Biến Thành Kẻ Địch.


Người đăng: HắcKê

Tâm tình tồi tệ giống như vừa bị người ta đạp một cái, Sở Cuồng vốn muốn đến
tẩm cung Đức phi, khi mới đến trung đình lại bắt đầu thấy đầu choáng mắt hoa,
vừa rồi uống hơi nhiều rượu, lại bị nha đầu béo kia kích thích thần kinh, Sở
Cuồng dứt khoát trở lại tẩm cung của mình ở gần đây để nghỉ ngơi, thật hận, vì
cái gì Long Ngâm cung cùng Phượng Tảo cung lại chỉ cách nhau có cái hoa viên
thôi chứ? Hắn còn có thể ngửi được vị thịt nồng nặc trên người nữ nhân kia
trong không khí, nếu đem cắt ra làm thịt kho tàu, có khi tam quân của hắn có
thể ăn được vài ngày không chừng. Thấy Sở Cuồng tâm tình không tốt, mọi người
xung quanh một câu cũng không dám nói.

Lúc này ở Phượng Tảo cung, Thải Thải đang nắm lấy chân giường kiểm tra, một
vết cắt thật ngay ngắn, tựa như có người dùng cưa để tạo ra một khe hở vậy.
Thải Thải giận dữ, nhất định là có người cố ý chỉnh nàng rồi! Nghĩ kỹ lại,
đừng nói là mấy trò xấu của tên Hoàng thượng kia à nha? Là cố ý cho nàng đẹp
mặt sao? Nếu như vậy, vì cớ gì lại lôi nàng vào cung làm Nương nương chứ?

Tổng quản Thượng cung phụ trách ở lại hầu hạ sau khi quan sát người đem mảnh
vụn chiếc giường dọn dẹp sạch sẽ, lại nhớ đến trong khố phòng có một chiếc
giường lớn do người Pháp tiến cống. Nếu nương nương ngủ trên chiếc giường kia,
có lẽ sẽ ngủ ngon hơn chăng? Vậy nên nàng gọi người mang giường lại, giường
bằng thiết, có nệm thật dày, mặc dù để trong Phượng Tảo cung có chút quái dị
nhưng cũng rất đẹp mắt.

(khố phòng: nhà kho)

“Nương nương, mời người đi ngủ ạ.” Tổng quản Thượng cung khinh thường nói.

Rốt cục Thải Thải mới nhớ đến một chuyện quan trọng: “Liêu tỷ tỷ, bây giờ ta
rất tức giận nên không ngủ được, tỷ mau đem điều lệ điển tịch của hậu cung đến
cho ta xem chút, miễn cho sau này lại bị người ta ám toán còn không biết vì
sao lại chết nữa!”

Nàng nhìn chằm chằm chân giường, vụ chân giường này chính là một đòn ra oai
phủ đầu, lại cũng là một vết xe đổ! Hoàng cung cuộc sống rất khắc nghiệt, làm
một quốc gia chi mẫu, là người duy nhất có quyền được cùng Hoàng thượng ngủ
thẳng giấc đến hừng đông, Hoàng thượng muốn nạp thiếp, sắc phong phi tử, nàng
không đồng ý, Hoàng thượng cũng sẽ không còn cách nào khác.

Là một quốc gia chi mẫu, Thải Thải mới vào cung một ngày đã ngay lập tức phải
tiếp nhận sáu cục hai mươi bốn ti, sau này mọi chuyện lớn nhỏ trong cung,
Hoàng đế sinh nhật tang lễ loạn thất bát tao đều phải qua tay nàng. Hừng đông
vừa lên, điển chương này mới đọc được một chút, nhưng chỉ một chút này, cũng
đã đủ tư cách làm mẫu nghi thiên hạ rồi. Huống hồ thứ nàng đã đọc qua sẽ không
quên được, xem qua bao nhiêu liền ngay lập tức tiếp thu luôn. Vừa định chợp
mắt, Tổng quản Thượng cung liền vào lay tỉnh nàng, nói: “Nương nương, đến lúc
đi thỉnh an, kính trà Thái hậu rồi.”

Hôm qua náo loạn cùng Sở Cuồng, Thải Thải tinh thần so với hắn có chút hăng
hái hơn. Quần áo hôm nay lại thoải mái hơn so với hôm qua nhiều, váy mềm hoa
mỹ, một búi tóc bát bảo xinh đẹp, trên có cắm chiếc trâm hình phượng, làm tôn
thêm mái tóc dài đen mượt của nàng, mặc cung trang xong, trên trán lại điểm
thêm hoa văn hình mây, nàng liền dẫn Thượng cung của đầu sáu cục hai mươi bốn
ti chậm rãi đi về phía điện Thái hậu.

Bỗng nhiên, lúc đi qua một góc hoa viên của Long Ngâm điện, lại gặp Sở Cuồng
cũng vận môt bộ thường y nguyệt sắc, cùng với các công công theo sau mình mà
đi đến, hắn cũng là đến để gặp Thái hậu, lẽ ra, lễ nghi này là vào buổi sáng
hôm sau sau khi Hoàng thượng và Hoàng hậu hợp hoan sẽ cùng nhau tắm rửa thay
quần áo, rồi cùng đến chỗ của Mẫu hậu nghe dặn dò. Đáng tiếc, hai người ngày
thứ hai của tân hôn liền ở riêng, quyết định thứ nhất của Sở Cuồng vào lúc
sáng chính là, đời này, tuyệt không bao giờ qua đêm ở Phượng Tảo cung, sẽ
không cùng giường với Thải Thải, lại càng không có hứng thú để chạm dù là một
ngón tay của nàng.

Sở Cuồng mắt lạnh nhìn qua, Thải Thải cũng trừng mắt lên là chống đỡ, sát khí
giữa hai người rất nặng. Dĩ nhiên động tác của Sở Cuồng so với Thải Thải sắc
bén hơn, quay người lại, mang theo công công đi trước.

Vì thế, Thải Thải cũng chỉ có thể dẫn đầu người của mình theo sau.


Hoàng Hậu Đè Bẹp Hoàng Thượng - Chương #37