- Đại ca, Mộc tiểu thư.
Người đàn ông này chính là Bạch Tiểu Lỗi, hắn vừa vào cửa thì đã lập tức chào hỏi Hạ Thiên và Mộc Hàm, sau đó còn tỏ ra có lỗi:
- Xấu hổ quá, đại ca, em vừa biết anh đến thủ đô, vì vậy đến đây có hơi chậm.
- Chú đến rất nhanh.
Hạ Thiên thuận miệng nói:
- Chú dùng cơm trưa chưa? Nếu chưa thì cùng ăn luôn một thể.
- Vâng, cám ơn đại ca.
Bạch Tiểu Lỗi ngồi xuống.
- Đúng rồi, vợ chú sanh con chưa?
Hạ Thiên nhớ đến cô gái Lỗ Tiểu Mễ mà trước kia thiếu chút nữa bị hại chết trong bệnh viện, lúc đó nàng đã mang thai bảy tháng, có lẽ bây giờ đã sinh con rồi mới đúng.
- Vâng, đã sinh nở, mẹ tròn con vuông, bây giờ đứa bé lớn như thổi, sức khỏe tốt, điều này còn phải cảm tạ đại ca.
Bạch Tiểu Lỗi vội vàng nói.
- À, gần đây không ai hãm hại chú chứ?
Hạ Thiên lại hỏi một câu.
- Không có.
Bạch Tiểu Lỗi suy nghĩ rồi nói:
- Nhưng đại ca còn không biết, vài tháng qua thủ đô có biến đổi rất lớn, chắc chắn cũng có người lén làm điều mờ ám.
- Thủ đô có biến đổi rất lớn sao?
Hạ Thiên có chút kinh ngạc, hắn quay sang nhìn Mộc Hàm:
- Vợ, sao tôi nghe nói không có gì nhỉ?
- Chồng, tôi hiểu rõ lời nói của Bạch tam thiếu gia, thật ra chỉ nói về sự biến đổi các thế lực khắp nơi ở thủ đô mà thôi.
Mộc Hàm khẽ giải thích:
- Thật ra biến đổi này cũng do cậu tạo ra, Lý gia và Tôn gia đều bị cậu làm cho suy xụp, trước kia là tứ gia tộc Triệu Tiền Tôn Lý, bây giờ là Triệu Tiền Tống Viên.
- Đúng vậy, đại ca, Mộc tiểu thư nói rất đúng, bây giờ Triệu gia vẫn là đại gia tộc đệ nhất thủ đô, địa vị không biến đổi, mà Lý gia và Tôn gia đã bị diệt, Tiền gia cũng nhảy lên làm đại gia tộc thứ hai, Tống gia và Viên gia trước kia nằm trong nhóm tứ tiểu gia tộc, bây giờ đã xếp vị trí thứ ba và thứ tư. Nhưng cũng có người nói, thật ra thực lực của Tống gia còn mạnh hơn của Tiền gia.
Bạch Tiểu Lỗi bắt đầu giới thiệu tình huống ở thủ đô:
- Bạch gia chúng tôi vẫn nằm trong tứ tiểu gia tộc, nhưng Lâm gia đã bị loại trừ, bây giờ bốn gia tộc nhỏ này còn có ba gia tộc vừa tiến vào, Bạch gia chúng tôi xếp hạng thấp nhất.
- À, có chuyện vậy sao?
Hạ Thiên có hứng thú không lớn với những vấn đề này, hắn thuận miệng hỏi một câu:
- Tên ngốc Viên Thế Tài của Viên gia bây giờ cũng có mặt ở thủ đô sao?
- Có lẽ là vậy, cuối năm tôi vừa gặp hắn, nhưng bây giờ có rời khỏi thủ đô hay chưa, điều này cũng không biết.
Bạch Tiểu Lỗi suy nghĩ rồi nói:
- Đại ca, nếu anh muốn đối phó với hắn, em có thể phái người đi diều tra tung tích của hắn.
- Không cần, anh chỉ thuận miệng hỏi một câu mà thôi, cũng không đáng đối phó với tên kia.
Hạ Thiên lắc đầu, đúng lúc này nhân viên phục vụ bắt đầu đưa thức ăn đến, Hạ Thiên lại nói một câu:
- Không nói những vấn đề kia nữa, chúng ta dùng cơm.
Lúc này Hạ Thiên dùng cơm sẽ không khách khí, nhưng khi mới ăn được một nửa thì điện thoại của Mộc Hàm đã vang lên.
Mộc Hàm tiếp điện thoại, vẻ mặt có chút khó coi.
- Chồng, tôi phải về căn cứ một chuyến.
Mộc Hàm dùng ánh mắt xin lỗi nhìn Hạ Thiên:
- Nếu không có gì thì chút nữa cậu đến chỗ của Yêu Yêu nhé?
- Được rồi, chút nữa sẽ đi.
Hạ Thiên khẽ gật đầu, tuy Mộc Hàm chưa nói có chuyện gì nhưng thật ra hắn đã biết, tên ngốc Dịch Tri Ngôn kia rõ ràng đã bị người ta ra tay.
Có thể nói đó không phải là Dịch Tri Ngôn, là số 113, hắn vốn trở thành kẻ nằm vùng cho Ám tổ, nhưng xem ra thân phận đã bị lộ, bị người ta ám sát. Ám tổ cũng cho người đi theo số 113, nhưng bọn họ vì sợ làm lộ thân phận của 113 nên không tiếp cận quá gần, vì vậy mà không kịp cứu viện.
Tất nhiên đối với Ám tổ thì dù có kịp cứu viện hay không cũng chẳng có ý nghĩa, nếu thân phận của 113 đã bị bại lộ thì thân phận chẳng còn ý nghĩa gì nữa, còn những thông tin tình báo mà 113 biết, Ám tổ đã thu thập xong. Vì vậy bây giờ hắn có chết cũng không làm cho bất kỳ kẻ nào ở Ám tổ phải đau buồn, nhưng Mộc Hàm lại không thể không bố trí lại kế hoạch truy tìm tổ chức kia.
- Chồng, tôi đi trước.
Mộc Hàm cúi đầu hôn Hạ Thiên, sau đó nàng nhanh chóng bỏ đi, chuyện này nàng tự mình phụ trách, vì vậy nàng phải tự về xử lý.
Khi thấy Mộc Hàm bỏ đi thì trong lòng Hạ Thiên có chút buồn bực, vì sao luôn có những tên khốn gây chuyện cho vợ mình phải đi giải quyết?
Hạ Thiên nhanh chóng ăn cơm trưa và chuẩn bị bỏ đi.
- Đại ca, em lái xe đưa anh đi.
Bạch Tiểu Lỗi cũng nhanh chóng nói.
- Được.
Hạ Thiên cũng không khách khí.
Hai người đi ra khỏi phòng, vừa ra khỏi Bạch Ngọc Lâu thì một cặp nam nữ đi đến, Hạ Thiên cũng không xa lạ gì cặp đôi này, vì đây là một cặp cực phẩm mà bọn họ gặp mặt ở đây lần trước, là Viên Thế Phong của Viên gia và cô bạn gái cực phẩm tên là Tưởng Thần.
- Ơ, Bạch lão tam, sao hôm nay lại chủ động ra đây đón anh?
Viên Thế Phong thấy Bạch Tiểu Lỗi thì lập tức chủ động chào hỏi, nhưng giọng điệu lại làm người ta không được thoải mái.
- Viên lão tam, đầu óc chú có vấn đề sao? Lúc nào cũng phải nhắc, chú căn bản không có đầu sao?
Bạch Tiểu Lỗi thật sự không chịu được loại người này, sau khi Viên gia tiến vào hàng ngũ tứ đại gia tộc thì tên này ngày nào cũng khoe khoang, hắn thật sự chưa từng thấy loại người nào cực phẩm thế này.
- Này Bạch lão tam, chú ăn nói không khách khí một chút được sao?
Viên Thế Phong nở nụ cười bực bội:
- Chú có biết là xưa không bằng nay? Chú gặp anh thì tốt nhất nên cúi đầu.
- Mày đừng hống hách.
Bạch Tiểu Lỗi cuối cùng không nhịn được nữa:
- Viên Thế Phong, hôm nay tao nói cho mày biết, sau này Bạch Ngọc Lâu của tao không chào đón hai đứa chúng mày, sau này cút đi chỗ khác.
- Bạch Tiểu Lỗi, mày ngon nhỉ?
Viên Thế Phong dùng ánh mắt căm tức nhìn Bạch Tiểu Lỗi, sau đó nhìn thấy Hạ Thiên mà không khỏi hừ lạnh:
- Tao còn nghĩ vì sao mày dám phát giận, thì ra có chỗ dựa hả? Nhưng anh nói cho mà biết, có chỗ dựa cũng cóc được gì đâu … …
- Thằng ngu, cút ngay, không anh đánh chết bây giờ.
Hạ Thiên trừng mắt nhìn Viên Thế Phong:
- Còn nữa, chú không phải là chó của Triệu Hiểu Trác nuôi sao? Chủ chú vừa rời khỏi đây chưa lâu, chú còn chưa đi hầu hạ chủ nhân sao?
- Mày nói gì?
Viên Thế Phong dùng ánh mắt căm tức nhìn Hạ Thiên.
- Đại ca, anh không biết đấy thôi, tiểu Triệu công tử bây giờ không còn hứng thú với tên này.
Bạch Tiểu Lỗi ở bên cạnh nói một câu.
- À, Triệu Hiểu Trác kia tuy không có ánh mắt ra hồn, nhưng việc này làm rất đúng, loại chó ngu thế này không cần nuôi làm gì.
Hạ Thiên thuận miệng nói.
- Hạ Thiên, mày đừng quá đáng.
Viên Thế Phong trừng mắt và gương mặt đỏ bừng, rõ ràng hắn biết rõ Hạ Thiên đánh đấm rất khủng bố, nếu không hắn đã nhào đến “ăn thua đủ” rồi.
- Thằng ngu, anh chỉ nói sự thật mà thôi.
Hạ Thiên bĩu môi:
- Này, anh nói chú cút đi cho rồi.
- Hạ Thiên, đừng tưởng rằng Viên gia chúng tao sợ mày…Á… …
Viên Thế Phong hổn hển nói, nhưng hắn còn chưa dứt lời thì đã bị Hạ Thiên mất kiên nhẫn đạp văng.
- Tiểu Hắc, đi thôi, đừng quan tâm đến loại ngu ngốc này.
Hạ Thiên cũng không có hứng thú dây dưa với loại người như Vương Thế Phong, hắn muốn đến gặp Tiểu Yêu Tinh, vợ Tiểu Yêu Tinh đã giúp hắn nhiều việc, xem như đến tặng thưởng.
- Vâng, đại ca.
Bạch Tiểu Lỗi đi đến bên cạnh xe, hắn mở cửa xe.
Sau khi lên xe thì Bạch Tiểu Lỗi không khỏi cảm khái một câu:
- Thật sự không sợ đối thủ là thần, chỉ sợ anh em là heo, Viên Thế Hoàng cũng là nhân vật số một ở thủ đô, nhưng hai đứa em của hắn chẳng là thứ gì ra hồn.
- Viên Thế Hoàng là đại ca của Viên gia sao?
Hạ Thiên hỏi.
- Đúng vậy, Viên Thế Hoàng này rất an phận nhưng cũng rất có bản lĩnh, biểu hiện cực kỳ ẩn nhẫn, nhưng thực tế thì tất cả mọi nguời đều biết, Viên Thế Hoàng chính là người âm thầm bầy mưu tính kế ở Viên gia.
Bạch Tiểu Lỗi giải thích:
- Viên Thế Phong chính là kẻ không ra gì của Viên gia, chưa nói chẳng được việc, còn thường xuyên tiết lộ tin tức của Viên gia. Viên Thế Tài thì tốt hơn, việc kinh doanh cũng không tệ, đã mang đến cho Viên gia không ít tiền.
- À, Viên Thế Tài ngu ngốc kia đã bị đánh cho một trận, sau đó thật sự thành thật hơn.
Hạ Thiên thuận miệng nói, sau khi Viên Thế Tài bị đánh thì chưa từng xuất hiện trước mặt hắn.
- Đại ca, anh có nên đề phòng Viên gia một chút không? Có tin đồn nghe nói gần đây Viên gia có nhờ người thần bí tương trợ, nhưng tình huống cụ thể còn chưa biết, còn đang điều tra.
Bạch Tiểu Lỗi nói.
- Không sao, không cần biết Viên gia nhờ người thần bí nào, dám trêu vào anh thì chỉ có chết.
Hạ Thiên không quan tâm:
- Mau lái xe, đưa anh đến biệt thự của vợ Tiểu Yêu Tinh.
- Vâng, đại ca.
Bạch Tiểu Lỗi cũng không nói nhiều, hắn rất tin tưởng năng lực của Hạ Thiên.
… …
Tiểu Yêu Tinh là một cô gái ở trong một khu nhà lớn, gần đây nàng cảm thấy rất nhàm chán, vì có câu nói vô địch thường cô độc, bây giờ nàng hầu như là hacker mạnh nhất, mục tiêu không còn, nàng cần phải tìm cho mình một mục đích cao hơn, chính là hack tất cả trang web mà bắt được.
Vì mỗi ngày có rất nhiều trang web xuất hiện, vì vậy lúc nào cũng có việc để làm.
Tối qua Tiểu Yêu Tinh hack vài trăm trang web, sau đó sáng sớm ngủ bù, tiếp tục cuộc sống của loài dơi. Nhưng khi ngủ nàng chợt cảm thấy mông đau, nàng tỉnh lại ngay.
- Ai, ai đánh ta? Muốn ăn đòn sao? Có biết Tiểu Yêu Tinh bây giờ không phải chỉ là đệ nhất hacker, còn là đệ nhất cao thủ … …
Tiểu Yêu Tinh chợt nhảy dựng lên, nàng còn chưa mở mắt mà đã bất mãn gào lên, nhưng khi mở mắt thì nàng đã choáng váng:
- Ủa, chồng, sao lại là anh?
Tiểu Yêu Tinh vuốt cặp mông nhỏ của mình rồi nói với vẻ mặt cầu xin:
- Chồng, không phải anh muốn thưởng cho em à? Sao bây giờ lại đánh em?