Hoắc Nham có chút do dự, nhưng vì cảm thấy có lỗi với Liễu Mộng và Hạ Thiên nên cuối cùng hắn cũng nói ra:
- Theo lời đồn, chỉ là lời đồn, Dịch Tri Ngôn chính là cha nuôi của Tưởng Hiểu Di, mà Tưởng Hiểu Di phát triển đến mức bây giờ cũng nhờ Dịch Tri Ngôn giúp đỡ sau lưng.
- Không phải chứ?
Địch Viện thất vọng:
- Tưởng Hiểu Di cũng có cha nuôi à? Uổng cho tôi trước kia yêu mến cô ta, cảm thấy cô ta biết tự lực cánh sinh.
- Viện Viện, vì sao có cha nuôi lại không phải là tự lực cánh sinh?
Liễu Mộng có chút tò mò.
- Điều này, chị Mộng Mộng, chị thật sự không biết sao?
Địch Viện chợt ngẩn ngơ:
- Trong giới giải trí thì quan hệ cha con nuôi phần lớn không phải như thật.
- Phải không?
Liễu Mộng nghiêng đầu suy nghĩ, sau đó lại lắc đầu:
- Vẫn không rõ, thôi bỏ, chị cũng không muốn hiểu rõ.
- Liễu tiểu thư, Hạ tiên sinh, tóm lại hai người nên cẩn thận một chút.
Hoắc Nham lại dặn dò một câu, hắn lăn lộn lâu năm trong giới giải trí, tất nhiên biết được nhiều tin tức. Có một vài ngôi sao làm con nuôi cho những nhân vật lớn nào đó, thực tế đây chỉ là danh nghĩa. Nếu lời đồn là thật thì Dịch Tri Ngôn có chút yêu mến Tưởng Hiểu Di, bây giờ Tưởng Hiểu Di sinh chuyện, Dịch Tri Ngôn nhất định sẽ không bỏ mặc.
- Rất đơn giản, tôi tìm xử lý hắn là được.
Hạ Thiên cũng không cho là đúng, sau đó hắn thuận miệng hỏi:
- Này, ai biết Dịch Tri Ngôn ở đâu?
- Điều này tôi không biết.
Hoắc Nham lắc đầu:
- Thật ra tôi chưa từng gặp Dịch Tri Ngôn, theo tôi biết thì hắn sẽ không lộ mặt ở những trường hợp công khai.
- Giấu đầu lòi đuôi, xem ra là quỷ nhát gan.
Hạ Thiên nói với vẻ mặt khinh bỉ:
- Nhưng không sao, chỉ cần biết là có thể tìm ra.
Hạ Thiên vừa rồi đã ngeh qua cuộc điện thoại với ông chủ, biết rõ Dịch Tri Ngôn vì chuyện của Tưởng Hiểu Di mà muốn trả thù mình. Vì vậy hắn cảm thấy trước lúc đối phương có thể ra tay thì mình phải xử lý trước, như vậy sẽ an toàn hơn, nhưng lần này phải xử lý như Ngụy Gia Hoa, phải tìm được người, sau đó mới cho đối phương ra đi.
Hạ Thiên nghĩ về chuyện Ngụy Gia Hoa và giao nhiệm vụ tìm người vinh quang cho Tiểu Yêu Tinh, vì vậy hắn điện thoại cho nàng.
- Chồng, trời còn chưa tối, điện thoại cho em làm gì.
Bên kia vang lên giọng nói mơ màng của Tiểu Yêu Tinh.
- Trời còn chưa tối, sao em buồn ngủ như vậy?
Hạ Thiên có chút mất hứng.
- Chồng, người ta ngủ khi hừng đông mà.
Tiểu Yêu Tinh bên kia cong miệng lên nói.
- Sau này anh về thủ đô, sẽ không cho em ngủ ngày nữa.
Hạ Thiên có chút mất hứng, vợ Tiểu Yêu Tinh này ngày đêm điên đảo, nếu làn da vì vậy mà không tốt, vợ tiểu yêu tinh không đẹp thì thiệt hại nặng.
- Đợi khi chồng đến rồi nói sau, bây giờ em phải ngủ.
Tiểu Yêu Tinh vẫn còn chưa muốn thức dậy.
- Đừng ngủ nữa, giúp anh làm một việc.
Hạ Thiên còn chưa nói ra chuyện chính sự, tất nhiên không thể cho Tiểu Yêu Tinh ngủ như vậy được.
Tiểu Yêu Tinh chấn động tinh thần:
- Chồng, lại có máy tính cần em hack sao?
- Không phải máy tính, giúp anh tìm người.
Hạ Thiên nhanh chóng nói:
- Giúp anh tìm một kẻ tên là Dịch Tri Ngôn, nghe nói rất có tiền, là cha nuôi của ngôi sao yêu quái Tưởng Hiểu Di.
- À, biết rồi, chồng, đợi khi tỉnh ngủ em sẽ tìm cho.
Tiểu Yêu Tinh rõ ràng chỉ có hứng thú với chuyện hack máy tính mà chẳng thích tìm người, vì vậy giọng điệu lại ngái ngủ, nàng nói xong cũng cúp điện thoại.
Hạ Thiên cũng không nôn nóng, vì vậy cũng không tiếp tục gọi điện thoại thúc giục vợ Tiểu Yêu Tinh.
Hoắc Nham thấy Hạ Thiên muốn tìm Dịch Tri Ngôn gây phiền toái thì định nói gì đó nhưng do dự rồi thôi.
Lúc này Ngô An Phong cũng đã cúp điện thoại, hắn vui sướng đi tới nói:
- Hạ tiên sinh, Liễu tiểu thư, tôi và Kiều tiên sinh đã đạt thành mục đích sơ bộ, chậm nhất là ngày mai anh ấy sẽ thương lượng ký kết hợp tác cụ thể, chúng ta nhanh chóng sẵn sàng, có lẽ năm ngày sau sẽ bấm máy.
- Năm ngày sau sao?
Liễu Mộng có hơi thất vọng:
- Vậy bây giờ tôi chơi cái gì?
- Chị Mộng Mộng, trước tiên bấm pháp còn chuẩn bị trang phục, kịch bản, còn rất nhiều thứ cần làm.
Địch Viện vội vàng nói:
- Nếu năm ngày sau sẽ bấm máy thì bây giờ chúng ta phải chuẩn bị.
- Như vậy à? Cũng được.
Liễu Mộng lại vui trở lại.
Hạ Thiên nói một câu:
- Phim của các người quay ở đâu?
Hạ Thiên hỏi cũng có nguyên nhân, hắn không muốn cho Liễu Mộng đi cách mình quá xa.
- Thật ra chúng tôi chủ yếu lấy cảnh Thanh Phong Sơn, vì vậy mới đến đây. Nhưng bây giờ giao thông ở Thanh Phong Sơn là không thuận tiện, thông tin cũng không thông, chúng ta nên suy nghĩ biện pháp an trí cho tốt, nếu sắp xếp tốt thì tổ kịch bản có thể chính thức làm việc.
Ngô An Phong giải thích.
Hạ Thiên cũng không hỏi gì nữa, Thanh Phong Sơn cũng không xa, nếu Liễu Mộng đến đó đóng phim thì hắn cũng không quan tâm.
- Ông xã, điện thoại kìa...
Chuông điện thoại của Hạ Thiên vang lên.
Hạ Thiên nhìn màn hình, là Kiều Tiểu Kiều điện thoại đến, vì vậy hắn lập tức nhận điện thoại:
- Vợ, có chuyện gì?
- Chồng, anh có thể đến đây được không? Chỗ này có người tìm anh.
Kiều Tiểu Kiều khẽ nói.
- À, được, anh sẽ quay lại.
Hạ Thiên đồng ý, trong lòng có chút buồn bực, ai tìm hắn?
...
Hạ Thiên nhanh chóng chạy về khách sạn Đông Thăng, Liễu Mộng không về cùng, nàng ở lại biệt thự vì Diêu Vĩ muốn xem kịch bản.
Cửa phòng của Kiều Tiểu Kiều mở sẵn, Hạ Thiên đi vào, sau đó hắn thấy Kiều Tiểu Kiều, Kiều Phượng Nhi và Kiều Hoàng Nhi đều có mặt bên trong, ngoài bọn họ thì vẫn còn một người đàn ông hơn bốn mươi rất nhã nhặn.
Khi thấy Hạ Thiên tiến đến thì Kiều Phượng Nhi vô thức xoay chuyển ánh mắt, nàng nhớ đến chuyện xảy ra trước đó không lâu mà ngượng ngùng.
- Chồng, anh về rồi.
Kiều Tiểu Kiều khẽ chào hỏi Hạ Thiên, sua đó nàng giới thiệu hắn với người đàn ông nhã nhặn:
- Đây là bí thư huyện ủy huyện Mộc Dương, là bí thư Triệu Minh Siêu, anh ấy nói có chuyện quan trọng cần thương lượng với anh.
- Bí thư huyện ủy sao?
Hạ Thiên dùng ánh mắt buồn bực nhìn Triệu Minh Siêu:
- Ông có gì quan trọng mà thương lượng với tôi? Có phải ông muốn bán Thanh Phong Sơn cho chúng tôi?
Triệu Minh Siêu lúc này lại đứng lên, sau đó hắn làm ra một hành động làm cho ba người phụ nữ trong phòng cảm thấy khó tưởng, hắn cúi đầu hành lễ:
- Chào Hạ tiên sinh.