Cuộc Chiến Trên Đỉnh (1)


Người đăng: chausupersoi123@

Vài ngày sau hải quân bản bộ MarineFord

Hôm nay có tận 1 vạn quân đang đứng ở quảng trường chính với tư thế nghiêm
chỉnh như đang chờ đợi thứ gì đó tới ngoài khơi hòn đảo có vịnh hình lưỡi liềm
này được bao bới 50 chiếc quân hạm và hàng trăm họng pháo đã nạp đạn. Nổi bật
nhất chính là cái bục cao làm bằng sắt ở sau lưng họ, từ trong trụ sở đi ra là
2 người lính mặc trang phục xanh vàng cầm trên tay là hai cây đại đao. Đi giữa
họ chính là một thanh niên trẻ trung mặt một cái quần jean dài đến đầu gối tóc
đen rủ xuống che lại đôi mắt đau buồn, áy náy, tự trách và nhiều loại cảm xúc
khác,

Đây không ai khác chính là Ace người được ra lệnh xử tử công khai vào hôm nay.
Lệnh tử hình công khai của cậu đưa tới sự chú ý khắp nơi trên thế giới bởi vì
chỉ vì ai cũng biết người “Cha” của cậu Râu Trắng sẽ đến. Sengoku chậm rãi đi
ra liếc nhìn nhẹ Ace cầm điện thoại trùng lên hỏi: “Ace hãy nói cho ta biết
tên của cha ngươi ?”

Ace cùng mọi người ở đây ai cũng ngạc nhiên, dù vậy cậu ta cũng trả lời: “Cha
ta là Râu Trắng”. Sengoku mặt không đổi sắc bác bỏ: “Không cha thật của ngươi
cơ”. Ace như nhớ tới gì đó tức giận rống: “Ta bảo rồi người cha duy nhất của
ta là Râu Trắng”

Sengoku hít một hơi nhẹ thở ra trả lời: “Ace, hải quân bọn ta đã để ý ngươi từ
rất lâu rồi. Bởi vì chúng ta nghe tố cáo về việc còn một người mang trong mình
dòng máu của hắn ta đang ở trên 1 hòn đảo nào đó. Qua sự điều tra dài nhiều
tháng của tổ chức CP của chính phủ chúng ta đã huy động tất cả lực lượng đi
bắt từng đứa trẻ sơ sinh một, những đứa trẻ sắp sinh và thậm chí là cả mẹ của
chúng chỉ với hi vọng loại bỏ dòng máu cuối cùng ấy. Nhưng tất cả chỉ là tốn
công vô ích, mà nó cũng chả mấy ngạc nhiên khi mẹ của ngươi đã hi sinh thân
mình để bảo vệ ngươi bằng một thủ đoạn mà chả ai ngờ đến.”

Cả thế giới bỗng chốc trở nên tĩnh lặng chỉ vì đợi câu nói tiếp theo của
Sengoku. Ông ta cũng chẳng câu giờ nói tiếp: “Nó đã lừa cả bọn ta và cả cái
thế giới này thật hoạn mục. Tại một hòn đảo tên Batelira tại biển Nam mẹ của
ngươi Portgaz D. Rogue đã làm trái với quy luật của tự nhiên khi giữ ngươi
trong bụng mình những 20 tháng chỉ vì mục đích chờ cho những chuyến đi bắt trẻ
sơ sinh của bọn ta lằng xuống mới cho ngươi ra đời. Và tất nhiên sau khi hạ
sinh cô ta cũng chỉ có thể nói lời tạm biệt với ngươi rồi qua đời để lại trên
cuộc đời một dòng máu của ác quỷ, dòng màu của sự nguyền rủa, dòng máu của vua
hải tặc Gold Roger. Ngươi biết điều đó mà phải không ?”

Sengoku mắc nhìn chằm chằm vào hỏi một cách chắc chắn. Ace ngạc nhiên tay cậu
đang bị xích bỗng nắm lại thật chặt lại cả người cậu run bần bật. Lúc này còi
báo động từ trạm quan sát vang lên inh ỏi cả đám người ngạc nhiên bao gồm cả
Sengoku ở trong. Ông ta mặt kinh hải lầu bầu: “Không thể nào !!! chúng tới sớm
hơn cả dự tính tận 3 tiếng làm sao có thể chứ ? Chúng vào bằng lối nào chứ ?”

Xa xa những bóng tàu hải tặc dần dần hiện lên và ngày càng đông tới cuối cùng
thậm chí là có gần 40 chiếc là ít. Chỉ huy đài quan sát quát vào cấp dưới:
“Ngạc nhiên làm gì ? Mau xác định vị trí của Râu Trắng cho ta“. Nghe tiếng
quát bọn lính nhanh nhẩu quay lại công việc bậc ống nhòm lên mà nhìn xung
quanh. Cứ mỗi lúc họ nhìn qua những tên thuyền trưởng nổi tiếng ở tân thế giới
với giá truy nã thấp nhất là 700 triệu cũng dần được kẻ tên Bohemian Knight
Doma, Chúa tế sấm McGuire, Anh em DeCalvan,…và hàng chục tên khác. Và bọn họ
đều là những đồng minh dưới trướng của ông ta Râu Trắng.

Ngay khi tất cả mọi người dõi mắt tìm kiếm Râu Trắng giữa một hạm đội kia thì
một chiếc thuyền cá voi được hộ tống bởi 3 con thuyền khác dần nổi lên trên
mặt nước nằm giữa vịnh của hòn đảo. Sengoku Garp và cả Tsuru đều nhủ trong
lòng: “Để cho những con tàu khác làm vỏ bọc đánh lạc hướng để rồi tiếp cận từ
đáy biển bị Râu Trắng bắt bài rồi.”

Bồn con thuyền bay lên khỏi mặt nước nổi lềnh bềnh giữa vịnh trước sự ngạc
nhiên ngoài kế hoạch được luyện tập của Hải Quân. Một người đàn ông cao lớn
vạm vỡ trên ngực là những vết sẹo xen lẫn với cơ bắp đi dần lên đầu tàu. Trên
miệng là một nụ cười tự tin cùng bộ râu màu trắng hình lưỡi liềm, tay phải cầm
theo đại long đao toát ra khí thế bệ nghễ cả quần hùng mở miệng nói: “Lâu rồi
không gặp nhỉ Sengoku ? Hi vọng ngươi không làm tổn thương con trai của ta”

--------------------------------------Cách
đoạn----------------------------------

Lúc này gần cánh cổng nối vào tổng bộ hải quân một con thuyền treo cánh buồm
của chính phủ đang lênh đênh. Trên tàu có một đống người mặc trang phục tù
nhân ngồi nghỉ ngơi duy nhất đặc biệt chính là một thanh niên khoảng 15 tuổi,
một Okama, một nhân ngư mặc áo màu đó chấm đen đang đứng nói chuyện với nhau
cạnh bên họ là ông già dị hợm trông như ăn xin đang ngồi nhắm mắt dưỡng thần.
Cậu thanh niên kia chính là em trai của nhân vật chính của chúng ta Monkey D.
Luffy, 2 người kia chính là “vua của tất cả okama” Ivankov cùng cựu thất vũ
hải “hiệp sĩ biển” Jinbe

Chuyện này khởi đầu từ khi Luffy cùng đồng bọn sau khi đánh thiên long nhân
trên đảo Saboldy và bị Kuma dịch chuyển đi khắp nơi trên thế giới. Hệt trong
cốt truyện cậu ta chinh phục được trái tim của Hancook và nhờ cô đưa tới nhà
tù Impel Down sau một loạt sự kiện họ cũng tới tầng 6 nơi giam Ace nhưng đã
muộn mất rồi. Sau khi thả ra Jinbe và nhiều người khác tất cả bọn họ một đường
theo Luffy đi cứu anh trai Ace của mình nhưng khác với trong nguyên tác là lần
này Luffy còn thả một người đàn ông tội phạm ở tầng 6 trông rất dị hợm luôn mở
miệng gọi cậu là thuyền trưởng và đòi theo cậu sau khi thấy cái nón rơm Luffy
mang.

Mặc dù thả ông ta ra, ông ta vẫn làm theo những gì đã nói thậm chí thể hiện
lòng trung thành của mình với Luffy nhưng Jinbe và Ivankov họ vẫn mang theo
tinh thần cảnh giác. Bởi vì khỏi cần nói ai cũng biết tên tội phạm nào ở tầng
6 của Impel Down cũng là ác nhân giết người không góm tay, họ không muốn con
trai/ em trai của chí cốt mình cùng bản thân chết mà không biết gì.

Bỗng nhiên một tiếng rắc rắc truyền từ xa tới kèm theo nó chính là những con
gió mạnh như bão cấp 5 đổ ập tới. Mọi người ngạc nhiên nắm vào vật gần nhất
xung quanh mình. Duy nhất ngoại lệ không bị tác động chính là ông già kia khi
ông ta vần ngồi im như chẳng có gì. Buggy mở miệng hỏi: “Cái quái gì vậy 2
phút trước còn bình thường mà ?”. Mr.3 ôm lấy lan can thuyền cạnh bên đáp:
“Sao tôi biết chứ ? Tôi cũng bị thổi như ông mà ?”. Sau câu đáp của hắn thì
con tàu bỗng rung lắc dữ dội và họ thấy tàu mình càng ngày càng cao so mặt
biển bình thường. Cả đáp la to: “Chuyện quái gì đang xảy ra vậy nè !!!??!!”


Hệ Thống Xuyên Không Toàn Năng - Chương #50