Văn 300: Cháy Kho Lương.


Người đăng: HắcKê

Chinh văn 300: Chay kho lương.

Xếp chữ: Khuynh Thanh.

Thật la, bị thương nặng như vậy nhưng một tiếng than cũng khong thốt ra, đung
la chỉ co mỗi hắn. Banh Bao nhớ ra, tren đường hắn loi keo minh noi chuyện
phiếm đong tay, thật ra chinh la vi muốn phan tan sự đau đớn tren người ma
thoi. Bay giờ vết thương đa được băng sơ lại, nhưng nếu đụng vao thi vẫn chảy
mau. Chờ đến chỗ khong người, nang khong khỏi oan trach: "Tại sao khong dừng
lại băng một chut? Cứ để như vậy, ca cũng thật biết nhẫn nại đấy." Quan Bộ Phi
cởi trường bao xuống, ý bảo Thải Thải băng bo cho minh, noi: "Ta cũng đa len
xức thuốc, vo ngại, đừng noi như vậy, chung ta đi mau, chỉ sợ đến luc đam
người đo phản ứng kịp thi tệ lắm."

Ở vung bien cảnh người Đại Sở lẫn lộn với người Hung No nay, họ thay xiem y
xong, lại một lần nữa len xe ngựa, Quan Bộ Phi thầm nghĩ, nhất định phải đưa
nang đến chỗ co quan quan Đại Sở canh gac mới được. Lấy tờ giấy ma Sở Cuồng
đưa ra, cui đầu đọc lại lần nữa, sau đo lần theo địa chỉ nay mang theo Banh
Bao một đường vội va chạy đi.

Rốt cục hai ngay sau đo, hoan toan đưa Banh Bao ra khỏi Hung No.

Người tới đon khong phải ai khac, chinh la Thẩm đại trạng nguyen năm đo. Thẩm
đại tự nhien la nhận ra hoang hậu, thất kinh, nhin nang trong bộ trang phục
sứt sẹo, ấp ung: "Nương nương, người đay la đa xảy ra chuyện gi?" Thải Thải
thấy Thẩm đại, co loại cảm giac buong lỏng khi nhin thấy người minh, toan than
nhức mỏi ngồi ngay xuống ghế, yen tĩnh trong chốc lat, trong long suy nghĩ,
chuyện nay, rốt cục co nen noi cho y biết khong đay, chẳng biết tại sao người
nay lại bị Sở Cuồng phai đến đay lam quan, huống chi chuyện Sở Cuồng khong ở
kinh thanh, cũng khong hề co người biết.

Vi vậy Thải Thải tạm thời noi dối: "Ta dỗi hoang thượng, ngươi cho ta ở tạm
đay mấy ngay, co lẽ hoang thượng cũng sắp tới rồi."

Ở tạm cũng khong co vấn đề gi, Thẩm đại an bai sự hầu hạ chu đao nhất, nhưng
du sao y cũng chưa từng gặp Quan Bộ Phi, ma Quan Bộ Phi lại cực it noi, trừ
đoi luc thấy hắn an cần hỏi han hoang hậu, con với những người khac thi một
mực khong để ý. "Ta sẽ trở về quan doanh Hung no, nhị muội, muội phải bảo
trọng." Thải Thải sửng sốt, khong nghĩ tới hắn lại muốn đi bay giờ, nang đứng
len, co chut khong tha nghẹn ngao: "Đại ca, hay bảo trọng minh nhiều hơn một
chut." Nang cui đầu, ca ** ngay thơ lại bộc phat: "Nhưng ma đừng cả ngay nghĩ
đến chuyện lam địch với Đại Sở… co được khong? Nếu co thể, hay lam bằng hữu
của nhau."

Thật ra Thải Thải thấy chuyện nay chẳng la gi cả, chỉ cần tất cả mọi người
chịu lui một bước.

"Đại ca, muội biết minh rất ich kỷ, lại vo cung ngu xuẩn, nhưng đay la những
lời thật long của muội. Muội khong muốn nhin thấy cảnh những người than của
minh tan sat lẫn nhau."

Hắn nhẹ nhang vuốt toc nang một cach than thiết: "Đại ca đi đay."

Dường như hắn khong nghe thấy những lời noi giống như noi nhảm kia của nang,
đi ra cửa, len một con ngựa, hien ngang rời đi, khong quay đầu lại, ma ngay cả
một ý niệm quay đầu lại cũng khong co.

"Hoang hậu nương nương, hắn la người Hung No sao?" Thẩm đại mờ mịt hỏi.

"Hắn la đại tướng quan vương của Hung No, Diệp Hạ Thai, ngươi co từng nghe noi
về Diệp Hạ Thai chưa?"

Tự nhien la co, người co vị tri cao thứ ba ở Hung No hiện nay. Khong nghĩ tới,
hoang hậu nương nương lại quen hắn. Thấy sắc mặt hoang hậu trắng bệch, liền
vội vang an bai một gian phong khach thoải mai cho nang vao nghỉ. Rồi sai mấy
tiểu no tỳ đặc biệt hầu hạ nang.

Lat sau lại nghe một no tỳ bẩm bao: "Phu nhan sang sớm bắt đầu ngủ, hơn nữa
ngủ rất sau, cho nen đến giờ cơm, chung no tỳ cũng khong dam đanh thức nang."

Thẩm đại gật đầu, ý bảo cac nang lam rất tốt, sau đo đến thư phong viết tấu
chương, định bao cho hoang thượng biết hanh tung của nương nương. Bỗng nhien
lại cảm thấy chuyện nay khong tầm thường chut nao. Dương như nương nương khong
giống như lần giận dỗi trước, huống chi nang đang mang thai hơn năm thang, sao
co thể noi xuất cung la xuất cung được, hơn nữa một than một minh, lại bị đại
tướng quan vương Hung No đưa về đay? Việc nay, hoan toan khong thich hợp chut
nao.

Cho nen Thẩm đại nhớ tới nang từng noi co lẽ hoang thượng cũng sắp đến.

Vi vậy quyết định, xem tinh hinh trước rồi noi sau.

Chứ khong cẩn thận lại lam hỏng chuyện của hoang thượng va hoang hậu.

Thẩm đại chiếu cố Thải Thải phi thường tận tam chu đao. Mỗi ngay hầu hạ canh
bổ, đi lại nằm ngồi đều co no tỳ chăm soc, luc nay Thải Thải mới cảm giac bụng
lớn thật la kho khăn, than thể cũng nặng nề khong chịu nổi. Co thể noi mặt
ngoai nang lam như khong co gi xảy ra, nhưng trong long vẫn nhớ thương Sở
Cuồng. Thời gian chầm chậm troi đi, Thải Thải đa tinh toan, nếu mười lăm ngay
sau ma một chut tin tức cũng khong co, nang sẽ về kinh trước, một minh đảm
nhận trach nhiệm tac chiến với Hung No, bao thu cho Sở Cuồng.

Luc con ở bien cạnh, Thải Thải thấy Thẩm đại vẫn khong cảm giac được dị động
Hung No đang chieu binh mai ma, ben rất thần kinh chỉ vao mũi y ma mắng:
"Ngươi kẻ ngu nay, ngươi ở đay lam thai thu đến tột cung la co lợi ich gi chứ?
Sao khong biết cho người đi quan sat động tĩnh Hung No hả?! Ngươi cai con mọt
sach nay!" Trong long nang cũng nổi nong, vo cung ba đạo đa vao đui Thẩm đại.

Thẩm đại quỳ phịch xuống noi: "Thần co sai người giam sat, hơn nữa chỉ cần một
ngọn gio thổi lay cỏ sẽ viết mật tấu đưa về kinh thanh cho hoang thượng. Gần
đay dường như người Hung No co ý đồ muốn gay chiến với Đại Sở, thần cũng đa
bắt đầu co chuẩn bị. Chờ hoang thượng hồi am, ai ngờ đến nay ma hoang thượng
vẫn……" Luc nay Thải Thải mới biết la minh trach nhầm y, vi vậy đỡ y dậy, cau
may noi: "Nếu ngươi ở nơi nay cũng khong phải la kẻ vo dụng, vậy coi như xong,
luc nay la do bổn cung nong nảy, ngươi đừng để ý trong long."

"Thần lam sao dam……"

Thải Thải đỡ bụng đứng ben cửa sổ, nhin ra xa xa, thời gian dần về chiều, buổi
tối ngay hom đo, ở phia nam hinh như xảy ra hỏa hoạn.

Nửa đem nang lụi cụi bo dậy, mặc tiết y đi ra khỏi phong, đỡ bụng chỉ vao nơi
đo hỏi: "Đo la cai gi vậy?"

"Phu nhan, hinh như phia đo co chay."

Thẩm đại vội vang hấp tấp tới, bẩm bao: "La chay ạ, chỉ la khong phải ở phia
chung ta, ngọn lửa ngut trời kia la phia bien cảnh ben Hung No truyền tới."

Cach cả trăm dặm lộ trinh, thế nhưng co thể thấy cả bầu trời dường như đang
rực đỏ.

Khoi đen day đặc bay len.

Trận hỏa hoạn nay lớn đến cỡ nao?!

Hom sau, người được phai đi tuần tra trở về bẩm bao: "Nương nương, đay la tin
tức tốt, vụ chay đo xảy ra ở bien cảnh phia Hung No, trong kho lua của bọn
chung. Ngan vạn thạch[1] lương thực trong một đem đa hoa thanh tro tan rồi!"

Trong long Thải Thải căng thẳng, xảy ra chuyện gi rồi? Đang luc nang phan van,
co mấy người mặc y phục bẩn thỉu, từ tren trời lao vun vut xuống viện.

Ma đứng trước mặt nang la một nam tử cao lớn đen đua. Ngạo nghễ đứng thẳng,
tựa như một thien thần từ tren trời giang xuống.

Cao to vĩ ngạn[2].

Hắn nhếch moi cười một tiếng, lộ ra ham răng trắng như sứ.

-oOo-


Hoàng Hậu Đè Bẹp Hoàng Thượng - Chương #300