Chương 1030: Ta Sẽ Hận Ngươi Cả Đời.


Y Tiểu Âm không phải là một cô gái thích mơ mộng, nhưng bây giờ nàng không thể không mơ tưởng, không thể không chờ kỳ tích phát sinh. Nhưng nàng chưa đợi đến khi kỳ tích xuất hiện, lúc này cặp mông vừa bị ngược đãi của nàng đã phải tách ra để đón chào một thứ gì đó cứng rắn và nóng bỏng như lửa, khi thứ này dùng thế tiến công khó thể ngăn cản cắn xuống miệng núi lửa nóng bỏng và xuyên qua tầng dung nham thì nửa thân dưới của nàng chợt căng cứng, nước mắt không tự giác được phải chảy ra.

Khoảnh khắc này không chỉ có Y Tiểu Âm chảy nước mắt, A Cửu cở trên mặt đất cũng chảy nước mắt, nàng không thể nói chuyện nhưng vẫn thanh tỉnh, vì vậy nàng thấy rõ tiểu thư bị Hạ Thiên tra tấn, cũng tận mắt thấy tiểu thư tôn kính bị Hạ Thiên làm nhục, thân thể băng thanh ngọc khiết của tiểu thư đã không còn.

Điều này làm cho A Cửu khó thể tiếp nhận, trong suy nghĩ của nàng thì tiểu thư không gì không làm được, nàng không ngờ sẽ có một ngày tiểu thư bị người ta chiếm đoạt, hơn nữa chỉ là một tên đàn ông mới gặp mặt một lần.

- Hạ Thiên, ngươi là tên cầm thú hèn hạ vô sỉ... ....

A Cửu thầm mắng Hạ Thiên, khoảnh khắc này nàng đã hoàn toàn căm hận người đàn ông kia.

Y Tiểu Âm và A Cửu đều rất đau khổ nhưng Hạ Thiên rất khoái lạc, tất niềm khoái lạc của hắn được tạo ra trên nổi đau của A Cửu và Y Tiểu Âm.

Thân thể mềm mại của Y Tiểu Âm làm cho Hạ Thiên cảm thấy hưởng thụ, hắn không kiêng nể gì mà chọc vào thật sâu, dù nàng không phối hợp nhưng chẳng sao, hắn có biện pháp làm cho nàng không thể không phối hợp. Y Tiểu Âm cũng không còn nằm sấp, nàng không thể không bày ra các tư thế khác biệt để nghênh đón hắn, nhưng một chỗ trên người nàng không đổi, đó chính là miệng, nàng dùng sức cắn môi, không cho mình phát ra âm thanh. Ánh mắt của nàng vẫn nhắm chặt giống như không dám nhìn Hạ Thiên, sợ Hạ Thiên làm vấy bẩn ánh mắt của mình.

- Dám uy hiếp tôi, chị có biết uy hiếp tôi sẽ có kết cục thế nào không?

Hạ Thiên thì thào nói, cơ thể Y Tiểu Âm làm hắn cảm thấy rất sung sướng, nhưng đây không phải là cảm giác trên vấn đề sinh lý, là cảm giác đến từ tâm lý. Từ khi bị Tống Ngọc Mị uy hiếp thì hắn không thể không ở lại trong một địa phương xa lạ này mà chẳng dám đi tìm vợ, tận đáy lòng hắn có một áp lực cực mạnh, cũng vì vậy mà đêm nay Y Tiểu Âm uy hiếp làm hắn bạo phát.

Thực tế trong tiềm thức của Hạ Thiên thì lúc này Y Tiểu Âm không còn là Y Tiểu Âm, nàng đã cùng hợp thể với Tống Ngọc Mị, vì vậy lúc này hắn phát tiết với Y Tiểu Âm chẳng khác nào phát tiết trên người Tống Ngọc Mị. Lúc này trong lòng hắn cực kỳ hưng phấn và vui sướng, đúng là sung sướng chưa từng có.

Hạ Thiên hào hứng rất cao thì lại là cơn ác mộng với Y Tiểu Âm, ít nhất đã hai giờ mà Hạ Thiên vẫn còn chinh chiến trên người nàng, nàng đã không còn cầu nguyện kẻ nào khác đến cứu, nàng chỉ mong sao cơn ác mộng nhanh chóng chấm dứt mà thôi.

Không biết đã qua bao lâu, cuối cùng Y Tiểu Âm mới phát hiện động tác của Hạ Thiên dừng lại, sau đó nàng nghe thấy âm thanh của hắn:

- Vợ Y Y, tôi đi trước, nhớ ngoan ngoãn làm vợ tôi, tôi sẽ nói cho chị biết cách cải tiến Âm Môn châm pháp.

Sau đó Y Tiểu Âm cảm thấy Hạ Thiên rời khỏi cơ thể mình, âm thanh mặc quần áo vang lên, cuối cùng nàng còn nghe nói một câu:

- A Cửu, chăm sóc tiểu thư, tôi sẽ còn tìm đến các người.

Y Tiểu Âm không mở mắt, mãi đến khi nàng nghe thấy giọng nói nức nở của A Cửu:

- Tiểu thư, tiểu thư không sao đấy chứ?

Y Tiểu Âm nghe như vậy thì cuối cùng cũng hiểu Hạ Thiên đã đi rồi, cơn ác mộng của nàng đã kết thúc. Nàng mở to mắt và thấy A Cửu hai mắt đầy lệ đứng bên giường, đang cầm chăn mền phủ lên người nàng.

- A Cửu, không cần che đậy.

Y Tiểu Âm lúc này lại cực kỳ bình tĩnh, sau đó nàng chậm rãi đứng lên cầm ga giường bao bọc cơ thể. Lúc này ga giường có một đóa hoa màu đỏ máu.

Y Tiểu Âm bọc ga giường quanh người tiến về phía trước một bước, sau đó hai hàng chân mày nhăn lại, trên mặt lộ ra vẻ đau khổ, cơ thể lảo đảo, thiếu chút nữa đã ngã sấp xuống.

- Tiểu thư, chị cần chú ý.

A Cửu vội vàng vịn tay Y Tiểu Âm, trong lòng càng hận Hạ Thiên, rõ ràng bây giờ Y Tiểu Âm hành động bất tiện cũng vì kết quả mà tên cầm thú Hạ Thiên kia làm ra.

- Ta không sao.

Y Tiểu Âm thản nhiên nói:

- A Cửu, chị đi tắm.

- Vâng.

A Cửu khẽ gật đầu, nước mắt không tự giác phải chảy ra.

Y Tiểu Âm đi ra bên ngoài, phòng tắm của biệt thự này ở lầu một, A Cửu không quá yên tâm nên đi theo sau lưng Y Tiểu Âm. Lúc này nàng phát hiện tiểu thư tuy đi rất chậm nhưng rất ổn, không còn xuất hiện tình huống như vừa rồi.

Vài phút sau Y Tiểu Âm vào phòng tắm, A Cửu ngồi chờ bên ngoài, nàng thấy tiểu thư vừa bị tên cầm thú kia làm nhục, bây giờ nhất định cảm thấy người mình rất bẩn, muốn rửa thật sạch. Những chuyện thế này nàng chưa từng thấy qua nhưng đã từng thấy nhiều trên tivi.

Trong phim truyền hình, những nữ nhân vật chính hoặc nhân vật phụ bị tên đàn ông nào đó dùng thủ đoạn hèn hạ mà làm nhục, bọn họ thường đi tìm một phòng tắm để gột rửa cơ thể mình, hận không thể lột lớp da chính mình ra ngoài. A Cửu không vào phòng tắm, cũng không thấy tình huống bên trong nhưng nàng cảm thấy tiểu thư chắc chắn đang làm một chuyện giống như vậy.

- Nếu nửa giờ mà tiểu thư chưa ra thì mình phải vào xem thế nào.

A Cửu nói với mình như vậy, nàng không muốn để cho tiểu thư ngược đãi chính mình, vì đó không phải là lỗi của tiểu thư, là lỗi của tên Hạ Thiên cầm thú, tiểu thư không nên vì kẻ khác mà trừng phạt chính mình.

- Tên lưu manh Hạ Thiên, tên cầm thú, nếu ta có bản lĩnh thì sẽ giết chết ngươi báo thù cho tiểu thư.

A Cửu tức giận mắng chửi Hạ Thiên, nhưng nàng cũng biết mình không đánh lại hạ thiên, cũng không biết phải làm sao mới có thể báo thù cho tiểu thư. Nàng cũng phải báo thù cho chính mình, vì tên lưu manh chết tiệt kia đã đánh qua mông nàng.

Lúc này đầu óc của A Cửu có hơi rối loạn, kinh nghiệm đêm nay thật sự là lực tác động quá lớn với nàng, nàng tận mắt nhìn thấy Y Tiểu Âm bị Hạ Thiên tra tấn vài giờ. Điều này làm trong lòng nàng có chút gì đó quỷ dị, giống như trong lòng có một bóng tối, thậm chí vào thời điểm này nàng chợt sinh ra cảm giác sợ hãi và chán ghét đàn ông.

A Cửu suy nghĩ lung tung, lúc này Y Tiểu Âm từ trong phòng tắm đi ra, bộ dạng giống như đã hồi phục trở lại. A Cửu không tự chủ được phải nhìn đồng hồ, tiểu thư ở trong phòng tắm chưa đến mười phút sao? Điều này...Sao quỷ dị như vậy?

Y Tiểu Âm bây giờ rất bình thường, nàng mặc áo tắm tơ tằm, nhìn qua cực kỳ xinh đẹp gợi cảm, vẻ mặt lại rất bình tĩnh. Nhưng vì bây giờ Y Tiểu Âm có vẻ rất bình thường mà làm A Cửu cảm thấy bất bình thường, vì một người phụ nữ gặp phải những tình cảnh như vừa rồi, không nên có những biểu hiện bình tĩnh như lúc này mới đúng.

- Tiểu thư, chị...Bây giờ chị thấy thế nào?

A Cửu có chút không yên.

- A Cửu, ga giường trong phòng tắm, em vào đốt đi cho chị.

Giọng điệu của Y Tiểu Âm rất bình tĩnh:

- Chuyện đêm nay chị không hy vọng người nào khác biết rõ, em cứ xem như chưa từng có gì xảy ra, hiểu chưa?

- Tiểu thư, chẳng lẽ chúng ta cứ tính như vậy? Chị...Chị phải thiệt thòi lớn... ....

A Cửu chợt cảm thấy choáng váng, không biết tiểu thư của nàng đang suy nghĩ điều gì, chẳng lẽ cứ bỏ qua như vậy?

- Khoản nợ này ta sớm muộn gì cũng sẽ tính sổ với hắn, nhưng không phải là bây giờ.

Y Tiểu Âm thản nhiên nói:

- A Cửu, em nên biết, dù ta làm việc gì thì trước đó cũng có kế hoạch kín đáo, lần này gặp Hạ Thiên có sự việc ngoài ý muốn xảy ra, điều này chứng tỏ kế hoạch của ta quá vội, không kín, vì thế mới có kết cục này. Điều này không thể trách ai khác, chỉ có thể trách trước đó chúng ta làm việc quá thuận lợi, vì vậy chuyện đêm nay là bài học rất lớn cho ta, sau này sự kiện này sẽ không bao giờ phát sinh.

- Tiểu thư, em hiểu rồi, em sẽ đi đốt ga giường.

A Cửu khẽ nói.

- Xử lý ga giường xong thì nhớ liên lạc với Ám tổ, nói tôi cần bọn họ bảo vệ, mà nhớ nói rõ với Ám tổ, bảo vệ ta chỉ có thể là nữ đặc công.

Y Tiểu Âm trầm ngâm một lúc rồi nói.

A Cửu khẽ gật đầu:

- Vâng, tiểu thư, em biết rồi.

A Cửu có chút chần chừ rồi nói:

- Tiểu thư, Bất Tử Bất Diệt đều chết hết rồi sao?

- Ta còn chưa biết nhưng có lẽ bọn họ đã bị phế.

Y Tiểu Âm lắc đầu, sau đó nàng dặn dò A Cửu một câu:

- A Cửu, nhất định phải nhớ kỹ, chuyện đêm nay đừng tiết lộ ra ngoài, đặc biệt là không được cho người trong Âm Y môn biết rõ, ta không muốn bị bọn họ chê cười, ta cũng không muốn những gì mình cố gắng nhiều năm qua chợt tan biến. Ta sẽ nhanh chóng chứng minh con đường mình lựa chọn sẽ là tốt nhất đối với Âm Y môn, nếu giao Âm Y môn cho ta, ta nhất định sẽ đưa Âm Y môn tiến về thời đại huy hoàng.

- Tiểu thư, em biết rồi, em cũng tin chị, tin chị nhất định sẽ là môn chủ.

A Cửu khẽ nói.

- Được rồi, em đi làm việc đi, chị có chút mệt mỏi, chị đi nghỉ trước.

Trên gương mặt xinh đẹp của Y Tiểu Âm có chút uể oải, thật ra nàng rất mệt mỏi, nàng bị Hạ Thiên tra tấn vài giờ, nàng không mệt sao?

Vài phút sau Y Tiểu Âm đã nằm lên giường, cơ thể cực kỳ mệt mỏi nhưng lại khó thể nào tiến vào mộng đẹp, vì đầu óc của nàng vẫn rất thanh tĩnh. Nàng không thể quên những gì đã phát sinh tối qua, dù Hạ Thiên đã đi rồi nhưng thực tế cơn ác mộng vẫn không chấm dứt, cũng sẽ vĩnh viễn không thể chấm dứt, là ký ức sỉ nhục vĩnh viễn không thể phai mờ.

- Hạ Thiên, ta sẽ hận ngươi cả đời.

Y Tiểu Âm cắn răng, trong lòng thầm nói, đây là người đàn ông mà cả đời nàng không quên, không phải yêu, chỉ là hận.

Y Tiểu Âm thật sự rất căm hận Hạ Thiên, điều này cũng không có gì kỳ quái, vì dù là Hạ Thiên thì trong miệng gọi nàng là vợ nhưng thật sự không an tâm khi ôm bà vợ này nằm ngủ. Cũng vì vậy mà hắn mới nhanh chóng rời khỏi biệt thự này, vì âm hỏa trong người hắn bắt đầu phát động thế công.

Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị - Chương #1030