mọi người cùng nghe một chút với
nha.”
“Bản công tử năm nay mới vừa hai mươi chín tuổi chẵn.”
“Tuổi chẵn?!” A ha ha, “Với ta, ngươi, đã – ba mươi rồi!”
Sở Cuồng trừng mắt, Thải Thải nói: “Vậy mời đi ra ngoài, ngươi đã quá tuổi,
tuổi quá lớn, không thích hợp là chưởng quầy nhà ta!”
Không nghĩ đến trong lòng nữ nhân béo này lại còn ghét bỏ tuổi hắn? Tâm tình
vui vẻ của Sở Cuồng cũng trở nên rất kém, Sở Cuồng cũng có lúc yếu thế, nói:
“Trên bản thông báo cũng không nói rõ là tuổi mụ, bây giờ ngươi lại lật lọng!”