Còn Dám Giận Dỗi Sao?


Người đăng: HắcKê

Nhưng ma, phải lý tri, thật lý tri.

Sở Cuồng mạnh mẽ khống chế tay minh, dung sức, nhấc chiếc khăn trum của nang
len.

Một khuon mặt nhỏ nhắn mượt ma, ngũ quan thanh tu, lan da trắng non mịn mang
dần hiện ra.

Tron tron than hinh, tron tron ban tay……

Nang nhiu nhiu cai mũi, vẻ mặt ai oan, chan may chậm rai nhếch len, rất giống
một cai banh bao nhỏ mới ra khỏi lo.

Sở Cuồng thường tự phụ rằng minh co một cai đầu rất thong minh, một tri tuệ co
thể tuỳ cơ ứng biến, con co một khuon mặt khong biến sắc du thai sơn co sập
xuống, nhưng ma bay giờ, tự tin của hắn thế nhưng biến thanh trống khong, thế
nhưng biến thanh mờ mịt, hỉ trượng trong tay bỗng 'bộp' một tiếng, rơi tren
mặt đất.

Sau đo cả hai mắt to trừng mắt nhỏ, đoi tan hon phu the nay, ai cũng khong thể
tiến hanh bước tiếp theo được.

Thải Thải nhớ lại, nam nhan xấu xa nay ỷ minh la Hoang thượng ben khong đầu
khong đuoi cho nang tiến cung, nang khong thể nao hinh dung được uất ức của
minh, nghẹn nửa ngay, nhin đầu sỏ gay nen mọi việc, cũng khong them nhin kỹ,
cứ nghĩ đến uỷ khuất của minh la bắt đầu thut thit, nang cau may, dang vẻ
trong bi thương cực kỳ, nước mắt tung hoanh.

Thở dai một tiếng, nước mắt lại tiếp tục nhảy ra, thần tinh khong cam long
cung bất man.

"Khoc cai gi?" Thanh am nhẹ như nước, tựa như lý tri trầm ổn binh thường của
hắn vậy.

Nang con khoc cai gi? Khinh thường hắn tự phụ, cao ngạo, bị cai gia của Hoang
đế lien luỵ cho nen khong thể khoc đung khong, co điều, nếu so sanh ra, người
xui quẩy nen la hắn mới đung nha?

Sở Cuồng căm giận khong thoi, được rồi, sự tinh đến nước nay đa khong thể cứu
van được, nang beo như vậy, ở điều kiện binh thường lấy được chồng cũng khong
phải la dễ dang gi, hiện giờ lại tạo cơ hội cho nang tiến cung lam Hoang hậu,
nằm mơ cũng cười ra tiếng mới đung.

Huống hồ ai ai cũng thấy được, Sở Cuồng hắn anh tuấn phi pham, mắt ngọc may
ngai, mi thanh mục tu, tieu sai phieu dật, cang nhin cang ưa.

Từ khi co ý thức đến nay, nữ nhan nao vừa nhin đến vẻ ngoai của hắn, khong
phải khong thất hồn lạc phach vi hắn ma me say? Nha đầu beo nay thế nhưng lại
oan giận? Nang oan giận cai gi chứ?! Chẳng lẽ gả cho một mỹ nam tử than phận
vo cung ton quý như hắn, la một tấn bi thảm moi van sao?!!

Hiện tại long sang bởi vi co nang ngồi nen ngoai ý muốn co chut nhỏ hẹp, Sở
Cuồng đi qua, lấy tay chỉ chỉ bộ ngực nang hỏi: "Bộ dang nay của ngươi lam sao
ma dưỡng thanh thế?! Trẫm nghĩ la beo đến khong đứng dậy được luon đấy!" Sở
Cuồng cau may, dưới anh nến quan sat "sai lầm" minh trot phạm phải.

Thải Thải khong trả lời, thoang khinh bỉ hắn, nang la Hoang hậu của hắn, vi
sao vẻ mặt của hắn lại giống như nuốt phải ruồi bọ, chan ghet rối rắm thế kia?

"Hoang thượng, người nhục nha ta lam chi chứ?!" Thải Thải nắm khăn tay, lau
lau nước mắt, chui chui cai mũi, vừa thut thit vừa noi: "Vấn đề nay, hỏi hơi
trễ một chut rồi, trước giờ ta vẫn la cai dạng nay, ta vẫn……" Nang lại rơi lệ,
nang đa chuẩn bị cả đời khong lấy chồng, tieu dieu tự tại ma sống, thế ma
Hoang thượng lại giống như trung ta, đột nhien hạ chiếu phong hậu. Hắn co bệnh
sao? Thải Thải liếc con ngươi nhin hắn một chut, bay giờ, lại khinh bỉ nang?
Lại dung anh mắt hen mọn ma nhin nang sao?

Dưới ngọn đen vang, khuon mặt tron tron của nang sang rọi, sao lại bĩu moi, nữ
nhan khi quan phạm thượng nay con dam giận dỗi với hắn sao?

Sở Cuồng thật kho xử nhin cong cong đang đứng ben cạnh co ý bảo hắn va Hoang
hậu phải cung uống rượu giao boi. Vo phương, hắn đanh đi qua, tim một chỗ để
ngồi vậy.


Hoàng Hậu Đè Bẹp Hoàng Thượng - Chương #35