Thăng Chức


Người đăng: chausupersoi123@

Tại bến cảng ở hòn đảo MarineFord, có một chàng thanh niên chuẩn soái ca với
mái tóc màu xanh lục với vết sẹo nhỏ trên mắt trái kết hợp cùng khí chất đầy
lạnh lùng khiến biết bao nữ Hải Quân chết mê chết mệt. Và tình hình thực tế
cũng thế khi cậu được bao quanh bởi rất rất nhiều cô gái, họ thay phiên nhau
lên tặng socola, hoa hồng, món ăn,…khiến anh chàng chảy mồ hôi hột. Anh chàng
nay không ai khác chính là nhân vật chính của chúng ta Mokey D. Garret, sau
một tuần tăng tối đa tốc độ về Tổng Bộ do lệnh triệu tập khẩn cấp của Sen Goku
và Garp trừ lúc dừng lại mua nạp nhiên liệu cho chiếc Wave Adot hay mua thức
ăn dự trữ thì việc duy nhất của cậu chính là cắm đầu chạy và chạy. Vừa về tới
nơi, Garret vừa neo thuyền vào là cái tràng cảnh này xảy ra, cậu còn thắc mắc
chuyện gì đang xảy ra.

Nói thật thì sự cập nhật thông tin của Garret rất là cổ hũ, trong 3 tháng cậu
ra khơi và lập hàng trăm chiến tích trên biển truyền ra khắp nơi thì hiện tại
cậu chính là 1 thần tượng của rất nhiều phái nữ khắp nơi trên thế giới. Phái
nữ nào mà không thích 1 anh chàng đẹp trai, cao to, có tiền đồ vô lượng trong
tương lai, còn chưa kể là lời đồn nửa thật nửa giả là cậu là cháu trai của
“Anh Hùng Hải Quân” Garp nữa chứ. Đúng kiểu nhà mặt phố bố làm to luôn. Vì thế
tràng cảnh này diễn ra với Garret là hết sức bình thường nhưng với một kẻ
cuồng tu luyện như cậu thì thấy nó là lạ sao ấy không thích ứng nổi.

Không chịu nổi với mấy fan cuồng của mình nữa Garret đang sử dụng nguyên tố
hóa của trái ác quỷ để hòa mình vào với tự nhiên để ẩn mình. Cả đám đông thấy
bỗng nhiên Garret mất tiêu cũng bắt đầu ráo riết tản ra khắp nơi đi tìm kiếm
cậu. Thấy đám đông đi dần 1 xa Garret bỏ đi trạng thái nguyên tố hóa hiện lại
nguyên hình thở phào và cười khổ 1 tiếng, tuy nhiên cậu cũng lấy lại tinh thần
vì còn lệnh triệu tập của Garp dành cho cậu. Vừa sử dụng gió để tăng tốc độ
cho đôi chân, Garret vừa bật nguyên tố hóa lần nữa và đạp Soru cậu biến mất
tại chỗ đang đứng. Đây là một chiêu thức được Garret gọi là Phong Thuấn Thân
dựa trên Thuấn Thân Thuật trong Naruto mà sáng tạo ra, khác mỗi là cậu dùng
Soru thay cho Thuấn Thân Chi Thuật cũng như khi biến mất cậu chỉ để lại một
làn gió nhẹ cuốn qua chứ không phải là một đám khói bay ra. Vả lại tốc độ nó
nhanh gấp Thuấn Thân Thuật trong Naruto gấp nhiều lần và còn đợi cậu cải tiến
để được hoàn thiện.

Lúc này Sen Goku và Garp đang ngồi bàn bạc nội dung cho cuộc họp sắp tới thì
bỗng nhiên một cơn gió mạnh ập tới làm mở bung cái cửa sổ đang kép. Cơn gió
này rất là đặc dị khi nó không thổi 1 cái rồi thôi mà nó mênh mông không dứt,
đang lúc 2 người còn đang ngạc nhiên thì cơn gió vừa rồi bắt đầu tụ tập lại
thành 1 cơn lốc nhỏ và xoay tròn tại một vị trí. Từ trong cơn lốc đó một thân
hình đang mờ nhạt cũng bắt đầu chân thật dần. Với những cường giả như 2 người
thì họ biết chắc rằng đây là một kẻ sử dụng năng lực trái ác quỷ và kẻ này
cũng là người mà người đang chờ mong trở về. Garret mỉm cười, đưa tay lên chào
Garp và Sen Goku theo kiểu quân đội chuẩn báo cáo:

-Trung Úy Monkey D. Garret đã có mặt sau khi được lệnh triệu tập đặc biệt của Nguyên Soái Sen Goku

-Ừ thằng nhóc mi về rồi đó à. Mà vừa rồi có lẽ là năng lực trái ác quỷ của ngươi đúng không ? – Sen Goku hỏi lại

-Vâng vừa rồi là năng lực của trái Wind Wind no Mi thuộc hệ Logia, trong lúc vô tình mà tôi có được.

-Ừm có vẻ nó hợp với mi và cái nghề xạ thủ của mi đấy. – Nghe cậu báo cáo Sen Goku cũng gật đầu đáp trả

-Gahaha làm gì căng thế, xưng hô như bình thường với lão ta được rồi Garret đừng khách sao thế. Lại đây ngồi ăn một miếng bánh, uống tí trà chứ hả ? – Garp cười haha vô sỉ nói

-Thưa ông nội cháu không ăn đâu. Mà lần này triệu tập cháu về đây gấp làm gì vậy ạ ?

-Haha cũng không việc gì lớn cả. Có 2 lý do chính để triệu tập cháu về đây, sao có đoán được chứ ?

-Thôi cháu không thích vòng vo có gì ông nói thẳng luôn đi ông Sen Goku.

-Rồi rồi ta biết tính của mấy thằng ông cháu nhà mi là nóng tính mà. Lý do đầu tiên đó chính là đặc cách thăng quân hàm của cháu lên thành Thiếu Tá sau bao nhiêu cống hiến của mi trong mấy tháng qua. Lý do thứ 2 đó chính là theo thông tin mà ta được biết gần nhất thì “Hỏa Quyền” Ace đang lên đường lang thang đi lên nửa đoạn trước của Đại Hải Trình nhằm bắt tên phản bội băng Tứ Hoàng Râu Trắng, Mashall D. Teach hay biệt danh là Râu Đen. Cũng từ việc này mà chúng ta cũng sẽ bắt đầu chuẩn bị cho cuộc chiến tranh sắp tới để phá vỡ thế cân bằng của thế giới và nhiệm vụ lần này ta giao cho thằng nhóc mi đó là đi bắt “Hỏa Quyền” đó về đây. Sao cháu làm được chứ. – Sen Goku ánh mắt đầy thăm dò hỏi

-Thưa Nguyên Soái việc này tôi không làm được xin ngài hãy giao cho người khác đi ạ. Vả lại gần đây tôi vừa mới đột phá cần thời gian đánh vững căn cơ không có thời gian truy đuổi “Hỏa Quyền” Ace nên tôi xin từ chối làm ạ. – Garret nghe xong nhiệm vụ Sen Goku giao cho chẳng suy nghĩ liền từ chối

-Haizz được rồi để ta sắp xếp việc này cho người khác vậy. Ngươi về nghỉ đi. – Biết tại sao Garret từ chối Sen Goku cũng chẳng miễn cưỡng nữa mà cho cậu lui xuống.

-Vâng

Nói xong cậu chuẩn bị lần nữa sử dụng Phong Thuấn Thân thì Garp đột nhiên nhớ
gì đó cũng mở miệng nói ra:

-Này cháu muốn đi thăm thằng nhóc kia chứ ? Nếu muốn thì đi đi lúc sau khi vào chiến dịch rồi sẽ không có thời gian đâu, cho cháu biết thông tin luôn là nó băng của nó đang hướng về đảo Alabasta mà tới đấy. Khi thăm nó nhớ nhắn lời thăm hỏi sức khỏe của ông dành cho nó nhé, còn nữa nói cho nó là ta sẽ gặp lại nó trong 1 ngày không xa.

-Vâng, cháu biết rồi ông nội.

Cậu vừa dứt lời là một cơn cuồng phong lại cuốn tới bao quanh lại thân hình
cậu lần nữa, cả người cậu mờ ảo dần rồi biến mất. Thấy thằng cháu mình cũng đi
rồi Garp chỉ có thể thở dài nhìn về nó mà suy nghĩ đăm chiêu. Thấy ông bạn già
của mình mất tập trung Sen Goku ho khan hai tiếng ý là kêu Garp tập trung lại
vào cuộc họp, nghe tiếng nhắc nhở ẩn ý của Sen Goku, Garp cũng lấy lại tinh
thần bắt đầu tập trung vào kế hoạch.

- - - - - - - - - -Khoảng cách- - - - - - - - - - - - - Khoảng Cách- - - - -
- - - - - - - - - - Khoảng cách- - - - - - - - - Khoảng cách- - - - - - - - -
-

Vừa trở lại căn phòng khá quen thuộc của mình, Garret ngả lưng lên giường nằm
sờ sờ đầu tiểu Kim đang ngủ say mà suy nghĩ:

-Cuối cùng cũng sắp tới lúc ấy rồi sao ? Liệu mình có thể thay đổi kết cục của Ace được không đây ? Liệu mình…(T/g: cắt bớt 1800 chữ). Thôi thì để mặc cho số phận quyết định đi, mình chỉ cần cố gắng hết sức mình là được rồi. Mà cũng đến lúc đi gặp băng của Luffy tại Alabasta rồi nhỉ ! Không biết sẽ có điều gì thú vị xảy ra không ta ? Thật là chờ mong quá đi.

Mang theo tâm trạng đầy chờ mong và lo lắng Garret nhắm hai mắt lại cùng tiểu
Kim chìm vào giấc ngủ. Hôm nay Garret ngủ rất ngon và rất say, chắc có lẽ là
do cơ thể và tinh thần mệt mỏi do việc liên tục đi không ngừng nghỉ về Tổng Bộ
đi, hay cũng có thể là do tâm trạng đầy vui mừng vì công sức của mình được đến
đáp chăng ? Chẳng ai biết được ngoại trừ cậu (T/g: tui cũng biết này), trong
khi cậu đang say giấc nồng một bánh xe định mệnh nữa đã được mở ra và quay
đều, điều gì sẽ chờ Garret trong tương lai và điều đó tốt hay xấu thì ta cũng
chẳng biết được.

Cầu đề cử, thank, vote, like và comment có văn hóa


Hệ Thống Xuyên Không Toàn Năng - Chương #30