Người đăng: HắcKê
Một tràng âm thanh đồng loạt vỗ tay, Thải Thải lo lắng quay đầu lại, lại nhìn
thấy nhóm Ám vệ của Sở Cuồng, cừ thật, quả nhiên là được huấn luyện nghiêm
chỉnh, dưới ánh mắt ra hiệu của Sở Cuồng, đồng loạt vỗ tay rõ to. Chính là có
chút khô cứng nên nhìn thật ngố. Thật là ngây ngô nha, Sở Cuồng lấy cho môn
phái mình cái tên hiền hòa dễ nghe là ‘Quỳnh Hoa phái’ nhưng người dưới tay
hắn ai ai động tác cũng không được một chút phiêu dật nào cả, tại sao đám
người đó thủy chung vẫn không bị chú ý đến nhỉ? Ảnh vệ vỗ tay, lập tức kéo
theo tất cả nhân sĩ võ lâm cũng vỗ tay, thậm chí cả đám nhị hiệp tam hiệp cái
Bang nhất đại nhị đại đứng ở quá xa không thể nghe thấy cũng vỗ tay.
Mấy ông già đứng hàng đầu, trầm giọng nói: “Nếu mọi người đều đồng ý với ý
kiến này, vậy thì, bắt đầu tỷ võ đi thôi.”
Vừa nói tỷ võ xong, hai môn phái không biết tên liền cử đại diện ra sân, Thải
Thải nhìn, hai người đó thì ra một là Truy Nguyệt phái, một là Hải Nguyệt
phái, nghe nói vốn là một đại môn phái như sau chia rẽ thành hai. Bọn họ đấu
nhau vốn là nội chiến, vì vậy nhiều chiêu trí mạng ngươi chết ta sống, hai
người trên đài bắn ra ám khí, khiến người ta phải quáng mắt. Đột nhiên, một
phi tiêu sáng lóng lánh bay lên từ dưới đài, phập một tiếng, một người trong
đó chưa nhìn rõ ràng đã lập tức bị trúng chiêu, ngã xuống đài, thủng trán mà
chết.
Trời ạ! Thải Thải cả kinh hô một tiếng, người hai bên rối rít nhìn nàng, thật
là không biết gì cả nha, vậy mà cũng kêu.
Sao tất cả mọi người đều không kỳ quái. Mới vừa rồi, rõ ràng nói hay lắm là tỷ
võ một cách công bằng, hai người vừa mới lên, đã ám toán giết chết một là sao?
“Ám khí đó là bay lên từ dưới đài mà!” Thải Thải vừa nghĩ đã nói, “Như vậy
cũng có thể sao?”
Mọi người tựa hồ còn giật mình hơn cả nàng, ôi dào, nàng ta lại không hiểu quy
tắc trên giang hồ nha, Đại hội võ lâm diễn ra ba ngày, ngày đầu tiên chính là
dùng cho người ta giải quyết ân oán cá nhân, báo thù, trên căn bản thì nội
trong ngày đó những kẻ râu ria sẽ chết sạch, ngày thứ hai, những kẻ giết người
ngày đầu sẽ bị người ta giết. Đến ngày thứ ba, cao thủ chân chính mới lên sàn.
Nàng hò hét cái gì chứ?
Quả thực là phá hỏng quy tắc rồi.
Thật ra thì Thải Thải cảm giác lời mình nói ra rất đúng, nhưng không nghĩ đến
lời ấy lại biến thành thừa thãi.
Thải Thải nhìn mấy kẻ trừng mắt nhìn mình, không lẽ nàng sai chỗ nào sao?
Quay đầu lại nhìn Sở Cuồng, Sở Cuồng đứng lên, thân thiết nhỏ giọng một câu ở
bên tai nàng: “Không sao, có ta đây.” Thái độ thân mật kia hoàn toàn không
kiêng kỵ ai cả.
Mọi người đương trường nhìn thấy, đều sửng sốt.
Xác thực là có mờ ám, hai người kia, nhất định, Trù Thần nhất phái cùng Quỳnh
Hoa phái đã có chung một chí hướng rồi.
Hai lão nhân mới rồi ngồi cạnh Thải Thải cúi đầu, rõ ràng nghe thấy chưởng môn
Quỳnh Hoa phái nói với thằng nhóc mập này: “Không sao, có ta đây……”
Thế nhưng, thế nhưng giống như tình nhân đang nói chuyện vậy!
Sở Cuồng tay cầm quạt, khẽ dựa phía sau, hai bên cách một hồi sẽ có ánh mắt
liếc qua nhìn mặt hắn.
Thậm chí những người bên cạnh còn có người bàn luận xôn xao về chân tướng.
Chưởng môn Huyền Chân phái cùng Toàn Chân phái, phái Võ Đang cùng phái Nga Mi,
ngầm cho rằng, có lẽ thằng nhóc mập kia đang giúp Quỳnh Hoa phái chuyện gì đó
không thể nói ra, hoặc là Quỳnh Hoa phái lén lút giao dịch gì đó với nàng, hơn
nữa, chưa ai từng thấy qua thiếu chủ Thương Khung cung kia, cho nên cũng có
thể giáo chủ Quỳnh Hoa phái này là thiếu chủ Thương Khung cung. Ni cô chưởng
môn phái Nga Mi đột nhiên đứng lên, chỉ vào Sở Cuồng hỏi: “Tiểu tử, ngươi nói
lần này Thương Khung cung có bí mật gì đó không thể nói cho ai biết có phải
hay không?”
Cá ** ni cô này vô cùng xúc động, Sở Cuồng đáp: “Quỳnh Hoa phái của ta là danh
môn chính phái.”
Mọi người nhìn lẫn nhau, thật ra thì rất khó nói, Quỳnh Hoa phái những năm gần
đây đều rất mờ ám, chưa làm qua chuyện gì đặt biệt tốt hay chính nghĩa cũng
chưa có gây ra chuyện xấu xa tàn ác nào, nhất thời không ai biết là tốt hay là
xấu cả.” Cho nên mới như vậy. Toàn Chân lão đạo nói: “Quỳnh Hoa phái các ngươi
thành lập cũng đã có 4~5 năm, nhưng chúng ta lại chưa quá quen thuộc với các
người, cũng giống như chúng ta xa lạ với Thương Khung cung vậy.”
“Chẳng lẽ ông cảm thấy tất cả những người xa lạ, đều là người của Thương Khung
cung sao?”
Có người xì xầm lên, một nam nhân mặc đồ tím ở hàng thứ nhất cười một tiếng:
“Ngươi nói ngươi cùng Thương Khung cung không có quan hệ, vì sao hôm đó có kẻ
nhìn thấy người của Quỳnh Hoa phái ra vào Thương Khung cung?” Chẳng lẽ là có
người từng nhìn thấy Ảnh vệ lẻn vào Thương Khung cung?”
“Hừ, ta cần gì phải giải thích với các ngươi?” Sở Cuồng thấy chuyện có chút
không ổn, đứng lên, chọc chọc sau lưng Thải Thải.
Thải Thải cũng biết một màn mới rồi hắn, có nghĩa là mình với hắn cùng một phe
rồi, không thể làm gì khác hơn là đứng lên, rút lui dưới sự bảo vệ của Ảnh vệ.
Đột nhiên, nô tài của Tài vương cười nói: “Nhị vị chớ đi, thật ra thì hoài
nghi của mọi người không phải không có lý, bởi vì vừa lúc hôm nay, có người
đến đại hội võ lâm tố cáo, nói Quỳnh Hoa phái các ngươi, chính là tay sai của
Thương Khung cung?!”
“Ồ? Là ai nói?” Sở Cuồng nhướn mày, tò mò hỏi.
“Là Ngọc diện tri chu, Đỗ Bạch Quyên, Đỗ cô nương!”
Nhìn kìa, đúng là không thể trêu vào nữ nhân được, Thải Thải nhăn mặt nhìn Sở
Cuồng, sau đó lại rất buồn bực của tên nô tài Tài vương kia: “Làm sao ông biết
nữ nhân đó nói là thật?”
Đáp án dĩ nhiên bởi vì nàng là một nữ nhân, hơn nữa còn là một nữ nhân tin tức
linh thông, nàng dĩ nhiên có thể từ bên gối Quỳnh Hoa giáo chủ nghe được những
thông tin liên quan về hình dạng và võ công của người trong Thương Khung cung.
“Ha ha, về việc này thì nên hỏi Đỗ cô nương đi.”
Nói xong, Đỗ Bạch Quyên ăn mặc hở hang, dưới ánh mắt cùng nước miếng của đám
nam nhân, đi lên đài.
Thật ra thì nàng ta muốn người nào đen thì người đó sẽ đen, ai bảo nàng ra là
nữ thần trong lòng đám nam nhân trong giang hồ này chứ?!
Mở cái miệng nhỏ nhắn, cái lưỡi động động: “Đêm trước, Nguyệt Quan giáo chủ
cùng ta nâng cốc tán chuyện, sau đó trong lòng ta xem hắn là một anh hùng, cho
nên định phó thác chung thân, ai ngờ khi ở bên gối, lại biết thì ra Quỳnh Hoa
phái của hắn, chính là nội ứng của Thương Khung cung!”
“Ồ!!” Giang hồ đệ nhị mỹ nhân lại bị tiểu tử này làm bẩn?
Ánh mắt Sở Cuồng chợt âm trầm, từ lúc nào hắn lại trở nên ngu xuẩn động tới nữ
nhân này còn nói bậy ở bên tai nàng ta chứ?
Ai ngờ Thải Thải cười ha ha ha một tràng: “Ngươi xác định hắn lỡ lời với ngươi
sao?”
“Dĩ nhiên là xác định.”
Thải Thải cười nói: “Hắn sao có thể ngu xuẩn như vậy được?” Ngoái đầu nhìn về
hướng Sở Cuồng buồn cười nói: “Từ khi nào chàng lại ngốc đến độ thì thầm bên
ta một ** nữ nhân như vậy chứ?”
Thải Thải thế nhưng càng hung dữ hơn cả Sở Cuồng nữa: “Theo ta thấy, các ngươi
định liên hợp lại, định ép Nguyệt Quan giáo chủ,sau đó sẽ bức bách hắn chứng
minh trong sạch của mình, lao đi tìm cái tên Thương Khung cung giáo chủ đó để
chịu chết phải không? Sẵn để các ngươi dò la lai lịch của Quỳnh Hoa phái, cùng
dò xét lai lịch và thực lực của Thương Khung cung. Một hòn đá hạ hai con chim,
các ngươi đám người võ lâm này, ta thấy mấy ngày nay, từng kẻ đến, nữ phóng
đãng hạ tiện, nam âm hiểm tồi bại, mỗi một kẻ đều như rùa đen rút đầu, không
có chút khí khái nam nhân gì cả!”
Nói xong, trong lòng Sở Cuồng ca ngợi, nói hay nhưng tiếc là không đúng lúc.
Nàng vừa dứt lời, xoẹt xoẹt xoẹt, đồng loạt vô số trường kiếm, nhắm ngay ngực
nàng cùng Sở Cuồng.
-oOo-