Sơ Ngộ Ace Và Sabo (1)


Người đăng: chausupersoi123@

Tại ngôi làng Cối Xay Gió ở biển Đông

Trong ngôi rừng có 1 người trung niên ngồi trên tảng đá quan sát 2 đứa nhóc
đang chơi “vật lộn” với khỉ. Hai chú nhóc này chính là Luffy và Garret, còn
người trung niên kia là anh hùng hải quân Garp. Cũng khoảng 2 năm trôi qua từ
khi cả hai đang được đưa vào cuộc huấn luyện địa ngục mà Garp nói để 2 đứa
mạnh lên và trở thành hải quân giỏi. Cuộc huấn luyện này bắt đầu sau khoảng
nửa năm kể từ khi băng Tóc Đỏ chào tạm biệt cả làng.

Garret khi trải qua cuộc huấn luyện này mới biết tại sao Luffy có tốc độ phát
triển khi ra khơi nhanh tới vậy. Hàng ngày buổi sáng cả hai bị Garp buộc phải
chạy vòng quanh đảo 100 vòng dù trên người phải đeo tận 20kg chì, trưa thì vào
rừng mà vật lộn với mấy con khỉ do ông nội kêu tới, tới tối cũng chưa hết khi
mà phải tập thực chiến với Garp. Với Garret thì cái lịch trình tập này là khá
là bình thường khi ngày nào cậu cũng tập như thế từ lúc 4 tuổi, nhưng không có
nghĩa là thế với Luffy. Ngày nào cậu cũng này nọ, ỉ oi, than trời than đất vì
mệt mỏi với Garret cùng Garp.

Dù luyện tập với Garp là thế nhưng không lúc nào Garret buông bỏ luyện tập bắn
súng và tu luyện công pháp cả. Hai thứ này cũng không làm cậu thất vọng khi kĩ
năng “Thiên phú Xạ Thủ” đột phá Sơ cấp tiến lên trình độ Trung cấp, còn công
pháp “Thần Long luyện thể quyết” còn khoảng 2000 điểm nữa để đột phá tầng 2
lên tầng 3.

Hôm nay, cũng như mọi ngày Garp dẫn 2 anh em họ vào rừng “chơi” với khỉ và
cũng như bình thường chả có con nào làm khó được Garret cả. Garp suy tư 1 hồi,
cười đứng lên nói:

-Gahaha, Garret mấy con này quá dễ dàng để đánh với cháu à ? Đã thế thì đánh với ta 1 trận đi, cháu chỉ cần đánh trúng ông 1 lần thôi là từ mai khỏi đi luyện tập nữa. Sao chơi không ? Gahaha

Garret ngạc nhiên khi Garp nói thế, cũng chả biết thế nào trả lời lại:

-Dạ, cũng được thưa ông nội

Nghe Garret đồng ý, Garp đứng dậy vặn vặn cái lưng mỏi lên tiếng:

-Rồi cho nhóc đánh đi

-Thưa ông nội, con dùng súng được không ạ. Ông đừng lo trong súng chỉ là đạn giả thôi à. – Garret xin phép

-Ồ thú vị, dùng đi.

Garp tiếu tiếu nói. Thấy Garp đồng ý Garret liền lấy súng ra, tất nhiên nó chỉ
là cây súng cậu thường hay luyện tập chứ không phải “Lạc Long Súng”, hiện tại
cậu chưa muốn dùng nó. Bỏ đạn giả vào trong súng nạp đạn, ánh mắt Garret như
biến thành 1 người khác làm cho ta cảm giác lạnh lẽo sắc bén như viên đạn đã
giết trăm vạn người rồi vậy. Không gian như cô đặc lại, sát khí nhẹ nhẹ loáng
thoáng bốc lên trong không khí, khiến cho Garp cũng khá bất ngờ với sự thay
đổi khác thường này của đứa cháu mình

Cả 2 đứng bất động nhìn nhau, người tấn công đầu tiên là Garret khi cậu bắn ra
1 viên đạn lệch hướng góc 45 độ. Ngay sau đó Garp cũng phản ứng khi ông nhảy
lên lộn 1 vòng trên không về phía sau. Ngay sau đó Garret tiếp tục bắn bồi 1
viên đạn hướng Garp, như cũ Garp cũng nhẹ nhàng né sang 1 bên. Garp nhìn lại
chỗ Garret đứng nhưng lúc này cậu đã tiêu thất, vừa lúc này trong lùm cây
truyền ra 1 tiếng “vèo” theo bản năng ông lùi lại 1 bước. “Phạch” viên đạn vừa
bắn cắm vào 1 gốc cây làm thân cây xuất hiện 1 lỗ thũng sâu 2cm, lúc này Garp
cũng chỉ có ngạc nhiên trong lòng là:

-Ây dà, thằng nhóc này học bắn súng ở đâu vậy ? Sao cứ như 1 xạ thủ lâu năm thế ?

Dù thế ngạc nhiên là thế nhưng Garp vẫn không hoảng sợ, với 1 cao thủ hàng đầu
như ông biết càng đánh thì càng phải bình tĩnh. Ngay lúc này, Garret tiếp tục
bắn liên tiếp 2 viên đạn hướng bay gộp thành 1 góc 60 độ, bằng kinh nghiệm
Garp lần nữa tránh thoát hai viên đạn. Định đứng lên thì chân và eo truyền đến
cảm giác đau đớn nhìn lại ông thấy trên áo và quần xuất hiện 2 lỗ tròn. Ngay
lúc ông còn ngạc nhiên Garret đi ra khỏi bụi cây cười cười giải thích:

-Không cần ngạc nhiên đâu ông nội, vừa nãy cháu bắn 2 viên đạn theo hai góc độ khác nhau nhưng vẫn để hướng về 1 điểm khi tới điểm đó nó sẽ va chạm làm lệch hướng nhau. 1 viên sẽ bay hướng về phía ông, 1 viên hướng ngược lại. Cháu ngắm sẵn vị trí viên lệch mà bồi thêm 1 viên đạn nữa để sửa lại hướng làm cho nó bay về phía ông như viên kia. Đơn giản mà nhỉ ?

-Gahaha, nghe thú vị đấy. Cháu thành công rồi đó muốn đi đâu thì đi đi.

Garp nghe Garret giải thích cũng chỉ có thể cười haha mà đuổi cậu đi. Nghe thế
Garret cũng tuân lệnh đi dạo chơi.

- - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -Khoảng cách- - - - -

Đang đi dạo cậu nghe hệ thống vang lên tiếng thông báo:

-Đinh, kích hoạt nhiệm vụ ngẫu nhiên, xin hỏi chủ nhân có nhận hay không ?

-Có

-Nhiệm vụ “Giải cứu Ace và Sabo”
Đẳng cấp: F
Miêu tả: Ace và Sabo khi đi trộm bị người truy đuổi. Chủ nhân hãy giải cứu họ
Phần thưởng: 1000 điểm năng lượng, 2 bình HP, MP, +10 điểm hảo cảm
Trừng phạt: Bị kẻ địch bắt

Garret xem xong miệng nhếch lên, mấy bữa nay cậu toàn nghĩ cách làm sao gia
nhập vào nhóm với Ace, Sabo nhưng có nhiệm vụ này rồi thì sẽ dễ dàng hơn
nhiều. Hắn không muốn giống như Luffy trong truyện phải đi theo Ace suốt mấy
tháng với lại bị băng của Bluejam bắt cho ăn hành mới gia nhập vào được.

Đóng hệ thống xuống, Garret mua 2 bao đạn thật từ trong hệ thống gài vào súng
rồi chạy theo hướng mà hệ thống chỉ. Một hồi sau, cậu nghe một tiếng ồn ào,
đứng trên cành cây quan sát. Garret thấy 2 chú nhóc bị bao vây giữa một đám
đông du côn. Hai chú nhóc, có một chú nhóc tóc đen, dán băng keo cá nhân bên
má phải, mặc chiếc áo màu cam có chữ kanji, nhóc còn lại mái tóc vàng răng sún
đội nón màu đen, mặc full bộ xanh từ áo tới chân. Ai là fan OnePiece nghe tả
là sẽ nhận ra, đó chính là Ace và Sabo lúc còn nhỏ. Lúc này 1 tên cao to đi
lên vỗ tay bắt đầu nói:

-Haha, 2 thằng chúng nhóc bây tốt lắm, dám cướp tiền của tụi tao. Hôm nay tao sẽ cho 2 thằng bây biết thế nào là lễ độ.

Hắn cầm kiếm lao lên định chém Ace và Sabo thì nghe 1 tiếng “Đùng”, trên vai
truyền tới 1 cảm giác đau nhói. Ngay lúc cả đám đang còn ngạc nhiên thì một
dòng nước màu đỏ từ từ chảy xuống, Bluejam lấy tay sờ sờ vai thấy tay mình
ngập tràn máu gã tức điên lên hỏi:

-Thằng nào ? Là thằng nào bắn lén đó hả ? Mày ngon thì ra đây đánh nhau nè.

-Là tao đó. Ăn thêm viên nữa không ?

Garret nhảy từ trên cây xuống, vắt súng lên vai ngạo nghễ nói. Bluejam thấy 1
thằng nhóc hỉ mũi chưa sạch bắn mình bị thương cũng điên lên chửi:

-Mẹ mày, một thằng nhóc hỉ mũi chưa sạch đã tập chơi hèn bắn lén người khác. Mày biết điều thì phắn ngay không tao kêu đàn em chém thấy cha mày bây giờ !!!

Garret khinh bỉ trả lời lại:

-Haha, mày chửi tao hèn nhìn lại mày đi. Cả đám người lớn bao vây 2 thằng con nhóc, mày không hèn lắm !!

Cầu thanks, votes, likes

P/s: truyện đầu tiên mình viết nên mấy pha đánh nhau ko hay lắm ae thông cảm 


Hệ Thống Xuyên Không Toàn Năng - Chương #8