Bà Lão Áo Tím


Người đăng: sakuraimikie

“Vy Vy… Vy Vy…”
“Có chuyện gì vậy?” Thấy Tiểu La từ xa đã réo ầm tên tôi, tôi khẽ nhíu mày
hỏi.
“Quách… Ni… truyện…”
Chắc do chạy nhanh quá nên Tiểu La vừa thở hổn hển vừa nói làm tôi nghe không
hiểu gì.
“Bình tĩnh nào, cứ thở bình thường đã rồi nói gì thì nói.” Tôi vỗ nhẹ vào lưng
Tiểu La cho cô cảm thấy dễ chịu hơn.
Sau một hồi hít hết không khí xung quanh mình, Tiểu La đã lấy lại được nhịp
thở, cô lại trở nên háo hức như ban nãy.
“Cậu xem này, Quách Ni ra chuyện mới rồi.” Tiểu La rạng rỡ giơ cuốn chuyện mới
tinh trên tay lên cho tôi xem.
“Thật hả?” Tôi vội cầm lấy cuốn truyện trên tay Tiểu La rồi xem xét tỉ mỉ.
Cô nàng xui xẻo!
Tên truyện nghe có vẻ thú vị đấy chứ.
“Thế còn bí mật tình yêu phố Angel thì sao?” Tôi cau mày hỏi.
“Tuần sau mới ra tập tám.”
“Thế cậu đọc truyện này chưa?” Tôi dò hỏi.
“Cậu cứ cầm tập một mà đọc đi, mình đọc đến tập hai rồi.” Tiểu La khua khua
cuốn “Cô nàng xui xẻo” tập hai lên trước mặt tôi.
“Cảm ơn cậu.” Tôi nhìn Tiểu La với ánh mắt chân thành.
... ... . ..
Trên đường đi về lòng tôi cứ xao xuyến không thôi.
Tôi ngắm đi ngắm lại bìa truyện mà không biết chán.
Cuốn truyện đẹp thật!
Bìa truyện được ép bóng kính rất cẩn thận, tên truyện được trang trí rất bắt
mắt, phía dưới có đề tên của tác giả là Quách Ni. Bố cục màu hồng sáng trong,
ở giữa là một cô gái có mái tóc ngắn, mặc một chiếc váy trắng đáng yêu, bên
cạnh là một nam sinh mặc dù vận trên người bộ đồng phục nhưng vẫn khiến người
nhìn thấy bị hút hồn bởi nụ cười ấm áp…
Bộp!
Ai ui… đau quá!
Do mải ngắm nhìn cuốn truyện nên tôi vô ý đâm vào một bà lão ngã đập cả mông
xuống đất.
Sao tôi vô dụng thế không biết, chỉ đâm vào một bà lão mà cũng ngã dúi dụi
rồi.
Cộp… cộp…
Từ trong túi bà lão lăn ra quả cầu thủy tinh trong suốt, quên cả đau tôi vội
chạy theo đón lấy quả cầu thủy tinh.
“Cháu xin lỗi.” Tôi ôm quả cầu thủy tinh đến chỗ bào lão rồi cúi đầu xin lỗi.
“Ta không sao.” Một giọng nói khàn khàn cất lên.
Bây giời tôi mới nhìn kĩ bà lão, bà mặc trên người một chiếc áo màu tím có vẻ
đã lâu năm, chiếc khăn trùm qua đầu che khuất mất khuôn mặt của bà.
“Cảm ơn cháu đã nhặt quả cầu giúp ta.” Bà lão chìa đôi tay nhăn nheo ra đón
lấy quả cầu thủy tình trên tay tôi.
“Không có gì ạ, tại cháu đâm phải bà mà.” Tôi nở nụ cười thân thiện vốn có.
Nụ cười của tôi tắt ngấm khi thấy trên tay mình trống trơn.
Chắc lúc nãy va phải bà lão nên tôi làm bay mất cuốn “Cô nàng xui xẻo” của
Tiểu La rồi.
Tôi vội vã ngó quanh tìm cuốn truyện mà chẳng thấy tăm hơi nó đâu.
“Cháu đang tìm cái này hả?” Bà lão áo tím chìa cuốn truyện trong tay ra.
Đúng là truyện của Tiểu La rồi.
“Vâng, cám ơn bà.” Nhìn thấy cuốn truyện vẫn nguyên vẹn tôi vui mừng reo rộ cả
lên, rồi đưa tay đón lấy cuốn truyện.
Đột nhiên bà lão nắm chặt tay tôi, rồi nhìn thẳng vào mắt tôi bằng đôi mắt đục
màu như đã trải qua hàng thế kỉ.
“Cháu sắp có một chuyến hành trình dài cần phải đi nhưng có lẽ đó là hạnh phúc
mà số phận dành cho cháu.”
“...” Hành động và lời nói bất ngờ của bà lão ám tím làm tôi cứ tròn mắt ngạc
nhiên, đứng thộn ra đến mức trở nên ngớ ngẩn.
Tôi nhíu mày suy nghĩ cố hiểu ra lời nói của bà lão.
“Bà nói rõ đi ạ cháu không… ớ…”
Lúc tôi lấy lại được ý thức thì bà lão áo tím đã biến mất đâu rồi,
Đúng là bà lão kì quái!


Hoán đổi - Chương #1