Hai Phần Sổ Sách Lớn.


Người đăng: HắcKê

Hiện tại hắn muốn cướp lại chìa khoá để tự mình giữ, ai ngờ, Thái hậu lại
trừng mắt nhìn công công kia một cái, mắng: “Nô tài lớn mật, ngươi làm gì
đó?!”

“Cái này….. Nô tài chỉ là muốn cầm giúp nương nương thôi ạ.”

Thải Thải vừa nhìn thấy liền đoán ra Sở Cuồng là muốn đoạt lấy chìa khoá của
mình, cau mày, ôm chiếc hộp chứa chìa khoá kia càng chặt hơn, nàng nói: “Ta là
Hoàng hậu, làm Hoàng hậu sẽ có phong phạm của Hoàng hậu, giữ gìn tốt cái này
là trách nhiệm của ta, không nhọc công công lo lắng!”

Trong lòng Sở Cuồng run lên, sắc mặt càng âm trầm, có chút chán chường đứng
lên nói: “Mẫu hậu, nhi thần còn rất nhiều việc cần làm, xin đi trước.”

Thái hậu nhẹ thở ra một hơi, nhìn Sở Cuồng cả người khó chịu đi ra ngoài.

Lại thấy nha đầu béo đang nhìn chằm chằm theo bóng dáng Sở Cuồng, vỗ vỗ má
nàng nói: “Nha đầu, hoàng nhi và hậu cung đều giao cho con, con hãy trông
chừng Hoàng thượng cẩn thận nhé.”

Còn phải trông chừng sao, Thải Thải nhìn kẻ vừa dũng mãnh bước đi, Hoàng
thượng này làm sao có được tự giác của người vừa làm trượng phu chứ?

“Nha đầu, đừng khóc, làm việc tốt thường không dễ dàng gì, mà có muốn dễ cũng
không dễ được mà.” Nàng nắm tay Thải Thải, lại thật tình nói: “Bất quá nha đầu
con cần phải gầy lại mới tốt, nam nhân, thường đáng chết như vậy a.”

Thải Thải xoa nước mắt, nhẹ nhàng gật đầu.

Sau khi cáo biệt Thái hậu, trở lại tẩm cung nàng đem hộp đen và gậy Như Ý sắp
xếp tốt đẹp, Tổng quản Thượng cung dập đầu cười nói: “Nương nương, nô tỳ cũng
nên cáo lui, nhưng nô tỳ sẽ phái ba cung nữ thiếp thân đến bên nương nương,
đều là người của nô tỳ, xin nương nương yên tâm.”

Ba cung nữ này, tên Như Ý, Như Tâm, Như Nguyệt.

Thải Thải vừa nhìn thấy, trong lòng lại thật hâm mộ, người thật đẹp, một chút
cũng không thua kém các tú nữ, đứng cùng người béo như nàng, chính nàng cũng
cảm thấy thật hổ thẹn. Như Ý, Như Tâm, Như Nguyệt, ba nữ tử từ nhỏ đã được bồi
dưỡng để tương lai hầu hạ bên Hoàng hậu, có mật hiệu: nhãn thông, thủ thông,
võ thông. Hai văn một võ, hơn nữa Thượng cung cục đã quy định, các nàng cả đời
đều không thể ra cung để lập gia đình, không thể nghe lệnh ai ngoài Hoàng hậu
nương nương, Hoàng hậu chết, các nàng phải chôn cùng, Hoàng hậu làm Thái hậu,
các nàng cũng phải ở bên cạnh.

Đem nàng cùng ba nha đầu này sắp theo thứ tự lớn nhỏ, thì ra nàng so với các
nàng còn lớn hơn đến hai tuổi, trong lòng Thải Thải tự nhiên xem các nàng như
muội muội ruột của nàng vậy.

Lần đầu gặp mặt, Thải Thải đi một vòng quanh phòng chứa đồ sính lễ, tiện tay
bốc lấy mấy món trang sức, thưởng cho ba tỷ muội.

“Nương nương, thứ này rất trân quý, bọn nô tỳ không dám nhận đâu.”

“Các ngươi thật khá, nên ăn mặc cho chỉnh chu một chút, về sau để cho người
khác nhìn vào cũng không thể nói người của Hoàng hậu nghèo túng keo kiệt được,
người muốn sống phải có chí khí, nhớ kỹ, các ngươi là người của Hoàng hậu!”

Thải Thải thầm nghĩ, Sở Cuồng ngươi không phải là xem thường nàng sao? Hôm nay
còn muốn đoạt lấy hộp chìa khoá, nàng sẽ cho hắn nhìn xem, nàng có đủ tư cách
làm Hoàng hậu hay không? Nếu hắn đã không vui thì vĩnh viễn đừng có đến, nhưng
nếu có không đến cũng không chứng minh được Chu Thải Thải nàng không phải là
Hoàng hậu thứ nhất của hậu cung này đâu!

Như gia tam tỷ muội, thật sự không nghĩ đến vị nương nương thoạt nhìn tròn
tròn mập mập xấu xí này thế nhưng lại ra tay hào phóng, phóng khoáng không
kiềm chế được như thế, chợt nghĩ, quả nhiên là tiểu thư khuê các, một chút keo
kiệt cũng không có.

Sáu cục hai mươi bốn ti cũng có một điều khoản, thật ra nếu làm con dâu Hoàng
thất hay ở bên ngoài làm con dâu nhà bần cùng đều phải đảm đương trách nhiệm
quản lý nhà cửa. May mắn là Thải Thải đối với con số rất mẫn cảm, huống hồ trí
nhớ nàng lại vô cùng tốt, đừng nhìn nàng bộ dáng to béo, nhưng con người lại
vô cùng cẩn thận. Cho nên khi đối mặt với một bàn sổ sách như thế này, Thải
Thải chỉ cảm thấy phải phí chút thời gian mà thôi, cũng không cảm thấy phiền
phức một chút nào cả.

“Nương nương không phiền luỵ sao? Nhiều khoản như vậy, bọn em thấy đều phát
mệt.” Như Nguyệt, Như Ý đối với Thải Thải càng thêm bội phục, Nương nương sau
khi dùng điểm tâm cùng chén trà nhỏ, cùng đi thỉnh an Thái hậu liền một mực ở
trong phòng, đối mặt với đống chứng từ được chồng chất như núi cao này.

Thông qua các khoản này, hậu cung thu chi, số tiền phân phát từng tháng, hậu
cung được ban phát cái gì, yêu cầu cái gì, nhìn vào đấy đều nhất thanh nhị sở.

Xem xong đống giấy này, Thải Thải vẫn còn thần thanh khí sảng, chỉ cần là văn
tự con số, đối với nàng không có gì là khó khăn cả.

“Nương nương, còn một quyển nữa……”

Tổng quản thượng cung bê một chiếc hộp màu đỏ đi vào, hành lễ xong lại nói:
“Nương nương, đây là ghi chép chiêu thiếp hầu ngủ khi Hoàng thượng còn là
Vương gia ở Vương phủ, cùng với bản ghi chép về việc chọn phi ở hậu cung trong
một năm đăng cơ vừa qua.”

Nói ngắn gọn, đây chính là ** sử của Sở Cuồng cùng nữ nhân.

Thải Thải tiếp nhận một quyển, mở ra, nàng lập tức lộ ra khinh thường, rõ mồn
một trong mắt, nhân danh, xuất thân, tuổi, ngày thị tẩm, canh giờ thị tẩm,
thời gian thị tẩm, vân vân…… Đột nhiên Thải Thải, lại có chút cảm giác choáng
váng mê muội.


Hoàng Hậu Đè Bẹp Hoàng Thượng - Chương #39