Cô Gái Phe Áo Đỏ Hạ Xuống Đất...


Người đăng: DieuHuyenTinh

Cô gái phe áo đỏ hạ xuống đất.Tay trái của cô vốn nắm lại từ lâu,cô dơ lên rồi
xòe ra.Cô gái cầm kiếm tuy vẫn luôn cẩn thận đề phòng nhưng chợt nhớ ra thì đã
muộn,cô và những người phe mình đều đã trúng độc.Tất cả đều buông rơi vũ khí
và ngã xuống. Cô gái cầm kiếm vì bị thương tổn nên khiến cho rồng kiếm khí suy
yếu rõ ràng,cuối cùng bị bọ cạp đen phá tan tành. Cô gái cầm kiếm chống kiếm
ngồi trên đất nói :
Cruc cruc cruc...Khi đám người phe áo đỏ vừa đi khỏi thì có 1 đám người ngựa
rất đông lao tới chỗ mọi người.Dẫn đầu là 1 người đàn bà lớn tuổi với mái tóc
bạc,lưng đeo 1 thanh kiếm với chuôi hình đầu rồng,tuy đã già nhưng thần thái
vẫn minh mẫn nhanh nhẹn không giống với tuổi của mình.Kế đó là 1 người thanh
niên mặc áo vàng,lưng cũng đeo 1 thanh kiếm,có vẻ là con của người đàn bà kia.
Cảm thấy ngựa phi quá chậm,cả 2 liền dùng khinh công lao tới với thái độ lo
lắng và còn có ý thù địch với Linh Cơ. Linh Cơ vẫn đang dìu đỡ cô gái
kia,dường như không hề bận tâm bởi bên cạnh cô còn có Điểu Huyền Tinh. Điểu
Huyền Tinh phất tay phát ra 1 phần nhỏ công lực,không gây phá hoại gì mà chỉ
vừa đủ đẩy lui 2 người kia. 2 người kia dù gì cũng không phải hạng thường,nhất
là bà lão kia,bà ta hơi bị khựng lại chút xíu và lui về sau nửa bước,còn người
thanh niên áo vàng thì bị lui hẳn 3 bước. Dù công lực Điểu Huyền Tinh phát ra
là phần nhỏ nhưng 2 người kia có thể trụ được thì cũng khá,bởi lẽ nếu là người
thường trúng phải thì chắc chắn sẽ tan xác.Bà lão kia nhìn Điểu Huyền Tinh với
vẻ cực kỳ thận trọng,không dám khinh xuất ra tay. Cô gái mà Linh Cơ đang dìu
đỡ liền lên tiếng "Mẫu thân.Đại ca.2 người đừng hiểu lầm.Họ là ân nhân cứu
mạng của con đấy" Quan xát con gái và người bên mình đang nằm dưới đất,thấy ai
cũng yếu đuối vô lực,bà lão nói "Tiểu Thanh.Con và mọi người đã dính phải vô
hình độc tố tâm?!"... Tình hình câu chuyện cũng không thể nói 1,2 câu là
xong,vả lại tính mạng của cô gái tên Tiểu Thanh cùng những người kia đều đang
gặp nguy hiểm nên không ai tiện dây dưa thời gian gì cả. Tiểu Thanh ngồi chung
với mẫu thân mình,tất cả những người phe ta đều được dìu lên ngựa,kể cả những
người đã chết cũng được đưa về để an táng,còn thi thể của đám người Phượng
hoàng môn thì mặc kệ ở đó không ai quan tâm. Bà lão nói "Ơn cứu mạng Tiểu
Thanh,thần long sơn trang chúng tôi sẽ không bao giờ quên.Xin hỏi danh tính
của 2 vị?" Linh Cơ chắp 2 tay cười nói "Tiền bối quá lời rồi.Gặp người bị nạn
thì nên giúp đỡ,đây là điều mà người học võ nên làm.Còn về danh tính thì tiểu
nữ là Linh Cơ,cô ấy là Huyền Tinh" Bà lão lấy trong người ra 1 tấm thẻ bài nhỏ
bằng vàng,mặt nào cũng khắc hình rồng uốn lượn quanh 4 chữ thần long kim
bài,phóng nhẹ về phía Linh Cơ.Bà ta nói "Sau này nếu gặp khó khăn cần sự giúp
đỡ xin hãy tới thần long sơn trang.Chỉ cần có lệnh bài này thì dù đi bất cứ
nơi đâu có chi nhánh của chúng tôi thì đều được chào đón.Cáo từ" Tiểu Thanh
nói "Muội là Trần Tiểu Thanh.Tỷ nhất định phải đến gặp lại muội đấy!" Câu nói
chứa đầy tình thân thiết mặc dù 2 cô mới chỉ gặp nhau! ...
Trời về tối,không khí trong rừng hơi xe lạnh. Linh Cơ và Điểu Huyền Tinh nhóm
1 đống lửa nhỏ để soi sáng.Sau khi ăn xong bữa tối 2 cô cùng ngồi trò chuyện
với nhau. Linh Cơ nói "Huyền Tinh.Cô bay khắp nơi,biết nhiều việc.Hãy kể cho
tôi nghe về thần long sơn trang đi?" Điểu Huyền Tinh nói "Thần long sơn trang
được thành lập cách đây 20 năm bởi Trần Chính Long và vợ ông ta là Trần Thu
Ảnh,chính là bà lão sáng nay.2 người này đều có võ công và địa vị rất cao
trong võ lâm,cả giang hồ đều tôn trọng họ.." Linh Cơ hỏi "Còn phượng hoàng
môn?" Điểu Huyền Tinh nói "Phượng hoàng môn mới chỉ được thành lập cách đây 3
năm.Tuy thời gian chưa lâu nhưng cũng đủ khiến cho giang hồ phải điêu đứng,2
phái chính tà đều sợ hãi,nếu có xung đột gì với nơi này thì chắc chắn sẽ bị
diệt vong.Đứng đầu phượng hoàng môn là Hàn Linh Phượng,không ai biết võ công
của cô ta cao đến mức nào bởi từ trước đến giờ chỉ toàn do cấp dưới của cô ta
ra tay,nói là cấp dưới nhưng khắp thiên hạ cũng không có mấy người đấu nổi với
họ.Hàn Linh Phượng còn có sở thích là muốn được các cô gái xinh đẹp hầu hạ
mình nên đã cho người đi khắp nơi tìm bắt các cô gái thuần khiết trong trắng
về phượng hoàng môn.Hành động ấy khiến nhiều người căm phẫn nhưng mấy ai dám
chuốc họa vào thân,duy chỉ có thần long sơn trang là dám ra mặt chống đối lại
phượng hoàng môn" Linh Cơ cười nói "Nghe cô kể khiến tôi tò mò muốn gặp Hàn
Linh Phượng 1 lần cho biết",rồi Linh Cơ nằm luôn xuống bãi cỏ và nói tiếp "Mà
không biết Tiểu Thanh bây giờ thế nào rồi?Huyền Tinh này,ngày mai chúng ta vào
thành đi,tiện thể tìm tung tích Điệp Tinh luôn?" Điểu Huyền Tinh nói "Vâng"
Linh Cơ nói "Cô lại gần tôi ngồi đi" Điểu Huyền Tinh hơi ngập ngừng rồi đứng
dậy đi tới ngồi gần chỗ Linh Cơ đang nằm. Linh Cơ nói "Giúp tôi cởi dây buộc
đao kiếm ra đi Huyền Tinh" Điểu Huyền Tinh ngượng ngùng vì dây buộc đao kiếm
lại vắt qua ngực Linh Cơ nhưng cô vẫn phải làm theo.Linh Cơ mỉm cười nhìn Điểu
Huyền Tinh đỏ mặt vì xấu hổ,2 tay thì run rẩy. Khi dây được cởi xong,Linh Cơ
đột ngột ôm lấy Điểu Huyền Tinh và đè xuống.Quá bất ngờ khiến tim Điểu Huyền
Tinh đập loạn lên,ngay cả Linh Cơ cũng nghe thấy. Linh Cơ cười nói "Sao tim cô
đập mạnh thế Huyền Tinh?" Điểu Huyền Tinh bối rối nói "Chủ nhân...Tôi.." Linh
Cơ nói "Cô có biết là cô đẹp lắm không?Đẹp đến mức khiến tôi không thể kìm chế
được mình!" Vừa dứt lời Linh Cơ liền hôn lấy hôn để xuống mặt Điểu Huyền
Tinh.Khi vừa định hôn vào môi thì Linh Cơ chợt nhận ra cô ấy đang khóc.Linh Cơ
mềm lòng,lại không nỡ đối xử tùy tiện với Điểu Huyền Tinh thêm nữa,cô vội nói
"Huyền Tinh đừng khóc nữa mà!Là tôi không tốt.Xin lỗi Huyền Tinh!" Nói rồi
Linh Cơ ngượng ngùng xấu hổ nằm trở về vị trí cũ. Điểu Huyền Tinh nằm quay
lưng lại Linh Cơ làm Linh Cơ càng thấy có lỗi,cô nói "Xin lỗi Huyền Tinh!"
Điểu Huyền Tinh vẫn im lặng,Linh Cơ cũng không còn biết nói gì hơn... Sáng hôm
sau khi Linh Cơ thức giấc,cô thấy tấm áo trắng của Điểu Huyền Tinh đang đắp
trên người mình.Linh Cơ ngồi daayjnhwng không thấy Điểu Huyền Tinh,cô biết cô
ấy lại bay khắp nơi tìm tung tích của Điệp Tinh,nhớ đến việc tối qua làm cô ái
ngại. Áo của Điểu Huyền Tinh vô cùng sạch sẽ và có 1 mùi hương thơm dịu nhẹ
thoang thoảng,mùi hương đã khiến Linh Cơ say đắm bao năm qua.Linh Cơ hít 1 hơi
dài từ áo Điểu Huyền Tinh,cô vui sướng vì vẫn có được sự quan tâm chăm sóc của
cô ấy. Linh Cơ nghĩ "Chắc cô ấy không giận mình đâu" Nhìn xung quanh,Linh cơ
thấy gần chỗ cô nằm là 1 số trái cây được đặt cẩn thận trên những tán lá
sạch.Linh Cơ mỉm cười vì sự ân cần chu đáo của Điểu Huyền Tinh. Sau khi ăn
xong thì cũng là lúc Điểu Huyền Tinh vừa bay về tới.Hóa thành người,Điểu Huyền
Tinh liền quỳ xuống.Linh Cơ hiểu nếu có tin tức về Điệp Tinh thì Điểu Huyền
Tinh sẽ báo cho cô biết nên cô cũng không hỏi gì.Linh Cơ buộc ddao kiếm ra sau
người rồi cầm lấy áo ngoài của Điểu Huyền Tinh,cô đi tới gần và khoác trả cho
cô ấy. Linh Cơ ngồi xuống đối mặt với Điểu Huyền Tinh,mỉm cười nhìn cô ấy
khiến Điểu Huyền Tinh ngượng ngịu tránh né ánh mắt của cô.Ít lâu sau Linh Cơ
nắm tay Điểu Huyền Tinh đứng dậy,cô nói "Chúng ta vào thành đi" ...
Thành Đô,nơi trung tâm rộng lớn nhất và giầu có nhất đất nước thời bấy giờ.
Linh Cơ cùng Điểu Huỳên Tinh đi trên đường với nhau,nhìn ngắm những hàng quán
bán đủ thứ từ đồ ăn đồ uống hay đồ trang sức...2 cô vui vẻ xem xét xung quanh.
Đi tới 1 nơi,2 cô thấy có nhiều người đang đứng vây xung quanh 1 bức tường và
nhìn tờ giấy dán trên đó.
Tò mò đi đến,2 cô thấy nội dung của tờ giấy đó đại khái là cuộc thi võ kén
chồng cho con gái út của thần long sơn trang là Trần Tiểu Thanh,trong tờ giấy
còn mời gọi anh hùng khắp thiên hạ cùng tới chung sức với thần long sơn trang
để chống lại phượng hoàng môn,bảo vệ giang hồ.Nơi tổ chức là ngay tại thần
long sơn trang sau 3 ngày nữa.
Bong bong...1 đoàn người ngựa đông đúc đang diễu qua phố,ai nhìn cũng biết đó
là binh lính triều đình,họ bảo vệ 1 chiếc kiệu sang trọng phía sau.Dân chúng
đều dạt hết sang 2 bên nhường đường cho đám người này.
Qua sự bàn tán thì Linh Cơ biết người trong kiệu là Trần Vân,con gái lớn của
thần long sơn trang và còn là đương kim hoàng hậu của vương triều,cô ta về
thăm nhà và để chứng kiến ngày vui của em gái mình.Dân chúng còn nói với nhau
rằng với thế lực của thần long sơn trang cộng thêm sự hỗ trợ của triều đình
thì phượng hoàng môn khó mà chống lại được.
Linh Cơ và Điểu Huỳên Tinh lại đi tiếp.Đi 1 lúc thì tới 1 ngã rẽ trái
phải,Linh Cơ nhìn 2 bên,ánh mắt dừng lại bên ngã rẽ phải.Điểu Huỳên Tinh đi
phía sau cũng vừa bước tới,thấy Linh Cơ chăm chú nhìn đường bên phải là Điểu
Huỳên Tinh biết chỏ có 2 lí do mới gây được sự chú ý của Linh Cơ : thứ nhất là
những sự việc kỳ lạ bí ẩn,thứ 2 là các cô gái đẹp.
Bên phải đường có 2 cô gái quay lưng bước đi,1 cô áo đỏ,1 cô áo trắng.Cô gái
áo đỏ thì tay cầm kiếm,tay kia thì xách 1 chiếc giỏ chứa đầy hoa cỏ thảo dược
thuốc.Còn cô gái áo trắng thì có dáng vẻ thướt tha xao xuýên lòng người,tuy
chỉ nhìn phía sau nhưng Linh Cơ có thể khẳng định đó là 1 tuỵêt cực mỹ nhân.
Quá hiếu kỳ Linh Cơ liền rẽ phải,Điểu Huỳên Tinh cũng bước theo.Khi sắp tới
gần thì phía trước lại xuất hiện 4 tên lưu manh chặn đường 2 cô gái kia.
Đối với Linh Cơ mà nói đây quả là cơ hội tốt để làm quen,mặc dù cô biết 2 cô
gái kia không phải tầm thường,muốn dẹp 4 tên lưu manh thì thừa sứcn,nhưng Linh
Cơ quyết dành được cơ hội này.
Không để cô áo đỏ kịp ra tay,Linh Cơ bước nhanh tới trước,cô nói "Để cho 2 cô
ấy yên!" .4 tên lưu manh thấy có thêm 2 cô gái tuỵêt đẹp thì nào chịu bỏ qua,1
tên cười nói "4 nàng hãy theo bọn ta.Chúng ta.." Chưa nói hết câu tên đó đã bị
Linh Cơ phất tay tát cho 1 cái với chút tí tẹo công lực của cô,tên lưu manh bị
đánh bay đi cả đoạn dài rồi rơi bịch xuống đất,đau đớn kêu la ầm lên.Dân xung
quanh thấy vậy liền xúm lại xem và buôn chuỵên với nhau.
3 tên lưu manh còn lại thấy sợ hãi,biết rằng đã đụng phải người không nên
động,chúng liền quỳ mọp xuóng đất liên tục dập đầu và nói "Xin nữ hiệp tha
tội!Xin nữ hiệp tha tội!" .Linh Cơ nói "Cút". 3 tên kia dập đầu thêm mấy
cái,nói vài câu lễ phép cảm tạ đại ân của Linh Cơ rồi không chậm trễ đứng dậy
chạy tới chỗ đồng bọn.Tên đó đau quá không gượng dậy được nên 3 tên kia phải
vác theo,lật đật cút nhanh.
Linh Cơ bây giờ mới để ý đến 2 cô gái.Cô áo đỏ thì khá là xinh,còn cô áo trắng
thì quá quá xinh đẹp,không thua gì bản thân Linh Cơ hay Điểu Huỳên Tinh.Cô gái
áo trắng dịu dàng nói "Đa tạ cô nương đã giúp đỡ",bắt gặp ánh mắt của Linh Cơ
làm cô hơi có ý xấu hổ.Linh Cơ cười nói "Không có gì đâu,việc nên làm mà",ánh
mắt vẫn khong dời khỏi cô gái áo trắng.
Cô áo đỏ liền lên tiếng "2 vị cô nương.Sau này nếu có dịp gặp lại nhất định
chúng tôi sẽ báo đáp 2 vị.Bây giờ chúng tôi còn có việc không tiện ở lại.Xin
cáo từ" rồi quay sang nói với cô áo trắng "Phải về thôi.Ở nhà còn nhiều việc
lắm"
2 cô dời khỏi đó,Linh Cơ liền gọi với theo cô gái áo trắng "Cô nương tên gì
vậy?" .Cô gái áo trắng ngay lập tức quay đầu lại nói "Tôi là Di Yên.Trần Di
Yên.",dường như cô đã có sự rung động đối với Linh Cơ.
Khi 2 cô ấy đã đi khỏi,Linh Cơ vẫn đứng tại chỗ.Có vẻ hình ảnh của Di Yên cô
nương đã để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng cô.Nếu để lỡ lần này không biết có
còn cơ hội gặp lại không?Không!Linh Cơ nhất định không bỏ lỡ cơ hội này!Phải
bám theo!
Đi vòng vèo qua các dãy phố,2 cô gái bí mật đi theo 2 cô gái.


Hiệp Nữ Linh Cơ - Chương #2