Chương 1172: Cản Đạn Giúp Vợ


Ngày hôm qua Hạ Thiên đã định đến Y Nhân Các nhưng thiếu chút nữa đã lạc đường, bây giờ hắn vẫn không thể nào đến đó, mà ngồi taxi thì rất chậm. Nếu hắn muốn dùng tốc độ nhanh nhất để chạy đến Y Nhân Các thì chỉ có thể yêu cầu Tiểu Yêu Tinh hỗ trợ chỉ đường mà thôi, còn hắn sẽ áp dụng phương pháp của mình.

Tiểu Yêu Tinh tuy không vui nhưng không thể làm gì được Hạ Thiên, nàng chỉ có thể ngoan ngoãn chỉ đường cho hắn. Dưới sự trợ giúp của nàng, chưa đến ba phút sau Hạ Thiên đã đến Y Nhân Các.

Hạ Thiên vừa đến Y Nhân Các thì nghe được mùi máu lưu lại trong không trung, hắn đi theo mùi máu thì tìm được Y Tiểu Âm, đồng thời cũng thấy A Cửu. Lúc này Y Tiểu Âm đang liên tục dùng ngân châm đâm lên cơ thể nhuốm đầy máu của A Cửu.

Gương mặt tuyệt mỹ của Y Tiểu Âm đã được bao phủ trong nước mắt, nàng mặc dù là nhất đại thần y nhưng vẫn không thể nào cứu sống được A Cửu, vì trái tim của A Cửu đã bị trúng đạn, điều nàng cần làm duy nhất vào lúc này chính là dùng ngân châm để bảo trụ một luồng sinh cơ, sau đó hy vọng Hạ Thiên có thể cứu A Cửu, vì nàng biết y thuật của hắn hơn mình rất xa.

Dù A Cửu thật ra chẳng qua chỉ là một nha hoàn của Y Tiểu Âm, là một nha hoàn có nhiệm vụ phụ trách cuộc sống ngày thường của nàng, nhưng đối với nàng thì A Cửu rất quan trọng. Thực tế thì A Cửu không khác gì chị em của nàng, từ khi nàng đi theo con đường không giống như những đồng môn trong Âm Y môn, người luôn đi theo bên cạnh cổ vũ và đồng cam cộng khổ với nàng chính là A Cửu.

Nếu nói sự kiện bị Hạ Thiên làm nhục ở Cảng Thành là đả kích lớn nhất trong đời của Y Tiểu Âm, như vậy A Cửu chết đi thì sự kiện ở Cảng Thành chỉ có thể xếp xuống vị trí thứ hai mà thôi. Tuy bị Hạ Thiên làm nhục thì cực kỳ đau khổ nhưng nàng vẫn có thể chịu được, nàng có thể tiếp tục đi về phía trước trong nổi đau, nhưng nếu A Cửu chết, điều này giống như rút đi sinh mệnh của nàng vậy.

Vì thế dù nàng rất căm hận Hạ Thiên, cũng không muốn điện thoại cho hắn, nhưng vì A Cửu, nàng quyết định điện thoại và cầu xin hắn cứu A Cửu. Nàng đã có một quyết

định, dù tên khốn này có thể nhân cơ hội mà uy hiếp nàng, dù làm nhục nàng một lần nữa thì nàng cũng thỏa mãn nguyện vọng của hắn, nhưng hắn phải cứu A Cửu cho bằng được.

Vô tình nước mắt đã làm ánh mắt của Y Tiểu Âm trở nên mơ hồ, nàng muốn lau nước mắt, nhưng lúc này một bàn tay lướt qua lau nước mắt cho nàng, cùng lúc đó một âm

thanh vừa quen thuộc vừa làm nàng căm hận truyền vào tai:

- Vợ Y Y, chị đừng khóc, tôi đã đến rồi.

- Cầu xin cậu cứu A Cửu, cậu muốn gì... ....

Y Tiểu Âm nhìn Hạ Thiên, nàng định nói gì đó, nhưng nàng còn chưa nói dứt lời thì đã bị Hạ Thiên cắt đứt.

- Vợ Y Y, chị yên tâm đi, tôi đã đến rồi, cô ấy sẽ không chết.

Hạ Thiên lấy ra một cây ngân châm nhanh chóng đâm vào vị trí trái tim của A Cửu, cùng lúc đó hắn vung tay, một luồng lực lượng bùng ra đẩy Y Tiểu Âm ra ngoài. Sau

đó hắn chụp lấy cổ tay của A Cửu, một luồng băng hỏa linh khí truyền vào trong người đối phương.

Trái tim A Cửu bị trúng hai viên đạn, nhịp tim đã ngừng, cũng ngừng hít thở, vì vậy lúc này vấn đề của nàng cũng không còn nằm ở bộ vị trái tim. Hạ Thiên dùng ngân châm cứu chữa cho trái tim của nàng, đồng thời luồng băng hỏa linh khí truyền vào trong người cũng giúp nàng chữa những tổn thương khác.

Tuy trước kia Hạ Thiên từng tự xưng dù là ai chỉ cần không chết là hắn vẫn có thể cứu sống, nhưng nếu không phải bây giờ băng hỏa linh khí của hắn hùng mạnh hơn

trước kia vô số lần, sợ rằng bây giờ cứu A Cửu cũng không dễ. Trái tim bị trúng đạn, hơn nữa lại là hai viên đạn, hơn nữa lại chậm trễ cứu chữa, nếu muốn thật sự cứu A Cửu thì dù dùng Ngịch Thiên Bát Châm cũng chưa chắc làm được.

Nhưng bây giờ tình huống không giống như trước, Hạ Thiên dùng tốc độ cực nhanh lấy hai viên đạn ra khỏi tim A Cửu, sau đó dùng ngân châm và băng hỏa linh khí chữa trị ngay, đồng thời còn găm hai cây kim lên bộ vị trái tim của nàng.

Trái tim của A Cửu nhanh chóng đập lên một lần nữa, tuy tốc độ có hơi chậm nhưng dù sao cũng đã đập trở lại, mười giây sau nàng lại khôi phục hô hấp, đến lúc này dù là ai cũng nghĩ rằng A Cửu căn bản đã sống lại.

Nhưng quá trình trị liệu của Hạ Thiên cũng không phải kết thúc, đây là lần đầu tiên vợ Y Y yêu cầu hắn hỗ trợ, nên hắn nhất định phải làm cho tốt. Hắn không những muốn cứu sống A Cửu, còn muốn làm cho nàng khôi phục lại chỉ trong thời gian ngắn. Vì vậy hắn không ngừng đâm kim lên người A Cửu, băng hỏa linh khí liên tục thông qua ngân châm truyền vào người nàng, nhanh chóng chữa trị tất cả thương tổn.

Y Tiểu Âm vẫn đứng bên cạnh lẳng lặng nhìn Hạ Thiên, lúc này nàng đã hoàn toàn tỉnh lại từ trong hoảng loạn.

Quan hệ giữa người và người rất kỳ lạ, có những chuyện rất đáng căm hận, nhưng cũng có chút chuyện bắt buộc phải tín nhiệm, đối với Y Tiểu Âm thì Hạ Thiên cũng là như vậy, nàng hận hắn, hận hắn dùng phương pháp thô bạo chiếm lấy cơ thể nàng, nhưng nàng lại rất tín nhiệm y thuật của hắn, nàng tin hắn nhất định có thể cứu được A Cửu.

Lúc này Y Tiểu Âm có thể thấy, gương mặt trước đó vốn tái nhợt của A Cửu đã có chút hồng hào, thậm chí nàng còn cảm nhận được nhịp thở của A Cửu, cũng có thể thấy bộ ngực của A Cửu đang phập phồng. Tất cả mọi thứ nói cho nàng biết A Cửu đã sống lại, dưới tình huống trúng hai viên đạn vào tim mà vẫn sống lại.

- Á... ....

Không biết đã qua bao lâu, một tiếng hét lớn vang lên:

- Cầm thú, làm gì vậy? Lấy tay ra... ....

Tiếng hét này rất lớn, hoàn toàn không giống như của người vừa bị bắn, nhưng thật ra đây chính là âm thanh từ trong miệng A Cửu phát ra. Lúc này nàng mở to mắt và thấy Hạ Thiên đang sờ mó lên người mình, tất nhiên nàng phải hét lên.

- A Cửu, cậu ấy đang chữa thương cho em.

Y Tiểu Âm vội vàng nói, lúc này nàng đã hoàn toàn tin tưởng A Cửu không còn vấn đề gì, vì âm thanh của A Cửu vừa rồi thật sự là rất lớn, rất bình thường.

- Chờ thêm vài phút nữa cô sẽ giống như chư từng trúng đạn.

Hạ Thiên lúc này lười biếng nói một câu:

- Cô đừng la lớn như vậy, tôi có muốn cũng chỉ sàm sỡ với vợ Y Y, cũng không sàm sỡ với cô.

- Tiểu thư, hắn...Sao hắn lại... ....

A Cửu còn chưa hiểu được tình huống hiện tại.

- Em trúng đạn, bị bắn hai phát vào tim.

Y Tiểu Âm nói thật nhỏ:

- Chị không thể nào cứu được em, vì vậy chị mới điện thoại cho hắn.

A Cửu suy nghĩ lại, sau đó gương mặt lộ ra vẻ sợ hãi, rõ ràng lúc này nàng đã nhớ đến những gì phát sinh trước đó.

- Em vừa mở cửa đã thấy một tên trùm kín đầu tay cầm súng, em còn chưa kịp hét lên và chưa kịp tránh thì hắn đã nổ súng, em đã không biết gì nữa, mãi đến giờ mới tỉnh lại.

A Cửu nói rất nhỏ, nàng nói xong thì giống như nhớ đến điều gì đó, giọng điệu của nàng trở trên sợ hãi:

- Tiểu thư, chỗ này đã không còn an toàn, chị nên cho người đến bảo vệ, nhanh chóng thông báo cho Ám tổ để bọn họ phái người đến bảo vệ.

- Tôi sẽ cho người đến bảo vệ.

Hạ Thiên nói, sau đó lại hỏi:

- Vợ Y Y, trước kia không phải chị có vài tên bất tử bất diệt bảo vệ sao? Bây giờ sao lại không có?

- Đều bị tên cầm thú anh đánh chết, tất nhiên sẽ không còn.

A Cửu căm giận nói.

- Này, trong Y Nhân Các cũng không còn người nào khác, vợ Y Y, chẳng lẽ chỗ này chỉ có hai người thôi sao?

Hạ Thiên lại hỏi một câu.

- Trước nay tôi ở thủ đô đều rất an toàn, cho đến bây giờ chưa có người nào đến gây phiền, vì vậy bình thường đều không cần bảo vệ, hôm nay là ngoại lệ.

Y Tiểu Âm giải thích một câu.

- Như vậy sao, đúng là không an toàn.

Hạ Thiên nhìn Y Tiểu Âm, sau đó hắn nghiêm trang nói:

- Vợ Y Y, nếu không tôi ở đây bảo vệ chị?

- Cậu không phải đang giả vờ bị thương sao?

Y Tiểu Âm khẽ hừ một tiếng, trước đó nàng đã biết Hạ Thiên giả vờ bị thương, vì vậy nàng mới điện thoại đến xin giúp đỡ, cũng vì nàng thấy y thuật của Hạ Thiên chắc chắn vẫn còn. Tất nhiên lúc này nàng đã thật sự chứng minh gần đây Hạ Thiên đang giả vờ bị thương.

- Này, vợ Y Y, chị nói gì vậy, thật ra tôi bị thương, nhưng y thuật thì vẫn còn.

Hạ Thiên nghiêm trang nói.

- Nếu đã như vậy thì cậu dựa vào điều gì để bảo vệ tôi?

Y Tiểu Âm hừ lạnh một tiếng:

- Thôi khỏi, cậu thích giả vờ bị thương thì cứ tự nhiên, không liên quan gì đến tôi, nhưng tôi không cần cậu bảo vệ, nếu cậu ở đây thì tôi càng bị uy hiếp.

Tuy Hạ Thiên vừa mới cứu sống A Cửu nhưng nếu muốn để Y Tiểu Âm tiếp nhận thì hầu như là không thể, những khúc mắc và căm giận trong lòng nàng sẽ không thể nào dễ dàng triệt tiêu như vậy.

- Được rồi, bây giờ cô đã bình thường còn hơn người bình thường.

Hạ Thiên lúc này thu hồi ngân châm rồi nói với A Cửu:

- Này, cô có muốn lợi hại hơn một chút không?

- Anh muốn gì?

A Cửu dùng ánh mắt kinh sợ nhìn Hạ Thiên.

- Tôi nghĩ cũng nên tẩy tủy cho cô, tuy cô không phải là vợ tôi, nhưng nếu như vậy thì cô sẽ bảo vệ cho vợ tôi, giúp vợ tôi cản đạn cũng tốt.

Hạ Thiên nghiêm trang nói.

- Cậu nói gì? Tôi cũng không muốn A Cửu giúp mình đỡ đạn.

Y Tiểu Âm căm giận nói, tên khốn này nói chuyện thế nào vậy? A Cửu vừa trúng đạn, hắn còn muốn để A Cửu đỡ đạn sao?

- Vợ Y Y, cô ấy trúng đạn dù sao cũng còn tốt hơn chị trúng đạn.

Hạ Thiên tỏ ra vô tội nói.

- Anh...Anh thật sự giúp tôi tẩy tủy sao?

A Cửu lúc này dùng ánh mắt khó tin nhìn Hạ Thiên:

- Anh giúp tôi tẩy tủy, có phải tôi sẽ giống như tiểu thư, sẽ có thực lực hùng mạnh?

Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị - Chương #1172