- Có chút vấn đề.
Triệu Minh Phong khẽ gật đầu:
- Ngày mai tổ kiểm tra đặc biệt của quân ủy sẽ đến đây, tôi vừa nhận được tin lần này bọn họ đến vì Hạ Thiên, chỉ sợ có chút phiền phức.
- Cái gì?
Mị Nhi có chút kinh hãi:
- Chú Triệu, sao lại như vậy? Sao lại đột nhiên kiểm tra cậu ấy?
- Tổ kiểm tra đặc biệt là thứ gì?
Hạ Thiên ở bên cạnh dùng giọng buồn bực hỏi một câu.
- Hạ Thiên, thứ này nói rất phức tạp nhưng cũng khá đơn giản, tổ kiểm tra đặc biệt có quyền lực rất lớn, bọn họ có thể quyết định nhiều vấn đề của Ám tổ chúng ta, kể cả vấn đề đi hay ở lại của tổ trưởng.
Vẻ mặt Triệu Minh Phong có chút ngưng trọng:
- Nhưng từ khi Ám tổ thành lập đến nay, tổ kiểm tra đặc biệt này chưa từng đến kiểm tra Ám tổ, đây là sự kiện đầu tiên sau vài chục năm, vì vậy tình huống rất quỷ dị, sợ rằng sau lưng có kẻ thúc đẩy.
- Chú Triệu, ý của chú là, có người không muốn tiếp tục cho Hạ Thiên làm tổ trưởng Ám tổ.
Mị Nhi chợt hiểu ra.
Triệu Minh Phong khẽ gật đầu:
- Đúng vậy, nếu không thì tổ kiểm tra đặc biệt đến kiểm tra Hạ Thiên sẽ không vội vàng như vậy, hầu như không cho chúng ta cơ hội chuẩn bị.
- Không cho làm thì thôi, tôi cũng không muốn làm tổ trưởng Ám tổ này.
Hạ Thiên dùng giọng không cho là đúng nói, nếu không phải vì Mộc Hàm và Mị Nhi, hắn căn bản không rãnh làm tổ trưởng Ám tổ.
- Hạ Thiên, tôi biết rõ cậu không thích làm tổ trưởng Ám tổ, nhưng cậu không muốn làm là một việc, để cho người ta đuổi đi là một việc. Cậu không muốn làm thì có thể tự từ chức, mà không phải bị cưỡng chế đuổi đi, có phải không?
Triệu Minh Phong hầu như khá hiểu tính cách của Hạ Thiên, chỉ sau phút chốc đã nắm được điểm quan trọng và bắt đầu khuyên bảo Hạ Thiên.
Hạ Thiên khẽ gật đầu:
- Thật sự là như vậy, tôi không muốn làm tổ trưởng sẽ tự mình bỏ đi, không cần đám ngu ngốc kia đến nói này nọ.
Hạ Thiên nhìn Mị Nhi rồi bổ sung:
- Này, nếu tôi không làm tổ trưởng, tôi cũng sẽ đưa vợ Mị Nhi và vợ tóc vàng theo, tôi cũng không để cho kẻ khác làm lãnh đạo của vợ tôi.
Triệu Minh Phong nghe vậy thì chợt nôn nóng, cái gì vậy? Nếu để Mị Nhi và Mộc Hàm đi, thực lực Ám tổ sẽ chẳng còn gì. Phải biết rằng bây giờ Mộc Hàm và Mị Nhi là hai người mạnh nhất Ám tổ, tất nhiên ngoài Hạ Thiên, vì Triệu Minh Phong còn chưa xem Hạ Thiên là thành viên chính thức của Ám tổ. Triệu Minh Phong thấy Hạ Thiên giống như một vị kiêm nhiệm mà thôi.
- Cậu cũng đừng nói đến những vấn đề này, tôi sẽ không đi, Mộc Hàm bây giờ cũng sẽ không đi, vì vậy cậu phải ở lại làm tổ trưởng.
Mị Nhi nhìn Hạ Thiên:
- Chúng ta suy xét xem nên đối phó với đợt kiểm tra này như thế nào?
- Mị Nhi nói rất đúng.
Triệu Minh Phong khẽ gật đầu:
- Tôi đang suy nghĩ biện pháp để đối phó, hai người nên làm chút chuẩn bị. Mị Nhi, cô đi tìm chút tư liệu, dù thế nào thì trước khi thành viên tổ kiểm tra đặc biệt đến đây vào ngày mai, chúng ta phải có sẵn sự chuẩn bị.
- Ông xã, điện thoại kìa... ....
Chuông điện thoại của Hạ Thiên chợt vang lên.
Hạ Thiên lấy điện thoại ra xem, sau đó hắn nghe máy:
- Vợ Đại Yêu Tinh, chị nhớ tôi rồi sao?
- Tôi không nhớ cậu.
Người điện thoại đến thật sự là Triệu Vũ Cơ, nàng nói mang theo chút hờn dỗi:
- Này, có phải bây giờ cậu ở trong khu căn cứ của Ám tổ?
- Đúng vậy, sao chị biết?
Hạ Thiên có chút kỳ quái.
- Đại ca tôi nói.
Triệu Vũ Cơ cũng không giấu diếm:
- Anh ấy nói bây giờ cậu gặp phiền toái, đặc biệt là tổ kiểm tra đặc biệt muốn đuổi cậu ra khỏi Ám tổ, cậu biết chưa?
- Chuyện này sao? Tôi cũng vừa được biết.
Hạ Thiên trả lời.
- Đại ca nói tôi khuyến cáo cậu, chuyện này Triệu gia chúng tôi không thể nào hỗ trợ được, không phải không giúp mà vì vướng vài lời hứa hẹn, căn bản không thể trực tiếp ra tay.
Triệu Vũ Cơ khẽ nói:
- Nhưng đại ca có nói, anh ấy có thể bảo đảm tổ kiểm tra đặc biệt sẽ tiến hành kiểm tra dưới tình huống công chính, vì vậy nếu cậu có tư cách làm tổ trưởng Ám tổ, sẽ không có vấn đề gì.
- Vợ Đại Yêu Tinh, có phải chị muốn nói, lần này giở trò sau lưng là tên ngốc Nhạc Chi Phong kia?
Hạ Thiên suy nghĩ rồi hỏi.
- Tôi không nói như vậy.
Triệu Vũ Cơ không thừa nhận.
- Chị chưa nói nhưng chúng ta tâm hữu linh tê, tôi biết rõ trong lòng chị nghĩ như vậy.
Hạ Thiên nghiêm trang nói.
- Cậu cứ đoán mò, tôi cũng không tin.
Triệu Vũ Cơ hừ một tiếng:
- Tôi không muốn náo loạn với cậu, đại ca nói cho tôi biết, làn này tổ kiểm tra đặc biệt sẽ đến kiểm tra ba vấn đề trọng điểm. Đầu tiên là cậu có tư chất và tư cách đảm nhiệm vị trí tổ trưởng Ám tổ hay không, vì có tin đồn cậu chỉ là một phế vật, vì vậy bọn họ thấy cậu không có tư cách. Thứ hai chính là phương diện thực hiện chức trách, có người nói sau khi cậu làm tổ trưởng Ám tổ thì chưa từng thực hiện qua chức trách với thành viên. Cuối cùng là điều thứ ba, chính là điều tra thành viên Ám tổ, bọn họ cho rằng cậu không có uy tín trong Ám tổ, phần lớn mọi người đều không phục cậu, vì vậy cậu nên chuẩn bị trên phương diện này.
- Vợ Đại Yêu Tinh, tôi cảm thấy mình nên trực tiếp đi xử lý tên Nhạc Chi Phong là hay hơn.
Hạ Thiên thuận miệng nói.
- Đừng, như vậy sẽ càng thêm phiền.
Triệu Vũ Cơ vội vàng nói:
- Tóm lại cậu cứ nghe lời tôi, Nhạc Chi Phong bên kia đừng động vào, cứ để đại ca xử lý.
- Được rồi!
Dù Hạ Thiên không tình nguyện nhưng vẫn tạm thời đồng ý.
- Được rồi, tôi cũng không nói nữa, tôi còn có việc, cậu mau đi chuẩn bị.
Triệu Vũ Cơ nhanh chóng cúp điện thoại.
Hạ Thiên thu hồi điện thoại, hắn nhìn Mị Nhi:
- Tôi biết rõ đám người tổ kiểm tra đặc biệt ngu ngốc kia đến kiểm tra những thứ gì.
... ....
Phong Nhạc Hiên.
- Nhạc tiên sinh, đã tìm được hung thủ bắn chết A Cửu, nhưng còn chưa kịp điều tra ra là ai làm thì tên kia đã chết mất.
Trình Chí Cao đang báo cáo tình huống cho Nhạc Chi Phong.
- Không cần nói cho tôi, nói cho Y tiểu thư biết là được, nếu cô ấy tin thì tôi tin.
Nhạc Chi Phong thản nhiên nói.
- Nhạc tiên sinh, tôi sẽ đến giải thích với Y tiểu thư.
Trình Chí Cao vội vàng trả lời.
Trình Chí Cao dừng lại một chút rồi cẩn thận hỏi thăm:
- Nhạc tiên sinh, có chuyện, không biết nên nói cho anh biết không?
- Nếu cậu cảm thấy không nên nói thì còn hỏi như vậy làm gì? Nói ra đi.
Nhạc Chi Phong trầm giọng nói.
- Nhạc tiên sinh, là thế này, hôm qua tôi đến Y Nhân Các, định giải thích sự việc hung thủ với Y tiểu thư, không ngờ lại gặp mặt Hạ Thiên đang từ trong Y Nhân Các đi ra... ....
Trình Chí Cao vừa nói vừa quan sát vẻ mặt của Nhạc Chi Phong, khi hắn phát hiện vẻ mặt đối phương có chút âm trầm thì ngậm miệng lại, không dám tiếp tục.
- Thế nào? Ngay cả cậu cũng muốn dùng sự việc này để khích tôi?
Nhạc Chi Phong dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn Trình Chí Cao, trong mắt có chút tức giận.
- Không, không, Nhạc tiên sinh hiểu lầm rồi, tôi thật sự không có ý này, tôi chỉ cảm thấy Y tiểu thư có khả năng cùng Hạ Thiên... ....
Trình Chí Cao vội vàng giải thích, vẻ mặt có chút bối rối.
- Đủ rồi, tôi không cần cậu nói cho tôi những vấn đề này.
Nhạc Chi Phong chợt đứng lên:
- Bây giờ cút ra ngoài cho tôi.
- Bây giờ tôi sẽ đi.
Vẻ mặt Trình Chí Cao rất khó coi, nhưng hắn cũng không dám nói thêm điều gì, chỉ biết hoảng hốt bỏ đi.
- Ầm!
Nhạc Chi Phong vỗ một chưởng lên mặt bàn, mặt bàn nát bấy.
Đúng lúc này một âm thanh nhàn nhạt truyền vào trong tai Nhạc Chi Phong:
- Nhạc tiên sinh cần gì phải tức giận với loại người như Trình Chí Cao? Tôi đã nói với anh rồi, Trình gia không có bất kỳ kẻ nào thật sự là nhân tài cả.
Vẻ tức giận trên mặt Nhạc Chi Phong nhanh chóng biến mất, vài giây sau hắn đã khôi phục lại như thường, sau đó quay đầu nhìn về phía cửa ra vào rồi cười nhạt:
- Công Tử, cậu ngược lại còn đến sớm hơn cả dự đoán của tôi.
- Nhạc tiên sinh, vốn muốn cùng anh dùng bữa cơm tối, nhưng đến tối tôi vừa lúc có việc, vì vậy lúc này đến trước một giờ.
Triệu Công Tử đi vào trong phòng không chút hoang mang.
- Vậy cùng ngồi uống ly trà chứ?
Nhạc Chi Phong vươn tay:
- Ngồi đi.
Triệu Công Tử tất nhiên sẽ không khách khí, hắn nhanh chóng ngồi xuống, mà Nhạc Chi Phong cũng ngồi xuống theo, sau đó có người đưa đến hai ly trà.
Nhạc Chi Phong nâng ly trà lên nhấp một ngụm, sau đó khẽ hạ xuống:
- Công Tử, tôi biết cậu đến vì chuyện gì, nhưng tôi không biết là cậu muốn giúp Hạ Thiên hay giúp tôi? Hoặc là, cứ như cậu nói, cậu ở bên cạnh không quan tâm.
- Nhạc tiên sinh, tôi sẽ tuân thủ lời hứa hẹn, Triệu gia chúng tôi sẽ không nhúng tay vào chuyện này, nhưng anh nên hiểu rõ, Tam thúc Triệu Minh Phong chính là phó tổ trưởng Ám tổ, vì vậy Triệu gia chúng tôi không thể không có liên quan. Vì thế chuyện này nên xử lý theo phương án công chính, nếu tổ kiểm tra đặc biệt thật sự kiểm tra thấy Hạ Thiên không đủ tư cách, như vậy hắn sẽ không còn thích hợp, sẽ chẳng thể tiếp tục lưu lại.
Triệu Công Tử dùng giọng không nhanh không chậm nói, sau đó còn hỏi một câu:
- Nhạc tiên sinh, tôi nghĩ anh cũng tán thành với điều này chứ?
Nhạc Chi Phong chậm rãi gật đầu:
- Rất tốt, Công Tử cậu là người giữ chữ tín, tôi rất tán thưởng cậu ở điểm này, Nhạc Chi Phong tôi cũng không phải kẻ cố tình gây sự, nếu hắn có tư cách làm tổ trưởng Ám tổ, tôi cũng không cưỡng chế. Nhưng theo tôi biết, dù xét về bất kỳ phương diện nào hắn cũng không có tư cách làm tổ trưởng Ám tổ, nếu không phải hắn là đệ tử của Ám Hoàng, tôi tin hắn không có tư cách này.
- Nhạc tiên sinh, thực tế tôi cũng vì chuyện này mà đến.
Triệu Công Tử trầm ngâm một chút rồi nói:
- Tôi nghĩ Nhạc tiên sinh có chút thiếu hiểu biết về Hạ Thiên và Ám tổ, có lẽ tôi nên nói cho anh biết một việc, ít nhất anh cũng hiểu một việc mới nên quyết định thêm
bước tiếp theo.
- Phải không?
Ánh mắt Nhạc Chi Phong hàm chứa nụ cười:
- Không biết cậu thấy tôi thiếu tin tức gì?