Trái Ác Quỷ ( 1)


Người đăng: chausupersoi123@

Sáng hôm sau, lúc Garret đang chuẩn bị những vật dụng cần thiết cho chuyến đi
tiếp theo thì cửa phòng cậu vang lên 3 tiếng gõ cửa “Cốc Cốc Cốc”. Đi tới mở
cửa và đang còn đang tự hỏi là ai, trước mắt Garret xuất hiện một cô gái như
tiên nữ giáng trần với ngũ quan tinh xảo, giáng người đầy đặn và con ngươi màu
tím đầy vũ mị mặc trên người một bộ áo kimono họa tiết đơn giản cùng chiếc
quần dài càng làm tô đậm thân hình hoàn mỹ đến chuẩn mực. Nàng đỏ mặt lên
tiếng chào hỏi:

-A…Chào Trung Úy Garret, em tới đây để chào và cảm ơn anh chuyện ngày hôm qua ạ.

Garret mỉm cười nhìn mặt đỏ của nàng đáp:

-Không sao đâu đó là trách nhiệm của tôi mà. Kimiko, Cô sắp đi chứ hả ?

-Vâng, tàu của gia tộc đã đến rồi đang chờ ở bến cảng đấy ạ.

-Ừm vậy tạm biệt nhé sau này có cơ hội sẽ tái ngộ. Mà nhớ cẩn thận tí nhé không bị bọn Hải Tặc bắt là tôi lại đi cứu mệt lắm.

Garret đeo lên balo đóng lại cửa phòng chào tạm biệt Kimiko nhưng vẫn không
quên trêu chọc nàng một tý. Nghe lời nói đùa của Garret, Kimiko mặt đỏ lên như
say rượu lẩm bẩm điều gì đó trong miệng mang theo một ít thâm tình thất lạc
nhìn bóng lưng ngày một xa của cậu. Dù mới gặp Garret không bao lâu nhưng cô
cảm nhận cậu là một người ngoại lãnh nội nhiệt, và cũng là người rất vui tính
cũng như tinh tế. Nhìn biên mất ở cuối đường Garret, Kimiko thầm nhủ trong
lòng mình là sẽ không quên ơn cứu mạng ngày hôm qua của cậu dù Garret nói đó
là trách nhiệm của anh. Nhưng Kimiko không biết rằng nàng đã chôn một hạt
giống tình yêu vào trong lòng mình, liệu hạt giống đó có phát triển hay không
? Chuyện đó sau này ta sẽ biết.

- - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -Khoảng cách thôi ko đáng đọc- - -
- - - - - - - - - - - - - - - -Khoảng cách thôi ko đáng đọc - - - - - - - - -
- - - - - - - Khoảng cách thôi ko đáng đọc- - - - - - - - - - - - - -

Sau khi tam biệt Kimiko, Garret một mạch hướng thẳng đến nơi đang neo đậu
chiếc Wave Adot hiện tại cậu đang gấp trong lòng do biết nơi đảo Lốc Xoáy
chính là nơi dấu 1 trái ác quỷ cường đại mà nó còn rất gần đây nữa. Giống như
đồ ăn đã ngay miệng rồi chỉ cần nhai và nuốt thôi nhưng nuốt không hề dễ dàng
như vậy. Giờ cậu phải nghĩ cách để tránh những cơn lốc cũng như cơn bão sẽ tự
dưng ập tới trên đường đi đã. Nửa giờ đồng hồ sau Garret đã lại chiếc Wave
Adot tới gần khu vực biển của đảo Lốc Xoáy, tới đây cậu mới cảm giác được sự
đáng sợ của nơi này khi thuyền cậu đang yên đang lành bỗng nhiên sóng bị rung
lắc dữ dội, gió bắt đầu nổi lên càng ngày càng mạnh nó như muốn cảnh cáo cậu
“đừng vào đây nếu không mi sẽ chết đấy”. Dù khá ngạc nhiên nhưng Garret vẫn
không hề dừng bước mà cứ nhấn tăng tốc chạy vào đảo. Cứ qua 1m sức ép gió càng
lớn hơn một tí, cho tới khi đi được khoảng 30m so với lúc mới tới cánh tay
Garret chảy xuống 1 dòng nước nóng hổi. Quay qua quan sát cậu thấy tay mình bị
cứa một đường ngang sau khoảng 3cm, Garret cũng chỉ có thể hít một hơi khí
lạnh trấn tĩnh lại mình. Xé một bên góc áo lấy băng sơ lại vết thương cậu lại
đi vào sâu hơn trong vùng lãnh hải của hòn đảo nhưng lần này cậu cẩn thận hơn
nhiều khi bật Tekkai và Haki Vũ Trang bao lại một ít nơi trí mạng trên cơ thể.

Một tiếng đồng hô sau, Garret đã đặt được chân lên bờ biển của hòn đảo với
người đầy thương tích, dòng tiên huyết chảy từ trên người cậu rơi xuống đất
làm cho đỏ cả 1 vùng cát. Kêu Yachiru cho sử dụng bình hồi Hp, vết thương của
cậu bắt đầu ngưng chảy máu và khép dần lại nhưng chưa tới mức hoàn mỹ như ban
đầu. Đây là 1 điều khiến Garret đau đầu nhất của “hệ thống xuyên không toàn
năng” này, do 1 số hệ thống khác nếu dùng hồi Hp là sẽ chữa lành tất cả trở
lại hoàn mỹ như ban đầu. Nhưng với cái hệ thống trên người này của cậu thì nó
chỉ làm vết thương khép lại cũng như bổ sung lượng máu đã bị chảy ra còn nếu
muốn lành hẳn thì phải tốn thời gian cho cơ thể tự lành.

Xếp bằng ngồi xuống, Garret nhắm mắt định thần điều tiết lại trạng thái và cơ
thể vì cậu không chắc điều gì sẽ diễn ra tiếp theo với mình. Một hồi sau thấy
cơ thể ổn định rồi Garret bắt đầu thả Haki Quan Sát ra quan sát xung quanh.
Nhưng Garret giật mình với tầm quan sát hiện tại khi chỉ nó còn khoảng
400-500m xung quanh mà thôi không còn rộng khoảng 1-2Km như trước nữa. Vậy
cũng đồng nghĩa là có thứ gì đó rất cường đại đang hạn chế tầm Haki Quan Sát
của cậu lại, dù không biết thứ gì nhưng Garret vẫn mặc kệ dựa theo địa điểm
đánh dấu trên bản đồ mà đi.

- - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -Khoảng cách thôi ko đáng đọc- - -
- - - - - - - - - - - - - - - -Khoảng cách thôi ko đáng đọc - - - - - - - - -
- - - - - - - Khoảng cách thôi ko đáng đọc- - - - - - - - - - - - - -

Tối hôm đó, Garret đang ngồi bên đốm lửa trại và nướng thịt thỏ rừng thì 2
tiếng hống vang lên truyền ra khắp cả hòn đảo:

-Gràoooooo….

-Hống…g…g..g…

Sau 2 tiếng hống đầy vang dội đó mặt đất bắt đầu rung lắc dữ dội, tiếng cây đổ
vang lên càng ngày càng nhiều và nó bắt đầu hướng của Garret mà tới. Một cổ
khí tức tử vong bốc lên trong không khí, là một người đã trải qua sinh tử rèn
luyện Garret biết thứ đang tới này cũng chẳng tốt lành gì cho cậu. Đạp Soru và
Geppou lên một vách đá gần đó, Garret quay người lại quan sát thứ đang dần
tiến tới kia. Chưa đầy 30 giây sau nơi Garret những cái cây xung quanh chỗ cậu
vừa cắm trại hồi nãy dồn dập ngã ầm xuống. Và trước mắt cậu là 2 con mãnh thú
khổng lồ mắt đầy chiến ý nhìn chòng chọc vào nhau như ý nói: “Nếu hôm nay mi
không chết thì tất sẽ là ta”

Cầu đề cử, thank, vote, like cũng như comment có văn hóa.

P/s: Cảnh cáo MoonSky nhá tôi ko hề bị lolicon, cứ đi rêu rao hoài. Còn lần
nữa là ta sẽ tìm và thiến chú đó :3


Hệ Thống Xuyên Không Toàn Năng - Chương #26