- Cậu quen biết Y Tiểu Âm từ khi nào?
Triệu Vũ Cơ vẫn có vẻ chưa muốn từ bỏ ý định.
- Khi còn ở Cảng Thành, khi đó chị ấy đã trở thành vợ chính thức của tôi rồi.
Hạ Thiên thuận miệng trả lời.
- Nhưng cô ấy trước kia rõ ràng nhiều lần đối nghịch với cậu, hơn nữa cô ấy cũng không phải là phụ nữ tùy tiện, dù đột nhiên có tình cảm với cậu thì cũng không trở thành phụ nữ của cậu nhanh như vậy được chứ?
Triệu Vũ Cơ vẫn không nghĩ ra, nàng cảm thấy chuyện này có gì đó không thích hợp.
- Vợ Đại Yêu Tinh, nghi ngờ sức quyến rũ của chồng là sẽ bị đánh đòn.
Hạ Thiên có chút mất hứng, nhưng hắn lại xoa khẽ hai cái lên mông lớn của Triệu Vũ Cơ:
- Dù sao tôi cũng không gạt chị, không tin thì chị cứ hỏi vợ Y Y xem.
- Lúc này thật sự phiền toái lớn rồi, xem ra đã không còn cách nào hòa giải.
Triệu Vũ Cơ thì thào nói, dù nàng có chút cảm thấy khó tưởng, nhưng lúc này nàng đã tin Y Tiểu Âm thật sự đã ngủ với sắc lang Hạ Thiên này rồi.
Triệu Vũ Cơ tất nhiên sẽ không thể ngờ Hạ Thiên dùng sức cưỡng ép Y Tiểu Âm, nếu không nàng hoàn toàn có thể hiểu ra vấn đề.
- Vợ Đại Yêu Tinh, đến bây giờ chị vẫn chưa nói cho tôi biết, sao chị lại hỏi những vấn đề này? Chị nếu không muốn nói thì tôi sẽ làm việc khác.
Hạ Thiên có chút mất hứng, hắn cũng không muốn ôm một cô vợ xinh đẹp chỉ để nói chuyện phiếm, đặc biệt là vợ Đại Yêu Tinh bây giờ chỉ mặt một bộ đồ tắm, nếu hắn chỉ ôm nàng nói chuyện thế này thì rõ ràng là phí của giời.
- Y Tiểu Âm chẳng lẽ không nói cho cậu biết Nhạc Chi Phong là ai sao?
Triệu Vũ Cơ lúc này mở miệng hỏi, nàng cảm thấy điều này là không bình thường, mọi người đều biết Nhạc Chi Phong có ý với Y Tiểu Âm, thậm chí có thể nói Nhạc Chi Phong thật sự muốn độc chiếm Y Tiểu Âm. Tuy hắn vẫn chưa thành công nhưng phương pháp này cũng coi như cảnh cáo mọi người, không nên có ý với Y Tiểu Âm.
Mà Triệu Vũ Cơ cũng tin Y Tiểu Âm luôn biết rõ ràng điều này, nếu Y Tiểu Âm đã lên giường với Hạ Thiên, với quan hệ thân mật giữa hai người, Y Tiểu Âm không nên không cảnh báo với Hạ Thiên. Vì dù là người ngu cũng biết một vấn đề, nếu quan hệ
của bọn họ bị người ta phát hiện ra, Nhạc Chi Phong chắc chắn sẽ đến gây phiền toái cho Hạ Thiên.
Hạ Thiên không trả lời câu hỏi của Triệu Vũ Cơ, hắn chỉ trực tiếp chặn miệng nàng lại.
Đối với hắn thì vợ Đại Yêu Tinh nói nhảm quá nhiều, vậy thì dứt khoát không cho nàng nói nữa, phải làm một điều gì đó để chặn lại, ví dụ như hôn lên cặp môi hồng của nàng chẳng hạn.
Cặp mắt của Triệu Vũ Cơ chợt mở lớn, nàng đẩy Hạ Thiên vài cái nhưng không được, vài phút sau nàng bắt đầu phản ứng, bắt đầu đáp trả. Sau đó nàng không ngờ mình lại cắn đầu lưỡi của Hạ Thiên.
Hạ Thiên có chút buồn bực:
- Vợ Đại Yêu Tinh, sao chị cũng cắn tôi?
- Tôi không cố ý... ....
Gương mặt Triệu Vũ Cơ có hơi đỏ hồng, nàng thật sự không cố ý, chẳng qua kỹ xảo hôn môi của nàng không tốt mà thôi, vì vậy mới giải thích. Nhưng sau khi nàng giải thích thì lại phát hiện có gì đó không đúng:
- Cái gì là cũng? Hôm nay có người nào cũng cắn cậu sao?
- Vợ Đại Yêu Tinh, tôi có nói chữ cũng sao?
Hạ Thiên tỏ ra vô tội, sau đó hắn dùng giọng khẳng định nói:
- Có lẽ chị đã nghe lầm rồi.
Hôm nay thật sự còn có người khác cắn Hạ Thiên, người đó là Mị Nhi, nhưng Hạ Thiên cũng sẽ không nói cho Triệu Vũ Cơ biết. Vì hắn thấy vợ Đại Yêu Tinh có vẻ không quá quan tâm, hắn cũng không ngốc đến mức nói ra sự thật để vợ mình mất hứng.
- Tôi không nghe lầm.
Triệu Vũ Cơ yêu kiều hừ lên một tiếng, trong lòng thầm hiểu, người này hôm nay xem ra có tám phần dùng sức cưỡng ép nụ hôn của người khác, nhưng nàng cũng không muốn truy cứu, nếu hắn không thừa nhận thì nàng cũng xem như không biết.
Triệu Vũ Cơ sợ Hạ Thiên tiếp tục hôn mình, vì vậy mới dùng tốc độ nhanh nhất nói:
- Nhạc Chi Phong xem như là sư phụ của đại ca tôi.
Hạ Thiên chợt ngẩn ngơ:
- Đại ca của chị? Là tên Triệu Công Tử kia sao?
- Biết còn cố hỏi.
Triệu Vũ Cơ trừng mắt nhìn Hạ Thiên:
- Cậu cũng không phải không biết đại ca của tôi.
- Nhạc Chi Phong là sư phụ của đại ca chị sao?
Hạ Thiên cảm thấy rất ngạc nhiên, tin tức này thật sự vượt ra ngoài dự đoán của hắn.
- Không phải là sư phụ thật sự, vì đại ca của tôi từng đi theo học tập với rất nhiều người, Nhạc Chi Phong cũng là một trong số đó.
Triệu Vũ Cơ giải thích:
- Nhưng trong những vị sư phụ của đại ca tôi, Nhạc Chi Phong chính là một người đặc biệt.
- Đúng là sư nào đồ nấy, Nhạc Chi Phong hơn bốn mươi mà vẫn còn muốn cướp vợ của tôi, đúng là tên tâm thần bại hoại, đại ca của chị cũng không phải là thứ gì tốt... ...
Hạ Thiên lầm bầm nói.
Triệu Vũ Cơ mất hứng véo Hạ Thiên:
- Không cho phép cậu nói về đại ca của tôi như vậy.
- Vợ Đại Yêu Tinh, đại ca của chị vốn cũng không phải là người tốt, trước kia còn muốn giết tôi, còn muốn giết cả vợ tôi.
Hạ Thiên tỏ ra vô tội.
- Chẳng lẽ cậu là người tốt sao?
Triệu Vũ Cơ hừ một tiếng.
- Tất nhiên, tôi cũng không phải là người tốt.
Hạ Thiên lầm bầm, nhưng sau đó hắn còn nói thêm:
- Không đúng, tôi không giết vợ mình, chỉ có đại ca của chị mới muốn giết vợ của tôi, vì vậy tôi không giống với đại ca của chị, sau này nếu tôi có rãnh sẽ cho hắn một trận nên thân.
- Nếu cậu dám đánh đại ca của tôi, lúc đó tôi và Yêu Yêu sẽ không thèm quan tâm đến cậu.
Triệu Vũ Cơ căm giận nói.
- À, được rồi, không đánh hắn là được.
Hạ Thiên lập tức sửa lời, nhưng hắn thầm nghĩ, cùng lắm thì hắn không tự đánh Triệu Công Tử là được, nhưng cho người khác ra tay cũng tốt.
- Không nói đến đại ca của tôi nữa, nói đến Nhạc Chi Phong đi.
Triệu Vũ Cơ cũng không lo lắng Hạ Thiên sẽ làm gì đại ca của mình, dù sao bây giờ đại ca của nàng cũng không phải kẻ địch của Hạ Thiên, mà nàng và Yêu Yêu lại hầu như có quan hệ thân thiết với Hạ Thiên. Dù các nàng thật sự không có hảo cảm với đại ca thì ít nhất cũng phải nể mặt mũi.
- Vợ Đại Yêu Tinh, không có gì cần nói về tên Nhạc Chi Phong ngu ngốc kia, chúng ta nói về chuyện của mình đi. Đúng rồi, chân của chị có vết sẹo, còn nữa, không phải vừa rồi chị lo lắng sẽ bị cảm sao? Hôm nay tôi sẽ giúp chị dùng ngân châm để tẩy tủy, sau này chị sẽ không còn gì phải lo lắng.
Hạ Thiên cũng không có hứng thú gì với Nhạc Chi Phong, dù sao tình địch của hắn cũng có khá nhiều, chỉ cần tùy tiện tìm thời gian xử lý là được. Ngược lại chuyện tẩy tủy cho Triệu Vũ Cơ là khá quan trọng, hắn có nhiều vợ nhưng chỉ có Triệu Vũ Cơ là chưa được tẩy tủy.
- Cậu không biết đâu, Nhạc Chi Phong không phải là những cậu ấm bình thường ở thủ đô, mười lăm năm trước đại ca của tôi trở thành đệ nhất công tử ở thủ đô, nhưng trước đó đệ nhất công tử không phải là ai khác mà chính là Nhạc Chi Phong. Nói tóm lại thì khi đó đại ca của tôi thay thế cho vị trí của Nhạc Chi Phong.
Triệu Vũ Cơ nhanh chóng nói ra vấn đề:
- Có một số việc mà người ngoài không rõ, Nhạc Chi Phong khi đó như mặt trời giữa ban trưa, với năng lực của đại ca tôi khi đó còn chưa đủ để thay thế cho Nhạc Chi Phong, hắn sở dĩ rút lui và dâng vị trí của mình cho đại ca của tôi, vì hắn và đại ca của tôi đã đạt thành một giao dịch. Vì giao dịch này mà sau này đại ca tôi không thể nào không giúp Nhạc Chi Phong một việc.
- Giao dịch?
Hạ Thiên cuối cùng cũng có chút hứng thú.
- Đúng vậy, là giao dịch, khi đó Nhạc Chi Phong đã nói rõ ràng với đại ca của tôi, nếu hắn không muốn rút lui thì đại ca của tôi muốn trở thành đệ nhất công tác thủ đô phải đợi thêm năm năm nữa. Hắn có thể cho đại ca của tôi trở thành đệ nhất công tử thủ đô sớm hơn năm năm, điều kiện chính là sau này đại ca của tôi phải giúp hắn làm năm việc,
mỗi năm một việc, năm năm là xong, đây là giao dịch.
Triệu Vũ Cơ nhanh chóng nói:
- Đến bây giờ đại ca của tôi chỉ mới chính thức giúp Nhạc Chi Phong làm được hai việc, nói cách khác đại ca của tôi còn phải giúp Nhạc Chi Phong làm ba việc nữa, như vậy mới xem như hoàn thành giao dịch.
- Điều này hình như không có gì liên quan đến tôi thì phải, chẳng lẽ đại ca của chị sẽ giúp tên Nhạc Chi Phong ngu ngốc kia cướp vợ của tôi?
Hạ Thiên dùng ánh mắt có chút kỳ quái nhìn Triệu Vũ Cơ:
- Vợ Đại Yêu Tinh, nếu đại ca của chị thật sự làm như vậy, như thế hắn thật sự là kẻ ngốc.
- Đừng mắng đại ca của tôi.
Triệu Vũ Cơ trừng mắt nhìn Hạ Thiên:
- Đại ca của tôi tất nhiên sẽ không làm ra những việc trên, nhưng bây giờ cậu có xung đột với Nhạc Chi Phong, đại ca của tôi bị kẹp vào giữa rất khó khăn. Nếu lỡ may Nhạc Chi Phong yêu cầu đại ca tôi giúp đối phó với cậu, đại ca của tôi cũng không thể làm người thất tín, điều này chính là bất lợi lớn.
- À, thì ra chị lo lắng về điều này, thật ra cũng dễ giải quyết mà thôi.
Hạ Thiên thuận miệng nói.
- Cậu nói có vẻ rất dễ dàng.
Triệu Vũ Cơ khẽ hừ một tiếng:
- Nếu dễ giải quyết thì đại ca cũng sẽ không để tôi đến thương lượng với cậu.
- Vợ Đại Yêu Tinh, thật sự rất dễ giải quyết.
Hạ Thiên dùng ánh mắt chăm chú nhìn Triệu Vũ Cơ:
- Nếu tôi thật sự giúp đại ca của chị giải quyết vấn đề này, chị phải cảm tạ tôi thế nào?
- Hát cho cậu một bài được chưa?
Triệu Vũ Cơ tức giận nói.
Hạ Thiên suy nghĩ rồi khẽ gật đầu:
- Cũng được, vợ Đại Yêu Tinh, nếu tôi giúp chị giải quyết chuyện này, chị phải đặc biệt hát cho tôi nghe một bài.
Triệu Vũ Cơ chợt ngây người, lúc nãy nàng chỉ thuận miệng nói, nào biết người này thật sự đồng ý, lúc này nàng cũng không biết trong đầu hắn nghĩ đến những thứ gì.
- Vậy cậu nói xem, cậu tính toán giải quyết thế nào?
Một lúc lâu sau Triệu Vũ Cơ mới mở miệng nói.
- Đơn giản thôi, xử lý tên ngốc Nhạc Chi Phong là được, đến khi tên ngốc kia xong đời, vậy anh của em sẽ không cần phải làm gì cho tên ngốc kia, như vậy sẽ không thất tín.
Hạ Thiên nhanh chóng nói.
Triệu Vũ Cơ lập tức á khẩu không nói được gì, nửa phút sau nàng mới tức giận nói:
- Cậu có ý kiến quỷ quái gì vậy?
- Phương án này rất tốt.
Hạ Thiên phản bác, rõ ràng tốt như vậy sao lại nói là quỷ quái?
- Hừ, tôi không muốn tranh luận với cậu, tóm lại kế hoạch này của cậu đừng nên thực hiện.
Triệu Vũ Cơ dùng giọng vô lực nói:
- Đại ca tôi nói cậu tạm thời đừng xung đột với Nhạc Chi Phong, anh ấy sẽ nghĩ biện pháp hòa giải, cậu trước tiên thả tôi ra, tôi sẽ đi điện thoại cho đại ca.
Hạ Thiên vẫn không buông Triệu Vũ Cơ, hắn lấy điện thoại ra đưa cho nàng:
- Vợ Đại Yêu Tinh, chị điện thoại đi, đợi chị nói xong, tôi sẽ tẩy tủy cho chị.