Chương 858: Tôi Quyết Định Cướp Sắc.


- Đét.

Hạ Thiên vỗ vào mông tên cướp, trong miệng còn bất mãn nói:

- Chị Isabella, cướp chồng cũng không tốt.

Tên cướp này chính là Isabella mà Hạ Thiên chuẩn bị đi tìm, không thể không nói nàng xuất hiện rất trùng hợp, coi như giúp đỡ cho cách du khách khác, nếu không Hạ Thiên sẽ triển khai một phương án quấy rầy cực kỳ khủng bố.

- Chồng nhỏ, người ta chỉ muốn cướp sắc mà thôi.

Isabella đã sớm thu súng, giọng điệu quyến rũ, lúc này thân thể mềm mại nở nang đã ép lên người Hạ Thiên. Isabella dù là người nước ngoài nhưng thường xuyên đến Trung Quốc, vì vậy đã học xong những chiêu thức cướp sắc.

Bàn tay Hạ Thiên vẫn không thu hồi từ trên mông Isabella, tất nhiên hắn cũng không đánh nàng, chỉ là dùng bàn tay để cảm nhận sự co dãn, tay kia cũng thuận lợi trèo đèo lội suối, nhanh chóng chiếm lĩnh vị trí đỉnh núi.

- Chị Isabella, trước đó sao chị không nói rõ mình ở trên đây?

Hạ Thiên có chút bất mãn.

- Chồng nhỏ, người ta muốn cho cậu một niềm vui bất ngờ.

Isabella nói, nàng đột nhiên rên nhẹ một tiếng, thì ra Hạ Thiên đang dùng sức thí nghiệm độ co dãn của đỉnh núi, kết quả rất tốt ngoài mong đợi, thậm chí còn tốt hơn cả trước kia.

- Chị Isabella, vợ sư tỷ xinh đẹp có phải cũng ở đây không?

Hạ Thiên nhớ đến điêu này, vì vậy nàng hỏi ngay.

Thân thể mềm mại của Isabella chợt có hơi cứng nhắc, sau đó nàng khôi phục lại như thường, nàng tiếp tục vặn vẹo thân thể nóng bỏng, tiếp tục ma xát trên người Hạ Thiên:

- Chồng nhỏ, huấn luyện viên còn chưa tới, chúng ta không nói đến vấn đề này nữa, đến phòng của tôi được không?

Isabella vừa nói dứt lời thì bàn tay nóng hừng hực đang đặt trên mông nàng chợt rời đi, trong lòng nàng sinh ra cảm giác không ổn.

Quả nhiên chưa đến một giây sau thì Isabella đã phát hiện mông truyền đến cảm giác nóng bỏng đau đớn, Hạ Thiên đã vỗ tay vào đó, lại trừng phạt nàng.

- Chị Isabella, lừa chồng sẽ bị đánh đòn.

Âm thanh bất mãn của Hạ Thiên truyền vào trong tai Isabella.

Isabella ngẩng đầu lên, cặp môi đỏ mọng hé mở, bộ dạng rất hấp dẫn, trên mặt lại có biểu cảm đáng thương:

- Chồng nhỏ, huấn luyện viên nói cho tôi không được nói chị ấy đang ở đây, người ta sao dám cãi lời huấn luyện viên?

- Nếu bây giờ chị nói cho tôi biết vợ sư tỷ xinh đẹp đang ở đâu, tôi sẽ không đánh chị.

Hạ Thiên mở miệng nói.

Isabella có chút chần chừ, cuối cùng nàng quyết định bán rẻ Ngải Vi Nhi. Đúng là không có biện pháp, chồng nhỏ đã biết huấn luyện viên có mặt trên du thuyền, nếu nàng có giấu hay không cũng vô dụng. Du thuyền này rất lớn, có vài ngàn người, nhưng nếu chồng nàng muốn tìm thì cũng có kết quả.

Isabella coi như đã đoán đúng ý nghĩ của Hạ Thiên, nếu nàng không nói thì hắn sẽ đi tìm. Phải biết rằng vừa rồi Hạ Thiên cũng chuẩn bị dùng biện pháp kia để đi tìm Isabella.

- Chồng nhỏ, cậu có muốn tôi đi tìm huấn luyện viên ngay không?

Isabella nhịn không được phải hỏi.

- Đúng vậy, tôi muốn cướp sắc.

Hạ Thiên nghiêm trang trả lời.

Hơn một ngàn gian phòng trong du thuyền công chúa Sama được chia làm nhiều cấp bậc khác biệt, có phòng thường, phòng xa hoa. Bây giờ trong một gian phòng xa hoa có một cô gái trẻ tuổi xinh đẹp và cực kỳ khiêu gợi đang nằm trên giường, cô gái này tóc đen mắt đen làm người ta sinh ra cảm giác dã tính. Lúc này trên tay nàng là một quyển tạp chí, ánh mắt nàng lại không rơi lên quyển tạp chí, có chút lơ lửng, giống như đang suy nghĩ về vấn đề gì đó.

Khi nghe tiếng gõ cửa thì cô gái xinh đẹp nhanh chóng rút dưới gối ra một khẩu súng, sau đó nàng nhảy dựng người đến bên cửa rồi hỏi:

- Ai?

- Là em, Isabella.

Bên ngoài truyền đến một âm thanh quen thuộc.

Cơ thể cô gái xinh đẹp chợt buông lỏng, nàng mở cửa ra, đồng thời mở miệng hỏi:

- Sao em còn chưa đi ngủ?

Nhưng cô gái còn chưa nói dứt lời thì đã khựng lại, vì nàng cảm thấy một vật lạnh buốt chống lên gáy mình, đồng thời có một âm thanh cổ quái truyền vào tai:

- Không được nhúc nhích, cướp đây.

Người phụ nữ xinh đẹp này không phải là ai khác, chính là Ám Dạ Tinh Linh Ngải Vi Nhi, trước kia từng là sát thủ xếp hạng ba thế giới, nhưng sau khi Hắc Ám Vương Tử chết đi thì nàng cũng được thăng lên hạng hai. Đồng thời nàng cũng là sát thủ cực kỳ có tiềm lực, có khả năng trèo lên bảo tọa đệ nhất sát thủ thế giới.

Ngải Vi Nhi nghe được âm thanh ở bên tai mà cảm thấy rất vớ vẩn, mình đường đường là sát thủ thứ hai thế giới, bây giờ lại bị cướp? Nếu truyền ra ngoài thì nàng còn mặt mũi nữa sao?

Nhưng ngay sau đó Ngải Vi Nhi đã cảm thấy có gì đó là lạ, vừa rồi người nói ngoài cửa là Isabella, nàng không nghe lầm, vì vậy nàng mới buông lỏng cảnh giác, vì sao bây giờ có người đến cướp bóc?

Ngải Vi Nhi đưa mắt nhìn ra, nàng thấy Isabella vẫn đứng nơi đó, vẻ mặt có chút bất đắc dĩ. Quỷ dị chính là Isabella thấy nàng bị cướp nhưng không có ý hỗ trợ, điều này thật sự quá khác thường.

Trong đầu Ngải Vi Nhi chợt lóe lên linh quang, nàng lập tức hiểu ra, trên đời này chỉ có một người duy nhất có thể làm cho Isabella nhìn nàng bị cướp, cũng chỉ có hắn mới làm nàng không có năng lực phản kháng.

- Điên!

Ngải Vi Nhi mắng một câu, sau đó nàng quay đầu. Đúng như nàng dự đoán, nàng thấy được Hạ Thiên, người này cầm một khẩu súng chĩa về phía nàng. Vì vậy mà Ngải Vi Nhi nói:

- Đừng dùng súng chĩa vào tôi.

- Cướp đây.

Hạ Thiên lại không muốn biến thành bình thường, hắn vẫn dùng súng chĩa vào Ngải Vi Nhi:

- Nghe lời tôi, nếu không tôi nổ súng.

- Cướp cái đầu cậu.

Ngải Vi Nhi tức giận nhìn Hạ Thiên, đầu óc lưu manh này có vấn đề sao? Dám chơi trò cướp bóc với nàng?

- Vợ sư tỷ xinh đẹp, tôi không cướp đầu chị, tôi muốn cướp quần áo của chị, bít tất, nội y, quần lót, tóm lại chị phải cởi tất cả ra cho tôi.

Hạ Thiên vẫn rất chăm chú:

- Tôi quyết định cướp sắc.

Isabella lúc này đóng cửa lại, nàng thấy tình cảnh như vậy thì không khỏi nói một câu:

- Chồng, đừng đùa nữa.

- Chị Isabella, tôi nào nói chơi, tôi thật sự muốn cướp sắc.

Hạ Thiên trả lời, hắn nhìn chằm chằm vào Ngải Vi Nhi:

- Vợ sư tỷ xinh đẹp, tôi nói thật, tôi muốn cướp chị, nếu chị không cởi quần áo, tôi sẽ giúp chị cởi ra.

Đến lúc này Ngải Vi Nhi cảm thấy không ổn, lưu manh này thật sự muốn làm thật sao?

Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị - Chương #858