Chương 1182: Bắn Vào Tôi


- Cậu nghĩ chỉ dùng một ngày mà chỉ dạy cho tất cả mọi người sao?

Mị Nhi không nhịn được khẽ nói một câu.

- Đúng vậy, nếu không sao còn thời gian ở cùng vợ?

Hạ Thiên tỏ ra đương nhiên.

Mị Nhi chợt yên lặng, một lúc lâu sau nàng mới nói một câu:

- Tùy ý cậu, dù sao cậu cũng là tổ trưởng.

- Vợ Mị Nhi, đợi tôi làm xong, chị có thể cho tôi ôm một cái không?

Hạ Thiên bắt đầu cò kè mặc cả với Mị Nhi.

- Cậu nói gì?

Mị Nhi tức giận nói.

- Tôi nói là, một cái ôm được không? À, ít nhất cũng phải cho hôn một cái.

Hạ Thiên nghiêm trang nói.

Mị Nhi rất muốn đánh Hạ Thiên một trận, người này cả ngày suy nghĩ rối loạn, hơn nữa còn không biết xem xét tình huống, bây giờ làm sao cho thủ hạ nhìn mặt đây?

Còn đám nam nữ Ám tổ thì dùng ánh mắt có chút bội phục nhìn Hạ Thiên, đàn ông dám đùa giỡn với Mị Nhi ngay trước mặt bọn họ, thật sự ngoài Hạ Thiên ra thì không còn người thứ hai.

- Trước tiên làm chính sự trước.

Mị Nhi tức giận nói một câu, nàng quyết định không nói chuyện phiếm với Hạ Thiên, nếu không đối phương sẽ càng nói ra những lời quá phận.

- Chính sự? Vợ Mị Nhi, vậy chị muốn để tôi hôn trước sao?

Hạ Thiên lại hỏi.

Mị Nhi thiếu chút nữa thì tan vỡ.

Mười giây sau Mị Nhi mới cắn răng nói với Hạ Thiên:

- Cậu mau chỉ đạo mọi người huấn luyện.

- À, được rồi, tôi sẽ làm.

Hạ Thiên dù không vui nhưng cũng vẫn gật đầu, sau đó hắn quét mắt nhìn đám người:

- Tốt lắm,trước tiên tôi chỉ đạo mọi người kỹ thuật bắn súng.

Mọi người đưa mắt nhìn nhau, thì ra tổ trưởng xem chuyện dạy bảo bọn họ chỉ là chuyện phụ.

Nhưng dù là chính hay phụ, chỉ cần Hạ Thiên chỉ dạy bọn họ là được, bọn họ nghe đồn Hạ Thiên này tuyệt đối là thần súng, có hắn chỉ đạo, bọn họ sẽ thu được nhiều lợi ích.

Mị Nhi lui sang một bên, nàng cũng không bỏ đi, thật ra nàng cũng có chút hiếu kỳ, người này rốt cuộc làm thế nào để hoàn thành công tác chỉ dạy cho cả trăm người?

Hạ Thiên lúc này nói:

- Tôi muốn xem kỹ thuật bắn súng của mọi người lúc này là thế nào, trước tiên mọi người biểu diễn cho tôi xem thử.

- Bây giờ các người xạ kích bia di động bên kia.

Mị Nhi lúc này mở miệng nói.

Mọi người lên tiếng, đang định chuẩn bị đi xạ kích theo thứ tự thì Hạ Thiên đã nói:

- Đừng đi, như vậy quá chậm, các người cầm súng xạ kích tôi là được.

- Sao?

Mọi người nghe vậy thì ngây cả ra.

- Cậu nói gì?

Mị Nhi cho là mình nghe lầm.

- Vợ Mị Nhi, tôi để cho bọn họ trực tiếp nổ súng bắn vào mình.

Hạ Thiên còn nói thêm.

- Cậu điên rồi.

Mị Nhi cuối cùng cũng hiểu lỗ tai mình không có vấn đề, nàng nghi ngờ đầu óc của Hạ Thiên có vấn đề.

Mà cả trăm đặc ông cũng đưa mắt nhìn nhau, phương pháp biểu diễn kỹ thuật bắn súng như vậy, bọn họ tuyệt đối chưa từng nghe qua. Lúc này bọn họ cũng hiểu, đầu óc của vị tổ trưởng này thật sự không bình thường.

Thực tế bọn họ cũng từng nghe đồn, vị Ám Hoàng mới này có vấn đề về thần kinh, dù sao cũng không phải người thường. Trước đó bọn họ còn thật sự không tin, nhưng bây giờ bọn họ thật sự có thể xác định.

- Vợ Mị Nhi, chị nói tôi điên, tôi sẽ đánh đấy nhé.

Hạ Thiên có chút mất hứng.

- Cậu... ....

Mị Nhi chợt tức giận không thôi, sắc lang chết tiệt này không sợ bị bắn chết sao? Tuy nàng biết hắn lợi hại, nhưng nhiều người cùng nổ súng, nàng vẫn có chút lo lắng.

- Này, các người nhanh lên, chuẩn bị cho tốt, cùng nổ súng về phía tôi, ai cũng phải ra tay.

Hạ Thiên thúc giục.

- Điều này... ....

Đám người vẫn có chút không dám, nói gì vậy, bắn vào tổ trưởng? Nếu tổ trưởng xong đời, như vậy ai trong số bọn họ sẽ gánh vác được trách nhiệm?

Vài chục ánh mắt cùng nhìn về phía Mị Nhi, rõ ràng bọn họ không dám làm ra quyết định này, chỉ có thể chờ Mị Nhi đưa ra quyết định, nếu Mị Nhi cho phép, bọn họ mới dám nổ súng.

- Cậu xác định sẽ không sao chứ?

Mị Nhi nhìn Hạ Thiên mà không nhịn được phải hỏi một câu.

- Tất nhiên là không.

Hạ Thiên trả lời không chút nghĩ ngợi:

- Vợ Mị Nhi, chị cho rằng tôi ngốc như vậy, sẽ cố ý để người ta bắn chết sao? Yên tâm đi, tôi sẽ không để chị làm quả phụ.

- Cậu không biết dùng phương pháp nào khác để thử kỹ thuật bắn súng của bọn họ sao?

Mị Nhi tức giận nói.

- À, đây là phương pháp tốt nhất, bia di động kia không nhanh bằng tôi.

Hạ Thiên nhanh chóng nói.

- Được rồi, nếu cậu thật sự muốn chết, cũng đừng trách tôi.

Mị Nhi tức giận nói, sau đó nhìn về phía mọi người:

- Làm theo những gì cậu ta nói.

Mị Nhi nói như vậy thì mọi người coi như yên tâm, bọn họ cảm thấy Mị Nhi dám cho mình ra tay, như vậy sẽ tin tưởng Hạ Thiên không bị thương.

Tất nhiên bọn họ cũng không ngờ, Mị Nhi căn bản không cảm thấy Hạ Thiên sẽ bị bắn trúng, mà nàng nhớ đến tình hình ở trên khách sạn vài ngày trước, Hạ Thiên dù

trúng đạn cũng không có vấn đề.

Nguyên nhân quan trọng nhất chính là Mị Nhi cảm thấy Hạ Thiên này có chút điên khùng nhưng không thể nào đi chịu chết, vì thế tuy nàng có chút bất an nhưng vẫn đồng ý cho mọi người làm như vậy.

- Mau lên, đừng lãng phí thời gian của tôi.

Khi thấy mọi người có chút do dự, Hạ Thiên không khỏi thúc giục.

Gần trăm người đưa mắt nhìn nhau, cuối cùng cũng rút súng nhưng không ai dám bắn phát đầu tiên.

- Đùng đùng... ....

Tiếng súng đầu tiên vang lên, là Mị Nhi rút súng phá vỡ cục diện bế tắc.

Khoảnh khắc khi tiếng súng vang lên, Hạ Thiên cũng di động, hắn bắt đầu cất bước và vừa đi vừa nói:

- Mau lên, cùng nổ súng.

Hạ Thiên nói đến đây thì bổ sung thêm một câu:

- Này, ai không nổ súng tôi sẽ khai trừ khỏi Ám tổ.

Mị Nhi nổ súng đầu tiên, bây giờ có thêm lời nói của Hạ Thiên, kết quả là không có bất kỳ ai do dự. Khoảnh khắc này tiếng súng nổ vang rền, hơn một ngàn phát súng bắt về phía Hạ Thiên chỉ trong thời gian vài phút ngắn ngủi.

Động tác của Hạ Thiên cũng nhanh hơn rất nhiều, nhưng rõ ràng, bây giờ tốc độ hành động của hắn cũng không phải là thời điểm nhanh nhất. Tuy hắn rất nhanh nhưng ít ra cũng làm người cho bắn súng thấy được bóng người, mà khi hắn nhanh nhất thì thường sẽ chẳng thấy gì.

Tiếng súng nhanh chóng dừng lại, Hạ Thiên cũng dừng lại, khi thấy hắn bình yên đứng đó thì Mị Nhi khẽ thở ra, mà gần trăm nam nữ đặc công của Ám tổ cũng thở ra.

Một giây sau bọn họ cũng bội phục, thậm chí có thê nói là sùng bái. Mạnh, đúng là quá mạnh, sự hùng mạnh của tổ trưởng đã vượt xa truyền thuyết. Trước đây nếu ai nói

cho bọn họ biết, có người để cho một trăm người nổ súng mà không sao, bọn họ nhất định sẽ không thể nào tin nổi, vì đây là chuyện đáng cười. Nhưng bây giờ bọn họ đã tin, vì sự thật bày ra trước mắt, bọn họ không thể không tin.

Đám người tin, đây tuyệt đối là phương pháp xem xét kỹ thuật bắn súng một cách tốt nhất, nhưng trước nay chưa từng ai sử dụng, ngoài Hạ Thiên sợ rằng chẳng ai dám dùng.

- Được rồi, cậu đã xem xét kỹ thuật bắn súng của bọn họ, bây giờ cậu nên chỉ đạo được rồi.

Mị Nhi lúc này đi đến trước mặt Hạ Thiên mở miệng nói.

Hạ Thiên khẽ gật đầu, sau đó hắn dùng tay chỉ vào vài người:

- Anh, anh, còn anh, chị...Đám người các anh chị đứng sang bên kia.

Bốn đặc ông ba nam một nữ bị Hạ Thiên điểm danh đứng sang một bên, bọn họ vốn có chút không yên, bọn họ không biết vì sao mình bị gọi tên.

- Các người có kỹ thuật rất tốt, căn bản không cần tôi chỉ đạo.

Hạ Thiên mở tay, trong tay có bốn viên đạn:

- Mỗi người trong số các người đều có một viên đạn bắn trúng tôi, làm tôi không thể không đưa tay lên đón. Cũng chỉ có các anh chị có thành tích như vậy, những người

khác căn bản đều bị tôi tránh né, vì thế bốn người có kỹ thuật bắn súng rất tốt, bình thường chỉ cần thêm thời gian luyện tập là được.

- Vâng!

- Cám ơn tổ trưởng.

... ....

Bốn người đầu tiên là ngây người, sau đó có chút vui sướng, bọn họ xem ra, có thể được Hạ Thiên tán thưởng thì cũng là một vinh hạnh.

Mị Nhi thầm nghĩ, sắc lang này thật ra cũng có bản lĩnh, thân là tổ trưởng Thiên tổ, nàng hiểu rõ thân phận của mỗi người trong Ám tổ, nàng cũng biết bốn người kia có

kỹ thuật bắn súng rất xuất sắc.

- Anh, khi nổ súng thì hạ tay xuống một centimet...Anh, nổ súng không cần nhón chân...Còn anh, thời gian ngắm quá lâu, cần huấn luyện nhiều hơn, rút ngắn thời gian xuống một giây, như vậy mới tốt... ....

Hạ Thiên bắt đầu chỉ ra từng vấn đề;

- Còn anh, anh, hai người các anh, còn anh, anh....Các anh đều có một vấn đề, đó là trước khi nổ súng thì nhịp tim quá nhanh, căn bản không đủ tỉnh táo... ....

Hạ Thiên chỉ ra vấn đề về kỹ thuật của đám người kia, Mị Nhi không khỏi trợn mắt há mồm, sắc lang này quá mạnh, thật sự nhìn ra nhược điểm kỹ thuật bắn súng sao? Chỉ vài phút, mọi người cùng nổ súng, không ngờ hắn lại có thể nhìn rõ và chỉ điểm đúng người như vậy.

- Sắc lang này tám phần là quái vật, có rất nhiều tim, vì vậy mới tìm nhiều phụ nữ như vậy.

Mị Nhi chợt có ý nghĩ như vậy, đàn ông bình thường chỉ là kẻ lăng nhăng, con tên này là sắc lang khá nhạy cảm.

- Tư thế bắn của anh không tốt, còn anh nữa, tư thế bắn súng có vấn đề, trước tiên tôi sẽ uốn nắn cho các anh.... ....

Hạ Thiên lúc này lại tỏ ra khá phụ trách, hắn giúp bọn họ cải tiến kỹ thuật;

- Này, còn anh nữa, súng của anh có vấn đề, cần phải đi kiểm tra một chút.

Tốc độ của Hạ Thiên rất nhanh, chỉ sau nửa giờ thì vấn đề của mọi người đều được hắn nói rõ ràng, cuối cùng chỉ còn lại mười người.

- Trước tiên các anh đến bên kia huấn luyện theo những gì tôi đã chỉ bảo, lát nữa tôi sẽ đến kiểm tra, à, các anh có chút phiền phức.

Hạ Thiên phân phó đám người kia đi huấn luyện, sau đó nói với mười người còn lại.

Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị - Chương #1182