Người điện thoại đến không phải là Cố Hàm Sương, mà là Tiểu Yêu Tinh.
- Chồng chồng, chị Tiểu Kiều nói anh đã quay lại, anh đang ở đâu?
Điện thoại vừa nối thông thì Tiểu Yêu Tinh đã nhanh chóng nói.
- Anh đang ở bên ngoài.
Hạ Thiên trả lời.
- Chồng chồng, em giúp anh làm một việc, có phải anh nên ban thưởng cho em không?
Tiểu Yêu Tinh bắt đầu tranh công.
- Em muốn ban thưởng cái gì?
Hạ Thiên cười hì hì:
- Được rồi, đến tối anh ban tưởng cho em cũng được.
- Chồng, anh là đại sắc lang, em còn nhỏ, không cần ban thưởng kiểu kia, em muốn ban thưởng những thứ khác, thực tế một chút, ví dụ như mua cho em một cái nhẫn kim cương một trăm cara chẳng hạn.
- Có nhẫn kim cương lớn như vậy sao?
Hạ Thiên có chút mê hoặc.
- Không biết, nhưng hẳn là sẽ có.
Tiểu Yêu Tinh cười hì hì:
- Nếu không thì anh mua cho em máy tính siêu cấp cũng được, em vẫn muốn có máy tính siêu cấp để chơi.
- Em đi mua là được, anh sẽ cho tiền em.
Hạ Thiên hoàn toàn không hiểu gì về máy tính, cũng không biết siêu cấp máy tính muốn mua là có thể được, cũng không phải tùy tiện có nhiều tiền là mua được.
- Chồng, thứ này không mua được, thôi bỏ, em cảm thấy lắp ráp một cái siêu máy tính cũng tốt, trước đó em xem phim, có một siêu máy tính rất lợi hại, có thể tính toán được mọi thứ, ai muốn chết, ai sắp giết người đều có thể tính ra được. Em chợt phát hiện, lúc nhàm chán cũng có thể làm ra một cái siêu máy tính, nhưng phải có nhiều tiền mới được, em có nên hack cái ngân hàng nào không?
Tiểu Yêu Tinh nói.
Hạ Thiên không khỏi ngáp một cái rồi lười biếng hỏi:
- Vợ Tiểu Yêu Tinh, em vừa nói giúp anh làm một chuyện, anh còn chưa biết đó là chuyện gì.
- À, chồng, đó là tên gián điệp, em lúc đó không tìm ra, nhưng sau này vì giúp chị Mộng Oánh, em mới lấy tư liệu của mọi người, sau đó tìm ra tên gián điệp.
Tiểu Yêu Tinh nhanh chóng nói:
- Em đã nói cho chị Mộng Oánh, nếu anh không tin thì cứ đi mà hỏi.
- Được rồi, anh đang ăn vài món với Tiểu Nha ở Phố Vui Vẻ, nếu em muốn được thưởng thì đến nơi này cùng ăn. Còn nữa, nhớ đưa cả Sương nha đầu đến nhé.
Hạ Thiên cũng nhớ đến chuyện gián điệp, điều này cũng làm hắn nhớ đến một việc, mình nên đến chỗ Mộng Oánh, cùng nàng thương lượng chuyện đánh sập tập đoàn Nhã Lai Âu, để miễn cho đám người kia làm phiền.
- Ban thưởng như vậy thôi sao?
Tiểu Yêu Tinh có chút không quá cam tâm tình nguyện.
- Nếu em không muốn ban thưởng như vậy thì cứ chờ đến tối, anh sẽ về ban thưởng.
Hạ Thiên lười biếng nói.
- À, vậy em đến ngay.
Tiểu Yêu Tinh lập tức thay đổi ý nghĩ, nàng tình nguyện tiếp nhận ban thưởng như vậy, cũng không muốn ban thưởng kiểu kia, vì nàng còn nhỏ, những kiểu ban thưởng như vậy nên dành cho các chị thì hay hơn.
...
Nửa giờ sau, trên đường Phố Vui Vẻ, có một tổ hợp một nam bốn nữ rất bắt mắt, người đàn ông nhìn thì rất bình thường, bên cạnh lại có bốn người phụ nữ không bình thường. Một đạo cô xinh đẹp, trên lưng còn đeo kiếm, tuy xinh đẹp nhưng có sát khí.
Một cô thiếu niên vẻ mặt ngây thơ, cũng rất xinh đẹp, vung tay nhấc chân đã có phong thái điên đảo chúng sinh. Mặt khác còn có một thiếu nữ ngây thơ, cách ăn mặc có chút quái dị, nhưng nếu so sánh với đạo cô thì trang phục vẫn có vẻ là bình thường. Cuối cùng chính là một thiếu nữ xinh đẹp người nước ngoài, đi như khiêu vũ, luôn có khả năng thu hút sự chú ý của người khác, vô tình trên đường Phố Vui Vẻ vốn chỉ có những cặp nam nữ đến ăn uống, bây giờ bọn họ cũng không tự giác được phải chuyển lực chú ý lên người tổ hợp nam nữ kia.
Nhưng chưa đến một lúc sau bọn họ lại tiếp tục chú ý đến thức ăn, không phải năm người này không có khả năng thu hút sự chú ý của hắn, mà bọn họ đã không tiếp tục dám tiếp tục nhìn vào, vì bọn họ nhanh chóng biết được thân phận của người đàn ông kia, đó là Hạ Thiên, là Hạ Thiên trong truyền thuyết.
Nếu như trước kia Hạ Thiên mang theo nhiều người đẹp hại nước hại dân như vậy đi rêu rao khắp nơi, nhất định sẽ có người đến tìm phiền toái, nhưng bây giờ ai thấy có người đưa theo nhiều người đẹp đi rêu rao, trước tiên đều nghĩ đến một khả năng, đó là người đàn ông kia tám phần là Hạ Thiên. Vì theo lời đồn thì bây giờ hễ là tuyệt sắc mỹ nữ ở Giang Hải, đặc biệt là những mỹ nữ đẹp như tiên nữ một cách không bình thường đều là phụ nữ của Hạ Thiên. Vì vậy khi thấy một người đàn ông bình thường mang theo nhiều siêu cấp mỹ nữ, như vậy trước tiên phải so sánh với ảnh chụp của Hạ Thiên, dám chắc tám phần là Hạ Thiên, là người mà bọn họ không nên trêu vào.
Cũng vì vậy, dù Hạ Thiên rất rêu rao nhưng lúc này cũng không có mấy ai gây phiền cho hắn, thậm chí cũng không người nào dám nhìn bốn người đẹp kia. Không phải bọn họ không muốn nhìn, mà bọn họ không dám, vì phụ nữ của Hạ Thiên không được tự tiện nhìn như vậy.
- Chồng chồng, em có vấn đề rất nghiêm túc muốn hỏi anh.
Năm người ngồi trong một tiệm thức ăn, công chúa Sama và Cố Hàm Sương đang nhấm nháp, hai người bọn họ thật sự rất có hứng thú, còn Hạ Thiên và Vương Tiểu Nha thì trước đó đã ăn, vì vậy lúc này cũng không muốn ăn thêm. Tiểu Yêu Tinh không ăn, nàng chỉ nhìn chằm chằm vào Hạ Thiên, bộ dạng chăm chú.
- Vấn đề gì?
Hạ Thiên thuận miệng hỏi một câu.
- Cô ấy thật sự là bạn gái nhỏ của anh?
Tiểu Yêu Tinh chỉ vào Vương Tiểu Nha rồi hỏi.
- Tất nhiên là thật, em là bạn gái duy nhất của Hạ Thiên ca ca.
Vương Tiểu Nha đón lời, bộ dạng tự hào.
- Chồng chồng, cô ấy không phải là con tư sinh của anh và chị lớn đấy chứ?
Tiểu Yêu Tinh chăm chú hỏi.
- Này, chị đừng nói lung tung chứ?
Vương Tiểu Nha mất hứng:
- Em sắp mười ba, chị của chị mới hai mươi, dù em giống chị ấy cũng không phải là con được, chẳng lẽ chị ấy bảy tuổi sinh con?
- Chị lớn tất nhiên sẽ không phải bảy tuổi sinh con, khi chị lớn bảy tuổi thì còn chưa quen biết chồng, nhưng chị nghi ngờ em không phải mười ba tuổi, có lẽ mới chỉ được ba tháng, sau đó được chồng dùng biện pháp gì đó làm cho lớn như vậy. Chồng là thần y mà, không gì không làm được, chị cảm thấy điều này rất có thể...Á, đau quá.
Tiểu Yêu Tinh thao thao bất tuyệt nói, nhưng nàng còn chưa dứt lời thì mông đã gặp nạn, Hạ Thiên cuối cùng cũng không nhịn được mà vỗ vào mông nàng, hắn cũng không hiểu vì sao vợ Tiểu Yêu Tinh lại có suy nghĩ như vậy.
Tiểu Yêu Tinh lập tức hai mắt lưng tròng:
- Chồng, sao anh lại đánh em, dù em nói ra sự thật thì anh cũng không được đánh em, em cũng là vợ anh, sao lại bất công như vậy.
- Nếu em tiếp tục nói bậy, anh sẽ không chỉ đánh nhẹ như vậy mà thôi.
Hạ Thiên tức giận nói.
- Em nào có nói bậy? Em chỉ đưa ra suy đoán hợp lý mà thôi.
Tiểu Yêu Tinh có chút không phục:
- Chồng, em đã nói với anh rồi, em cảm thấy anh không nên nhận cố ấy là bạn gái...
Tiểu Yêu Tinh nói thêm một lúc lâu, cũng không phát ra âm thanh, vì vậy mà chợt sợ hãi, trong mắt đầy kinh hoảng, cuối cùng nàng bổ nhào lên người Hạ Thiên, bắt
đầu đùa nghịch.
Hạ Thiên đâm lên người Tiểu Yêu Tinh một châm:
- Biết sợ rồi sao? Cũng đừng nói lung tung, nếu em nghi ngờ Tiểu Nha là con gái tư sinh, như vậy nên về hỏi mẹ em xem có sinh con riêng hay không.
- Biết rồi, em không nói lung tung nữa.
Tiểu Yêu Tinh dùng ánh mắt đáng thương nhìn Hạ Thiên, nàng tất nhiên biết vừa rồi hắn làm mình không nói nên lời. Nàng dừng lại một chút rồi bổ sung thêm một câu:
- Chồng nói đúng, em nên về hỏi chị lớn, không biết mẹ có sinh ra một em gái khác không, vì sao có người giống chị ấy như vậy.
- Vợ Tiểu Yêu Tinh, thật ra hai người không có bất kỳ mối quan hệ nào cũng có thể lớn lên giống nhau.
Hạ Thiên thuận miệng nói.
- Thật vậy sao?
Tiểu Yêu Tinh không quá tin tưởng.
- Tất nhiên là thật, em và nhà chị không có quan hệ gì, em do mẹ sinh ra, mà mẹ em với chị lớn của chị không có quan hệ gì cả.
Vương Tiểu Nha có chút mất hứng:
- Em không phải là con tư sinh.
Vương Tiểu Nha dừng lại một chút rồi nói thêm:
- Còn nữa, em nói với chị, em không phải giống chị lớn của chị, mà chị ấy giống em mới đúng, đây là khác biệt.
- Có gì khác nhau sao?
Tiểu Yêu Tinh trừng mắt, sau đó vô tình hỏi một câu:
- Nếu em không phải là con tư sinh của chị lớn, như vậy ai giống ai cũng là một chuyện, dù sao sau này cũng ở cùng với chồng cả thôi.
Tiểu Yêu Tinh nói đến đây thì nhìn Hạ Thiên, bộ dạng như phát hiện ra điều gì đó rất kỳ thú:
- À, thì ra là như vậy, chồng thích gom một cặp chị em song sinh nha.
Vương Tiểu Nha hừ một tiếng:
- Em nói cho chị biết, Hạ Thiên ca ca chọn em là bạn gái trước khi gặp mặt chị gái của chị.
- Là vậy sao?
Tiểu Yêu Tinh dùng ánh mắt ngạc nhiên nhìn Hạ Thiên:
- Chồng, hình như khẩu vị của anh quá khác biệt.
- Vợ Tiểu Yêu Tinh, có muốn không nói nên lời không?
Hạ Thiên trừng mắt nhìn Tiểu Yêu Tinh.
- À, chồng, món này ăn rất ngon đấy.
Tiểu Yêu Tinh chợt đổi đề tài.
- Đúng là rất ngon.
Công chúa Sama nói tiếp một câu, sau đó lại bắt đầu ăn.
Không có Tiểu Yêu Tinh nói bậy bạ, ai cũng trở lại chủ đề chính, bọn họ tiếp tục ăn, mãi đến khi chán chê mới thôi.
- À, ăn no quá, lại buồn ngủ, chồng, chúng ta về nhà ngủ thôi.
Tiểu Yêu Tinh vuốt bụng rồi ngáp một cái.
- Được rồi.
Hạ Thiên gật đầu, sau đó chuẩn bị đưa mọi người về nhà, đúng lúc điện thoại vang lên, là Lãnh Băng Băng điện thoại đến.