Hoàng An Bình chợt sững sờ, Bì Chí Mẫn lại nói:
- Tiểu Hoàng, vụ án Sở Dao giết chết một cảnh sát bây giờ do cục công an thành phố chúng ta tiếp nhận, tôi chuẩn bị giao cho cậu, không có vấn đề gì chứ?
- Điều này...Cục trưởng Bì, vụ án này không phải đã giao cho cục công an quận Đông sao?
Hoàng An Bình chợt sững sờ, hắn không nhịn được phải nói một câu.
- Lãnh Băng Băng đã từ chức.
Vẻ mặt Bì Chí Mẫn cực kỳ âm trầm:
- Thân là phó cục trưởng quản lý hình sự, cô ta lại có quan hệ thân mật với kẻ đứng đầu thế lực đen là Hạ Thiên, từ chức cũng đúng, còn nàng có tham gia phạm tội hay không, chờ tôi tìm được chứng cứ rồi nói sau.
Hoàng An Bình chợt buồn bực, vị cục trưởng cục công an này sao lại nhận định Hạ Thiên là đầu sỏ thế lực đen? Người ta có quan hệ với Sở Dao là không sai, nhưng người này dù nhìn thế nào cũng không phải là thế lực đen.
- Cục trưởng Bì, có phải anh có hiểu lầm gì đó với Hạ Thiên không?
Hoàng An Bình không nhịn được nói:
- Tuy cậu ta không tính là người tốt nhưng cũng không phải quá xấu, à, tất nhiên, những gì vừa làm vừa rồi có hơi quá.
- Tiểu Hoàng, Hạ Thiên là ai, tôi đã sớm nghe qua, hắn là kẻ đứng đầu thế lực hắc ám ở Giang Hải, Sở Dao phụ trách tổ chức hắc đạo lớn nhất Giang Hải, đây cũng là người tình của hắn. Ngay cả cục công an quận Đông cũng bị hủ hóa, những phần tử với nguy cơ quá lớn như vậy, nếu chúng ta không kiên quyết diệt trừ, như vậy vấn đề an toàn của nhân dân sẽ không được bảo đảm.
Bì Chí Mẫn có vẻ rất phẫn nộ:
- Sở Dao dám công khai giết chết một cảnh sát, Hạ Thiên cũng dám đánh cả cục trưởng cục công an, loại người này quá kiêu ngạoi.
Bì Chí Mẫn không đợi Hoàng An Bình mở miệng mà vung tay lên:
- Bây giờ anh đưa người đi bắt Sở Dao quay về, nếu Hạ Thiên dám cản thì bắn chết tại chỗ cho tôi.
Bì Chí Mẫn quả thật cực kỳ phẫn nộ, hắn đường đường là cục trưởng cục công an thành phố, rõ ràng người này dám xông vào phòng làm việc để đánh mình, đây rõ ràng nhục nhã quá lớn. Nhưng Hạ Thiên đến nhanh đi mau, hắn còn chưa kịp phản ứng thì đối phương đã cùng Lãnh Băng Băng bỏ đi, cũng vì vậy mà hắn quyết định dùng thủ đoạn cứng rắn để đẩ kích phần tử hắc ám kiêu ngạo như Hạ Thiên.
- Cục trưởng Bì, anh thật sự đã hiểu rõ về Hạ Thiên chưa?
Hoàng An Bình không nhịn được phải hỏi một câu, muốn bắn chết Hạ Thiên sao? Chưa nói đến vấn đề công an thành phố Giang Hải không ai dám nổ súng, mà dù có người dám cũng vô dụng, với năng lực nghịch thiên của Hạ Thiên, có thể làm gì được?
- Tôi không hiểu còn nói với cậu sao?
Bì Chí Mẫn cuối cùng cũng phát hỏa:
- Bây giờ tôi cho cậu đi bắt người, cậu đi bắt người là được, nếu không làm được thì từ chức theo Lãnh Băng Băng. Thành phố Giang Hải có nhiều cảnh sát, dù thiếu ai cũng phải đả kích tội phạm.
- Cục trưởng Bì, như vậy tôi xin từ chức.
Hoàng An Bình cũng nổi giận, vốn hắn rất bội phục Bì Chí Mẫn, vì vậy muốn nhắc nhở, không ngờ người này quá cứng đầu, không những không nghe mà còn nổi giận, điều này làm hắn bực bội. Nếu Bì Chí Mẫn đã thích thì tự đi mà làm, Hoàng An Bình hắn cũng không ngu, không lao đầu vào làm những chuyện ngu dốt thế này.
Hoàng An Bình xoay người bỏ đi, Bì Chí Mẫn chợt sững sờ, thật ra hắn chỉ nói nhảm mà thôi, dù là trước đó nói với Lãnh Băng Băng hay Hoàng An Bình bây giờ cũng là như vậy, thật ra chỉ muốn tạo áp lực mà không muốn ai từ chức. Trước kia ở những thành phố khác hắn cũng thường dùng chiêu này, mỗi lần như vậy đều có hiệu quả rất tốt, mỗi lần như vậy cảnh sát thủ hạ đều chăm chú đi xử lý án. Nhưng hắn không ngờ hôm nay đến thành phố Giang Hải thì chiêu thức kia của mình hoàn toàn không có tác dụng, đầu tiên là Lãnh Băng Băng từ chức, bây giờ Hoàng An Bình cũng từ chức, đây là điều không hợp với lẽ thường.
- Tiểu Hoàng, chờ chút.
Bì Chí Mẫn nhanh chóng phản ứng, hắn vội vàng gọi giật Hoàng An Bình trở lại. Tuy bây giờ hắn rất tức giận nhưng cũng không ngốc, những biểu hiện của Lãnh Băng Băng trước đó có chút khác thường, nhưng khi hắn thấy được quan hệ thân mật giữa Hạ Thiên và Lãnh Băng Băng, như vậy Lãnh Băng Băng từ chức cũng hợp lý. Nhưng Hoàng An Bình cũng đề xuất từ chức, điều này làm hắn cảm thấy khó thể hiểu, vì từ khi hắn được điều đến đây công tác thì Hoàng An Bình luôn giúp đỡ. Căn cứ vào hồ sơ thì Hoàng An Bình dù là con của cục trưởng tiền nhiệm nhưng là một cảnh sát tốt, điều này làm Bì Chí Mẫn cảm thấy rất đáng quý, vì vậy hắn coi trọng Hoàng An Bình, định ủy thác trách nhiệm với đối phương.
- Cục trưởng Bì, tôi biết rõ những hành động của Hạ Thiên vừa rồi làm cho anh sinh ra hiểu lầm, nhưng tôi hy vọng anh nên hiểu cậu ấy, cậu ấy cũng không phải là loại người trong tưởng tượng của anh.
Hoàng An Bình ngừng lại, hắn xoay người nhìn Bì Chí Mẫn:
- Mặt khác vụ án Sở Dao giết chết cảnh sát, bên trong còn có vấn đề, Sở Dao không phải đứa ngốc, nếu không phải bất đắc dĩ thì sẽ chẳng ra tay giết một cảnh sát trước mặt bao người. Theo tôi biết thì dù Hạ Thiên cưỡng chế đưa Sở Dao đi nhưng cậu ta có quyền hạn như vậy, chỉ là không đúng trình tự mà thôi.
- Sở Dao là người phụ trách tổ chức hắc đạo lớn nhất Giang Hải, cô ta là tình nhân của Hạ Thiên, điều này không sai chứ?
Bì Chí Mẫn trầm giọng hỏi.
- Đúng vậy, nhưng Tứ Hải Bang trước kia hung tàn nhất thành phố Giang Hải cũng bị một tay Hạ Thiên hủy diệt, dù Sở gia cũng là hắc đạo nhưng làm việc rất có quy củ.
Hoàng An Bình trả lời:
- Mặt khác Hạ Thiên và Sở gia không có nhiều quan hệ, cậu ta chỉ ưu thích Sở Dao mà thôi.
Hoàng An Bình dừng lại một chút rồi nói thêm:
- Thái Bằng Trình đứng đầu tổ chức buôn thuốc phiện lớn nhất tỉnh Bình Hải cũng bị Hạ Thiên bắt lại, lúc đó tổ chức của Thái Bằng Trình cũng bị Hạ Thiên tiêu hủy. Còn nữa, quan tham Kỷ Nam của tỉnh Bình Hải cũng bị Hạ Thiên vặn ngã, nếu cục trưởng Bì biết rõ thì nên hiểu, Hạ Thiên không phải như những gì anh nghĩ.
- Thái Bằng Trình bị Hạ Thiên bắt sao?
Bì Chí Mẫn cực kỳ kinh ngạc, vụ án Thái Bằng Trình rất lớn, tất nhiên hắn biết đến điều này, nhưng vụ này có liên quan đến Hạ Thiên, hắn thật sự không biết.
- Thái Bằng Trình đã trốn rất nhiều lần, Hạ Thiên bắt trở lại, tổ chuyên án của bộ công an cũng thẩm vấn Thái Bằng Trình nhiều ngày nhưng không moi được tin tức nào, mãi đến khi Hạ Thiên quay về thì Thái Bằng Trình mới mở miệng.
Hoàng An Bình nói đến sự việc này thì cực kỳ bội phục Hạ Thiên:
- Hạ Thiên thật sự thường xuyên đánh người, nhưng rất ít khi hắn chủ động với người khác. Cục trưởng Bì, tôi không biết ai nói với anh Hạ Thiên là đầu lĩnh thế lực hắc ám, nhưng tôi cảm thấy người này chỉ sợ muốn anh xung đột với Hạ Thiên, sợ rằng muốn mượn dao giết người.
Vẻ mặt Bì Chí Mẫn chợt trở nên âm trầm, trước nay hắn có đọc qua tư liệu về Hạ Thiên, nhưng những thứ đó hoàn toàn khác biệt với những gì Hoàng An Bình nói. Hắn đột nhiên ý thức được sự việc không đơn giản như vậy.