Thoát Được Một Kiếp


Người đăng: HắcKê

Y phục này, làm sao mà mặc? Ra là đều dựa theo cùng một số đo làm trang phục
vũ nương, Thải Thải hai tay cầm y phục ướm lên thân đo đo, váy này quá lắm thì
chỉ bằng một nửa nàng, tú nữ bên cạnh đã mặc quần áo bới tóc, cách ăn mặc
giống như từng cánh bướm trắng, thấy bên cạnh có một bộ y phục không ai mặc,
Thải Thải hạ quyết tâm, dứt khoát lấy hai bộ y phục mặc vào cả, lại còn để hai
bên tay áo để rũ xuống trên vai, vừa vặn hai bộ y phục, một bộ vàng nhạt, một
bộ xanh nhạt nàng trong gương nhìn lên tựa như một cây bắp cải tròn căng.

“Phụt—” tiếng cười không nén được theo bốn phía truyền đến, mặt Thải Thải đỏ
lên, có chút không kiên nhẫn nâng một thân ăn mặc lộn xộn đi tìm Trịnh gia
gia, phi, còn tuyển cái gì nha, sớm nên buông tha thì tốt rồi, mất công lăn
qua lăn lại một ngày! “Ngươi nha đầu kia, ngươi đi đâu nha?!” Ma ma nắm chặt
cổ tay nàng, làm đỏ cổ tay nàng, Thải Thải nhướng mày nói dối: “Ta muốn đi nhà
xí!”

Hừ, xem ra nàng đi nhà xí là để khóc đi thôi? Bĩu môi một cái, ma ma buông
tay, làm bộ khoát tay: “Đi nhanh về nhanh!”

Trở về cái quỷ á, Thải Thải mang theo trên người hai bộ vũ y rườm rà, thành
thật đi về phía nhà xí, đem quần áo cởi ra, dự định đi kiếm Trịnh gia gia cầu
cứu! Nhưng không tìm thấy Trịnh công công. Nàng lại sợ giáo phường ma ma đem
nàng bắt trở về, đột nhiên nghe được âm thanh vũ nhạc vang lên. Chẳng lẽ đã
bắt đầu sao?

“Chu Thải Thải, làm sao ngươi ở đây?” Âm thanh chói tai của giáo phường ma ma
truyền vào lỗ tai Thải Thải, nàng thở phì phì đi đến, “Trong nhà xí té xuống
không lên được sao? Ngươi cho rằng ngươi có thể tránh không thi?!” Nàng là một
lòng muốn xem Thải Thải xấu mặt, muốn nhìn đến vở hài kịch cây bắp cải trước
mặt Thái hậu vui sướng đến hoa chân múa tay, có thể làm cho Thái hậu cười mọi
người lấy đó làm việc vui nàng cũng thở tốt một hơi, cái nha đầu này không sợ
chết, lần này phải cho ngươi biết chết là như thế nào.

Thải Thải bị nàng cưỡng chế kéo về, lại lần nữa về trong đại điện, trong nội
tâm chợt lạnh, quả nhiên thấy một loạt nữ tử giống như tiên nữ bồng bềnh nhảy
múa trên đại điện. Mà thái hậu thì ngồi ngay ngắn trước mặt, trong tay bưng
lấy một chén canh tròn. Thái hậu đang ăn bánh trôi nàng làm? Thải Thải nội tâm
vui mừng, xem ra thái hậu rất thích.

“Ngươi nhanh đi, gia nhập với các nàng…” Ma ma ý xấu nói, lấy tay đẩy mạnh.
Thải Thải lảo đảo ngã xuống, kết quả lại đụng phải một người. Chậm rãi ngẩng
đầu, thiếu chút nữa khóc không ra nước mắt: “Trịnh gia gia…”

“Hư…”

Trịnh công công đang tìm nàng nửa ngày, sớm đoán được để cho nha đầu béo Thải
Thải này khiêu vũ không phải là chuyện quá dễ dàng, cho nên một lòng quyết
đinh tiên hạ thủ vi cường lén mang nàng cách xa nơi này.

“Trịnh công công?” Giáo phường ma ma không nghĩ tới như thế nào hắn lại đột
nhiên xuất hiện.

Trịnh công công cười tủm tỉm đi qua, thấp giọng nói: “Ta sớm tìm nha đầu kia,
cho nên đợi ở đây, thật ra a, nha đầu kia chắc chắn rớt tuyển ngươi làm gì
cùng nàng cố chấp chứ? Hôm nay Thái hậu tâm tình tốt, nếu như thấy nàng đến
múa loạn đến ngã xuống kinh động đến Thái hậu thì ngươi xui xẻo.”

Giáo phường ma ma vừa nghe tự nhiên không dám cùng Trịnh công công tranh cãi,
Trịnh công công cười nói: “Nha đầu kia, cửa thứ ba này nhất định gây khó dễ
cho nên dứt khoát nàng sẽ không qua, ta đây nên mang nàng đi.”

“Trịnh công công, nhưng cái này không hợp quy cũ a!”

Không nghĩ tới Trịnh công công vẻ mặt hiền lành lại trừng mắt, giáo phường ma
ma trong nháy mắt không còn cách nào khác cười tủm tỉm: ” Tốt tốt, dù sao xảy
ra chuyện gì thì cũng có Trịnh công công…”


Hoàng Hậu Đè Bẹp Hoàng Thượng - Chương #19