Y Tiểu Âm có chút mờ mịt, nàng không thể nghi ngờ mình rất hận Hạ Thiên, nhưng cuối cùng nên trả thù hắn thế nào, điều này nàng còn chưa nghĩ ra, hoặc có thể nói là nàng chưa suy xét cẩn thận. Vì bây giờ nàng đang suy xét phải làm sao có cơ hội để trả thù Hạ Thiên, dù gì thì nàng cũng biết rõ hắn quá lợi hại, dù là y thuật hay võ công đều vượt xa mình, nàng khó có cơ hội trả thù hắn.
Những ngày qua Y Tiểu Âm luôn cố gắng để cho mình càng trở nên lợi hại hơn, vì vậy nàng mới chân thành học võ công, có lẽ vì nàng biết trong thời gian ngắn hạn khng thể nào thắng được hắn nên cũng không suy xét xem sau này chiến thắng thì sẽ làm gì. Nàng trực tiếp giết hắn hay chậm rãi tra tấn? Hay là dùng phương pháp của hắn để trả thù?
Nhưng bây giờ Y Tiểu Âm chợt nghe được tin tức Hạ Thiên trọng thương, bây giờ nàng có thể đi trả thù, nàng không hề chuẩn bị tâm lý, vì vậy không biết nên đi trả thù thế nào.
- Tiểu thư, chị đang suy nghĩ gì vậy? Chẳng lẽ không muốn đi giết tên khốn kia?
A Cửu không nhịn được phải hỏi.
- A Cửu, em cho rằng hắn trọng thương sao?
Y Tiểu Âm chợt phục hồi tinh thần, nàng mở miệng hỏi.
Y Tiểu Âm còn chưa nghĩ nên làm thế nào để trả thù Hạ Thiên, nhưng nàng vẫn còn nghi ngờ tính chân thật của tin tức Hạ Thiên bị thương.
- Tiểu thư, trong thủ đô đều truyền ra tin tức này, tên khốn kia bây giờ nghe nói đã trốn đi vì sợ người ta báo thù, nếu không thật sự trọng thương thì hắn sẽ trốn đi sao?
A Cửu nhanh chóng nói, cuối cùng nàng cắn răng rồi oán hận tiếp tục nói:
- Tên cầm thú kia bây giờ đã bị báo ứng, tiểu thư, không cần chị xen vào, em sẽ đi tìm hắn ngay bây giờ, chỉ cần tìm được, em sẽ giết hắn cho chị hả giận.
A Cửu nói xong thì xoay người muốn chạy đi, nàng dù sao cũng không quen tình cảnh buổi tối hôm đó, nàng tận mắt thấy tiểu thư bị tên cầm thú Hạ Thiên chà đạp, nàng khó thể tha thứ cho mình vì đứng đờ bên cạnh mà không có phản ứng nào. Vì vậy lúc này nàng rất bức thiết muốn giết Hạ Thiên, không chỉ vì báo thù cho Y Tiểu Âm, còn giống như chuộc tội cho mình.
- A Cửu, đừng đi.
Y Tiểu Âm vội vàng hô lớn.
- Vì cái gì?
A Cửu xoay người nhìn Y Tiểu Âm, trong lòng rất mê hoặc, chẳng lẽ tiểu thư không muốn giết tên khốn kia?
- A Cửu, em biết rất rõ những gì đã xảy ra ở Cảng Thành, chị không muốn em tiếp tục giẫm lên vết xe đổ.
Y Tiểu Âm chậm rãi nói:
- Tên khốn kia không dễ bị thương như vậy, trước khi biết chính xác tin tức, chị không muốn để em đi. Nếu không, sợ rằng em sẽ có kết cục như chị, tên kia không gì không làm.
A Cửu lập tức rùng mình, nàng hiểu rõ ý của tiểu thư, nếu tên khốn kia không bị thương thì nàng muốn đi giết hắn sẽ gặp phải tình cảnh như tiểu thư, sẽ bị tên kia kéo lên giường tra tấn.
- Tiểu thư, chị cảm thấy hắn không bị thương sao?
A Cửu không nhịn được phải nói.
- Chị không biết, chỉ có chút nghi ngờ.
Y Tiểu Âm lắc đầu:
- Nhưng, A Cửu, dù bây giờ hắn có bị thương hay không thì lúc này chúng ta chỉ nên lặng lẽ xem kỳ biến. Phải biết rằng tên kia có rất nhiều kẻ địch nếu tin tức hắn bị thương truyền ra ngoài thì sẽ có người không nhịn được mà ra tay, chúng ta chỉ cần ở bên cạnh xem là được. Nếu tên kia thật sự trọng thương, đến khi đó chúng ta ra tay cũng không muộn.
- Tiểu thư, em hiểu.
A Cửu khẽ gật đầu:
- Trước tiên chúng ta nhẫn nại một thời gian đã.
Y Tiểu Âm khẽ gật đầu mà không nói thêm điều gì, nhưng kinh nghiệm cơn ác mộng trước kia lại hiện lên trong óc nàng.
Khi đám gia tộc lớn nhỏ cùng với đám bạn bè và kẻ địch của Hạ Thiên đang lặng lẽ xem kỳ biến thì lại có một tin tức bom tấn được tung ra: "Đệ nhất công chúa Ả Rập bị mất tích, nghi bị ám sát!"
Trong bản tin có cả hình ảnh của công chúa Sama, trong đó nhắc đến phần thông tin trước đó vài ngày công chúa Sama đến thủ đô Trung Quốc, sau đó biến mất, đến nay không rõ ở nơi nào.
Trong bản tin còn nói công chúa Sama thực chất đã bị ám sát một lần ở thủ đô, nhưng khi đó đám cảnh sát và chính quyền cố gắng che giấu tin tức.
Trong tin tức còn bộc lộ một vấn đề, công chúa Sama mới mười sáu tuổi nhưng là công chúa đẹp nhất Các Tiểu Vương Quốc Ả Rập Thống Nhất, vì yêu một tên đàn ông châu Á mà đến thủ đô Trung Quốc, không ngờ lại đi vào đường cùng.
Đáng lý ra tin tức này rất rung động, nhưng đối với đám gia tộc ở thủ đô thì tin tức này cũng chẳng tính là gì, công chúa Ả Rập xảy ra chuyện ở thủ đô, lo lắng nhất là chính quyền mà không phải là bọn họ. Nhưng sau khi kết hợp với nhiều tin tức không ai chú ý thì sự việc này trở nên không tầm thường.
Tin tức khác chính là, người đàn ông công chúa Sama yêu thích là Hạ Thiên.
Tin tức này bắt đầu làm cho các gia tộc lớn nhỏ ở thủ đô bắt đầu không yên, trước đó bọn họ cũng nghi ngờ tin tức Hạ Thiên bị thương vì không tìm được nguyên nhân. Nhưng bây giờ bọn họ đã tìm được nguyên nhân, đó là có người muốn ám sát công chúa Sama, đã làm Hạ Thiên trọng thương.
Tuy bọn họ không biết kẻ ám sát công chúa Sama làm sao có thể thực hiện được điều này, nhưng công chúa Sama ở cùng với Hạ Thiên mà bị ám sát, nếu không phải Hạ Thiên trọng thương thì nàng sẽ bị giết dễ dàng vậy sao?
... ....
Mười bốn tháng hai, ngày lễ tình nhân.
Giữa trưa, ở một nhà hàng tây ở thủ đô.
Vào những ngày này thì nhà hàng sẽ chật ních, không riêng gì chật ních bên trong, mà còn có rất nhiều người xếp hàng bên ngoài.
Nhân viên phục vụ nhìn hàng ngũ bên ngoài cửa rồi đi đến bên cạnh bàn số hai tám, hắn khách khí hỏi:
- Tiên sinh, anh muốn gọi thêm gì không?
- À, cho thêm một phần bò bít tết.
Vị khách lười biếng nói.
Nhân viên phục vụ thiếu chút nữa đã tan vỡ, điều này...Tên này còn là người sao?
Cũng khó trách tên nhân viên phục vụ này cảm thấy tan vỡ, tên khách này đến khá sớm, khác với những người khác đến có đôi, người này đến một mình. Đến một mình cũng không sao, nhưng người này gọi hai phần bò bít tết, sau đó bắt đầu ăn.
Hắn ăn xong phần thứ nhất thì đến phần thứ hai, sau khi ăn xong thì nhân viên phục vụ tưởng rằng hắn tính tiền, vì vậy mới đến nói:
- Cho thêm một phần bò bít tết nữa.
Tên nhân viên phục vụ lúc đó cảm thấy rất bực bội, nhà hàng bị một tên chết tiệt đến quấy rối, không cho các cặp tình nhân đang chờ ngoài kia có chỗ ngồi sao?
Nhưng điều làm tên nhân viên phục vụ càng thêm bực bội chính là gọi đến phần bò bít tết thứ tư thì tốc độ ăn của hắn là rất chậm, cuối cùng một mình hắn chiếm một bàn lớn, từ mười một giờ đến bây giờ, đã hơn một giờ rồi.
Khi người này gọi phần bò bít tết thứ tám thì tên nhân viên phục vụ cuối cùng cũng tan vỡ, đây đúng là một tên muốn chết đệ nhất thiên hạ, nếu ai cũng dùng chiêu của tên này thì đám tình nhân bên ngoài thật sự bi kịch.
Tên nhân viên phục vụ đáng thương cố gắng để mình không ngã xuống, hắn chuẩn bị đi vào lấy phần bò bít tết ra, đúng lúc có một tên đàn ông ở bên cạnh không nhịn được mà lao đến hét lên:
- Thằng khốn, ông nhịn đủ rồi, từ lúc ông xếp hàng vị trí năm mươi thì đã gặp mày ngồi ăn ở đây, bây giờ ông xếp vị trí thứ nhất và cũng gặp mày. Mày cũng không có bạn gái, đừng ở đây chiếm chỗ.
Người đàn ông này hơn hai mươi, nhìn cách ăn mặc thì chính là thành phần trí thức, bên cạnh hắn là một cô gái hơn hai mươi, bên trong lòng còn có một bó hồng lớn, dáng người của nàng không tệ.
- Có bạn gái thì ngon sao?
Tên khách kia ngẩng đầu dùng ánh mắt buồn bực nhìn tên đàn ông tri thức.
- Tao cũng không so với loại người như mày.
Tên đàn ông chờ lâu và nổi nóng, hắn nghĩ rằng mình sắp có chỗ ngồi, nhưng tên khốn kia không nhường, điều này làm hắn muốn bùng nổ.
- Hừ, tôi thấy anh rất giỏi đấy.
Ten khách nhìn vào cô gái bên cạnh tên đàn ông kia vài giây, sau đó hắn gật đàu rất chân thành:
- Tìm gà làm vợ, người đàn ông làm được những chuyện này tuyệt đối không tầm thường.
- Hừ, mày nói gì?
Tên đàn ông lập tức nổi giận và muốn xông lên đánh người.
- Tiên sinh, không nên kích động... ....
Tên nhân viên phục vụ lập tức xông lên ngăn lại, nàng cũng không muốn có người đánh nhau trong nhà hàng.
- Anh hỏi bạn gái của mình xem, tối qua cô ta ngủ cùng hai người đàn ông, cò nữa, tôi kia cũng ngủ với một người đàn ông, người đó cũng không phải anh. À, đêm trước đó cô ta còn ngủ với ba người đàn ông, anh đừng nói như vậy không phải là gà nhé?
Tên khách dùng giọng không nhanh không chậm nói.
Vẻ mặt cô gái ôm hoa hồng chợt trắng bệch, mà tên đàn ông kia đã hoàn toàn bùng phát, hắn phóng đến rồi đấm về phía tên khách, còn mắng lớn:
- Hừ, ông đánh chết mày.
Nhưng một đấm của tên đàn ông này cũng không đánh trúng, vì tên khách phản ứng khá nhanh, lách người né tránh.
- Hừ, giỏi thì đừng né.
Tên đàn ông vội vàng gào lên, đúng lúc có vài nhân viên công tác chạy đến kéo hắn ra.
- Thật ra anh phải cảm ơn tôi, nếu tôi không nói cho anh biết, sợ rằng sau này anh cũng không biết mình lấy gà về làm vợ.
Tên kia lười biếng nói.
Tên nhân viên phục vụ trước đó thiếu chút nữa đã tan vỡ lại nhịn không được trừng mắt nhìn tên khách, người này đúng là, dù bạn gái người ta như vậy cũng không nên nói ra chứ?
- Hừ, không ăn nữa, tính tiền.
Tên khách nói thêm một câu, nhân viên phục vụ chợt vui sướng, người này cuối cùng cũng nói một tiếng người.