- Chào Mộc tiểu thư, tôi là nhân viên của bộ ngoại giao.
Người điện thoại đến là 1 phụ nữ, giọng điệu có chút bức thiết, sau đó đi vào chính đề ngay:
- Tôi muốn tìm Hạ Thiên tiên sinh.
Mộc Hàm cũng chẳng phải chưa từng có liên hệ với bộ ngoại giao, nhưng bộ ngoại giao trực tiếp liên hệ với nàng, hơn nữa còn muốn nàng chuyển máy cho Hạ Thiên, đây là lần đầu tiên nàng rơi vào tình cảnh như vậy. Nàng cũng không khỏi ý thức được 1 vấn đề, trong mắt người khác thì nàng và Hạ Thiên như là 1 vậy.
Tất nhhiên Mộc Hàm cũng không ngại người khác cho rằng như vậy, nàng còn cảm thấy vui sướng nữa là khác, dù người nào muốn tìm Hạ Thiên đều điện thoại đến cho nàng, nàng cũng không ngại, còn rất vui vẻ.
- Chị tìm cậu ấy có chuyện gì?
Mộc Hàm cũng không đi xác nhận thân phận của đối phương, nàng biết người biết số điện thoại của mình là không nhiều, nàng cũng tin không ai dám giả làm nhân viên bộ ngoại giao để lừa mình. Dù đối phương nói thật hay giả thì nàng cũng không sợ, trước tiên nàng chỉ muốn hỏi xem có chuyện gì, như vậy trên cơ bản có thể xác định được thân phận của đối phương là thật hay giả.
- Mộc tiểu thư, 1 vị khách quý ngoại quốc yêu cầu gặp mặt Hạ tiên sinh.
Đối phương trả lời.
- Khách quý ngoại quốc?
Mộc Hàm có chút kinh ngạc:
- Theo tôi được biết thì cậu ấy không có bạn người nước ngoài.
- Mộc tiểu thư, thật sự có 1 vị khách quý ngoại quốc muốn tìm Hạ tiên sinh, căn cứ vào miêu tả của cô ấy thì đó chính là Hạ Tiên sinh, nếu không thì chị hỏi Hạ tiên sinh thử xem, anh ấy có biết công chúa Sama hay không?
Nhân viên bộ ngoại giao dùng giọng vội vàng nói.
- Công chúa Sama?
Mộc Hàm có hơi sững sờ, sau đó vội vàng hỏi 1 câu:
- Chị nói đến vị khách quý kia, có phải là công chúa nước Ả Rập kia không?
- Đúng vậy, nghe nói công chúa Sama cố ý đến nước chúng ta tìm Hạ tiên sinh.
Đối phương trả lời ngay.
Mộc Hàm cuối cùng cũng hiểu, việc này người khác không biết nhưng nàng lại biết Hạ Thiên có quen biết với công chúa Sama, nhưng nàng không ngờ công chúa Sama lại đến tìm hắn. Không thể không nói sức quyến rũ của chồng nàng là khá lớn, đơn giản để cho công chúa Sama xinh đẹp phải đến tận cửa tìm người.
- Công chúa Sama bây giờ đang ở đâu?
Mộc Hàm khẽ mở miệng hỏi.
- Bây giờ cô ấy đang ở đại sứ quán Các Tiểu Vương quốc Ả Rập thống nhất, Mộc tiểu thư, xin hỏi chị có thể liên lạc được với Hạ tiên sinh không? Công chúa Sama có hơi nôn nóng.
Nhân viên bộ ngoại giao cũng có hơi sốt ruột.
- Vợ, nói cho cô ấy biết, tôi sẽ đến tìm vợ công chúa ngay.
Hạ Thiên mở miệng nói.
- Làm phiền chị liên lạc với công chúa Sama, để bọn họ phái người đến chờ ở cổng đại sứ quán, Hạ Thiên sẽ qua ngay.
Mộc Hàm nghe được lời của Hạ Thiên thì lập tức nói với bên kia.
- Được, cám ơn Mộc tiểu thư.
Đối phương có chút hưng phấn:
- Tôi sẽ lập tức sắp xếp, tạm biệt.
… …
Trong bệnh viện đại học Y dược Bắc Kinh.
- Bác sĩ Khâu, ngài… Ngài nói thật sao? Con trai của chúng tôi đã khỏe rồi sao?
Tiêu Đại Minh nhìn bác sĩ mà trong mắt là cái nhìn khó tin, giọng điệu còn hơi run run.
- Đúng vậy, Tiêu Tiểu Kiện đã hoàn toàn bình phục.
Bác sĩ Khâu tuy cũng cảm thấy khó tưởng nhưng sự việc đã trải qua khá lâu, bây giờ hắn cũng tỉnh táo trở lại:
- Chúng tôi đã kiểm tra 2 lần, xác nhận tất cả chỉ số đều bình thường, bây giờ tình huống thân thể của cậu ấy còn mạnh hơn cả người bình thường.
- Nhưng… Điều này… Sao có thể?
Tiêu Đại Minh đến bây giờ cũng cảm thấy khó mà tin được.
- Bố, có gì mà không thể? Con đã sớm nói rồi, các người lại không tin, chẳng lẽ các người không hy vọng con khỏe mạnh sao?
Tiêu Tiểu Kiện có chút không vui, hôm qua hắn đã nói mình khỏi bệnh nhưng vẫn bị giữ lại làm kiểm tra, cho đến hôm nay còn chưa được rời khỏi bệnh viện.
- Tiểu Kiện, bố không phải đều nghĩ tốt cho cháu sao, chỉ là sự việc có vẻ là kỳ quái mà thôi.
Tiêu Thủy Sinh vội vàng ở bên cạnh nói.
- Tôi đã nói thượng đế và thiên sứ đến cứu tiểu Kiện, các người lại không tin.
Hàn Tiếu Tiếu ở bên cạnh thì thầm:
- Dù sau này các người có tin hay không, tôi quyết định tin vào thượng đế.
- Tôi cũng không thể giải thích sự kiện này, nhưng tôi tin mọi người đều thấy rõ ràng, chúng tôi cũng không hội chuẩn lầm. Trước đó các người đến bệnh viện và từng làm kiểm tra, mà tình huống của Tiêu Tiểu Kiện trước kia thế nào, tôi tin mọi người đều biết rõ.
Bác sĩ Khâu mở miệng nói:
- Tôi chỉ có thể nói, đây là 1 kỳ tích, không phải là kỳ tích của y học, là kỳ tích của tính mạng.
- Nhất định là người kia đã chữa tốt cho con.
Lúc này Tiêu Tiểu Kiện nói với cha 1 câu:
- Dù sao lúc đó con cũng cảm thấy 2 người đi vào, 1 nam 1 nữ, nhưng con không thấy rõ ràng, chỉ cảm thấy người phụ nữ rất đẹp, tuổi của người nam là không lớn. Cũng không biết anh ta làm gì mà con lập tức hôn mê, sau đó tỉnh lại thì con thấy đã khỏe mạnh hẳn ra.
- Đúng vậy, tôi cũng thấy, bọn họ là thượng đế và thiên sứ.
Hàn Tiếu Tiếu ở bên cạnh nói.
Tiêu Tiểu Kiện lại không đồng ý:
- Cháu cảm thấy bọn họ chỉ là những người có siêu năng lực trong truyền thuyết mà thôi.
Tiêu Tiểu Kiện nhìn bác sĩ Khâu rồi hỏi:
- Bác sĩ, cháu bây giờ có thể xuất viện chưa?
- Có thể, sau khi làm xong thủ tục thì cháu có thể xuất viện.
Bác sĩ Khâu khẽ gật đầu:
- Nhưng tôi hy vọng sau này nên cho cháu chú ý nghỉ ngơi và thức ăn thức uống, để đề phòng.
- Vâng, cám ơn bác sĩ.
Tiêu Tiểu Kiện nghe nói như vậy thì cực kỳ hưng phấn.
… …
Lúc này Hạ Thiên cũng rất hưng phấn, dù sao công chúa Sama xinh đẹp cũng chủ động đến tìm hắn, không vui mới lạ.
Mộc Hàm biết rất rõ đại sứ quán của Các tiểu vương quốc Ả Rập thống nhất, vì vậy nàng cúp điện thoại và chở Hạ Thiên đến đại sứ quán.
- Không biết vợ công chúa đã học được tiếng Trung hay chưa, nếu còn chưa học được, tôi cũng không nhất định cần nàng.
Đi trên đường, Hạ Thiên khẽ lẩm bẩm 1 câu.
Mộc Hàm nghe nói như vậy thì có chút dở khóc dở cười, công chúa Sama người ta chẳng những là công chúa, hơn nữa còn là công chúa Ả Rập xinh đẹp nhất, bây giờ chạy vạn dặm đến tìm Hạ Thiên, hắn lại nói sẽ quan tâm hay không nếu nàng có học được tiếng Trung hay không. Mộc Hàm cảm thấy, dù có học được hay không, Hạ Thiên cũng không thể không cần người ta mới đúng.
Nếu để cho người ngoài biết được Hạ Thiên chỉ vì công chúa Sama không học được tiếng Trung mà ruồng bỏ, sợ rằng tất cả đàn ông và phụ nữ trên thế giới sẽ nhổ nước miếng dìm chết hắn.
Dù là Mộc Hàm cũng không thể không thừa nhận đầu óc của chồng mình không như bình thường, tất nhiên nàng cũng không nói Hạ Thiên là kẻ ngu, nhưng nàng cảm thấy ý nghĩ của hắn quá kỳ quái mà thôi.
- Chồng, phía trước là đại sứ quán, bọn họ có lẽ đang chờ bên ngoài… …
Sau đó Mộc Hàm mở miệng nói với Hạ Thiên.
Hạ Thiên không đợi Mộc Hàm nói xong mà cắt ngang lời:
- Vợ, tôi biết rồi, tôi đã thấy công chúa Sama, cô ấy đang đứng ngoài cửa.
Mộc Hàm không khỏi sững sờ, công chúa Sama tự mình ra đón ngoài cửa, xem ra công chúa thật sự có yêu cầu bức thiết muốn gặp Hạ Thiên.
Mộc Hàm nghĩ lại mà cảm thấy rất bình thường, công chúa Sama chạy từ xa đến tìm người, bây giờ tìm được người, tất nhiên phải ra chờ.
Xe chạy đến cổng đại sứ quán, Mộc Hàm dừng xe, Hạ Thiên cũng mở cửa bước xuống.
- Hạ Thiên.
Một cô gái mặc váy dài đột nhiên dùng âm thanh dễ nghe động lòng người nói:
- Chồng.
Mộc Hàm cũng xuống xe, nàng không nhịn được phải nhìn về phía cô gái kia, dù đang chạy đến nhưng cơ thể vẫn bảo trì 1 tiết tấu, nàng chạy cũng giống như nhảy múa. Mộc Hàm không khỏi có chút ngây người, chỉ cần xét đặc điểm này thì cũng đủ cho thiếu nữ này hấp dẫn lực chú ý của tất cả đàn ông.
Nhưng thiếu nữ này vốn cũng không phải chỉ có như vậy mà thôi, nàng còn có gương mặt tuyệt mỹ, tư thái cân xứng, mái tóc dài, cặp mắt đẹp, dù xét đặc điểm nào cũng có lực quyến rũ cực mạnh với đàn ông.
Mộc Hàm lần đầu tiên được thấy cô gái này, nhưng nàng biết rõ đối phương không phải là ai khác, chính là công chúa Ả Rập xinh đẹp, công chúa Sama.
Mà Mộc Hàm cũng hiểu rõ, thật ra trong mắt phần lớn mọi người, công chúa Sama không quá hấp dẫn ở vẻ đẹp, nàng thu hút người khác vì thân phận và sự giàu có của mình.
Dù là ai lấy được công chúa Sama thì đều có thể có được 1 khoản tiền khổng lồ, đây là điều không thể nghi ngờ, vấn đề duy nhất cần đặt nghi vấn chính là hoàng thất sẽ không đồng ý cho công chúa lấy người ngoài. Mộc Hàm căn cứ vào những điều mình biết về hoàng thất các nước Ả Rập, thật ra phần lớn các thành viên hoàng thất đều là thông hôn.
Nhưng những năm gần đây hoàng thất cũng không có truyền thống như trước, nếu không thì lúc ban đầu hoàng tử Bizi sẽ nên cực lực ngăn cản Hạ Thiên và công chúa Sama đến với nhau mới đúng. Nhưng thực tế Hoàng tử Bizi không tỏ ra tán thành, cũng chẳng phản đối.
Khi Mộc Hàm nghĩ đến những vấn đề này thì công chúa Sama ở bên kia đã bổ nhào vào lòng Hạ Thiên, nàng dùng tiếng Trung có hơi lưu loát nói:
- Chồng, cuối cùng em cũng tìm được anh.
Đám nhân viên đại sứ quán vốn có chút lo lắng, nhưng khi thấy công chúa Sama nhào vào lòng Hạ Thiên thì bọn họ hiểu ra, Hạ Thiên thì ra là người đàn ông mà công chúa muốn tìm. Bọn họ rất hâm mộ, đồng thời cũng thở phào, cuối cùng cũng làm tốt sự việc này.
- Vợ công chúa, em hình như học được tiếng Trung rồi thì phải.
Hạ Thiên thuận tay ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của công chúa Sama, trong lòng có chút vui sướng, nếu nàng đã học được tiếng Trung, vậy sau này nàng có thể là vợ chính thức của hắn.
- Đúng vậy, chồng, sau lần trước em luôn học tiếng Trung, giáo viên dạy tiếng Trung của em nói, em đã nói khá tốt rồi.
Công chúa Sama có vẻ khá vui:
- Vì vậy lúc này em mới đến tìm anh, em còn chưa được đi đâu, anh đưa em đi chơi nhé?
- Được.
Hạ Thiên đồng ý, nếu vợ công chúa đã muốn đi chơi, hắn cũng sẽ đưa nàng đi, dù hắn cảm thấy chẳng có chỗ nào vui.
- Chồng, nếu cậu muốn đưa công chúa Sama ra ngoài chơi thì phải nói 1 tiếng với đại sứ quán, để bọn họ sắp xếp.
Mộc Hàm ở bên cạnh nhắc nhở.