Người Hay Là Cầu?


Người đăng: HắcKê

Đại lễ Đế hậu bai thien, Sở Cuồng nhin cac no tai đang giup minh chỉnh trang
lễ phục, hom nay hắn thần thanh khi sảng, tren khuon mặt xinh đẹp lộ ra một
tầng anh khi, lại co y phục trang trọng phụ trợ, diện mạo lại cang them hien
ngang. Đại hon, la điển lễ quan trọng thứ hai sau lễ đăng cơ, xet thanh tich
về văn hay vo hắn đều cao hơn so với cac vị tien đế nen đại hon lần nay, độ
trịnh trọng dĩ nhien cũng cao hơn tiền nhan một bậc.

"Hoang thượng, Nương nương sắp hạ kiệu."

Cong cong thăm do tin tức cui đầu, bởi vi phải chạy đến chạy lui, mồ hoi đổ
như mưa.

Sở Cuồng liền dựa theo anh ben ngoai tiền điện ma đi đến, Hoang hậu cung cac
Thượng cung sẽ từ ben ngoai đi vao, hắn ở tren đai cao nghenh đon, văn vo ba
quan quỳ ở hai ben. Trong tay Sở Cuồng lại cầm một quả cầu mau đỏ thẫm. Chờ
Hoang hậu đi len đai, đem quả cầu giao cho nang, sau đo dắt tay nhau vao đại
điện để triều bai Thai hậu. Sở Cuồng la người co tinh nhẫn nại rất cao, nhưng
kỳ thật hắn cũng co chut lo lắng. Đoi moi mim chặt, mắt phượng hơi mở, nhin về
phương xa. Thoạt nhin hắn thật nghiem tuc, hắn luon luon co biểu tinh như vậy,
cho du tam tinh, từ ben ngoai nhin cũng khong đoan ra được cai gi. Nhưng từ
trong đay mắt, lần nay, lại cất giấu một tia mừng thầm.

"Hoang thượng, Phượng gia Hoang hậu nương nương đa đến đay."

Một đam người từ đại mon chậm rai đi vao, Sở Cuồng nhin kỹ, đột nhien sửng
sốt. Bởi vi co một vật thể tựa như quả tu cầu nhiều mau, ở tren thảm đỏ từ từ
di dộng…… Sở Cuồng cẩn thận nhin lại, thấy được thi ra đo la một người, thi ra
la, một người…… Tren người vận tham y mười hai mau. Tren đầu la khăn hồng,
tham y kia…..? Ánh mắt hắn bị đau nhoi, khuon mặt co chut run run, khoe moi
chậm rai tư từ trượt xuống….. Kia đến tột cung la cai gi vậy?

Vật thể kia cang luc cang đến gần, sau đo hắn co thể thấy ro rang hơn, mũ
phượng khăn quang vai, khăn hồng, bị cung nữ vay quanh, vật thể tron vo nay,
dĩ nhien lại vận y trang Hoang hậu của hắn…… Thai dương Sở Cuồng chảy một dong
mồ hoi lạnh. Đoi moi xinh đẹp khẽ run len. Sau đo hắn hỏi no tai sau lưng: "Đo
la cai gi?"

Bọn no tai kỳ thật đa sớm thất đien bat đảo, trước đo cũng nghĩ đến vấn đề thế
nhưng cũng khong hiểu đo la cai gi? Đo la một tan nương tron mượt như tu cầu,
giống như nếu phia sau co người đẩy nang một cai la co thể lăn đi vậy. Vừa
hay, Sở Cuồng lại co xuc động muốn đến sau nang đa thử một cước, thử xem, đo
la cai gi---?!

Vật thể tu cầu nay cứ thong thả di động. Ánh mắt Sở Cuồng lại nhoi len một
cai. Đừng co noi đo la ---- Hoang hậu nương nương của hắn?!!!

Hiện tại hắn thật co xuc động muốn dừng lễ đại điển lại, trước tien chạy đến
thử kiểm tra rồi tinh sau. Đang tiếc thay, lễ nhạc vẫn vang len, phỏng chừng
muốn dừng lại cũng khong kịp nữa rồi.

"Hoang thượng, co thể la do tham y, người cũng biết, mười hai tầng xiem y nếu
mặc vao, một mỹ nhan dang vẻ thướt tha cũng sẽ co chut……"

Cong cong la đang giải thich cho hắn sao? Hay la kiến thức của hắn nong cạn
đến nỗi cho đến bay giờ cũng chưa từng thấy một mỹ nhan thướt tha mặc tham y
sẽ ra hinh dang gi? Đung vậy, khong sai, mười hai bộ xiem y nếu mặc vao, người
cho du co trở nen nặng nề, nhưng ma cung lắm chỉ giống một cai hinh non, ma
khong phải la một tu cầu sặc sỡ như thế!!!

Long mi Sở Cuồng run rẩy, ban tay hắn nắm chặt lại, khong thể noi nen lời,
khuon mặt đa sớm biến thanh mặt Diem vương. Hắn nhin chằm chằm quả tu cầu kia,
từng chut từng chut bước len bậc thang, sau đo dừng lại trước mặt hắn. Than
hinh Sở Cuồng lập tức cứng ngắc. Hắn thấy được, tu cầu nay, quả nhien la một
người, khăn hỷ đỏ au, mặt cui xuống, co thể nhin thấy mặt mũi phia sau chiếc
khăn. Sau đo nang nang hai tay len……

Nhin gần, thi ra cũng co hinh dang, sau đo từ trong tay ao, một đoi tay mập
mạp, tron vo lại trắng non vươn ra. Sở Cuồng đương nhien biết la nang vi cai
gi ma dừng lại, vi cai gi lại vươn tay với hắn, bởi vi dựa theo điển nghi, hắn
sẽ phải mang tu cầu hồng ban cho nang. Nhưng ma hắn lại đứng yen khong nhuc
nhich, rất khong muốn lam động tac nay. Giằng co một hồi, Sở Cuồng nhin đỉnh
đầu của "tu cầu" nay, hơi nghieng một chut. Trong nhay mắt, long hỏng mất. Sau
đo, tu cầu nay, thế nhưng lại lớn mật, tự minh xoay người, nắm một đầu quả tu
cầu hồng len, keo một cai, than thể nghieng nghieng. Nang du co nghieng người,
lại khong co gi khac với bản than trước đo. Sở Cuồng đột nhien co chut đầu
choang nao căng, lại co chut buồn non a-----

"Hoang thượng, đa đến luc vao bai thien địa ạ."

Giọng noi thai giam run rẩy, mạo hiểm sinh mệnh bản than ma nhắc nhở


Hoàng Hậu Đè Bẹp Hoàng Thượng - Chương #32