Người đăng: chausupersoi123@
Tại một khu vực nào đó ở nửa đầu Đại Hải Trình
-Thưa thuyền trưởng có một tên Hải Quân đang hướng về phía tàu chúng ta mà lao tới ! – Một tên thủy thủ buông xuống ống nhòm nói
-Haha một tên thôi mà mi làm gì ghê thế. Chúng ta là băng Hải Tặc Ucgot được truy nã tận 150 triệu Beli hiểu chứ. Có gì tới 1 đứa thì giết thêm 1 đứa cũng chẳng hề hà gì.– Tên thuyền trưởng đầy râu mặt vô sỉ trả lời
-Nhưng…Nhưng…kẻ…kẻ đang hướng về chúng ta là…là Tử Thần cơ
-Haha, Tử…Mi nói cái gì là Tử Thần á ?
-Vâng là Tử Thần nếu tôi không nhầm. Vì tên đó chỉ đi bằng một chiếc thuyền lướt sóng đặc biệt mái tóc màu xanh lục trong khi trên lưng là mang một cây súng màu đỏ với họa tiết rồng uốn lượn.
-Chết tiệt tao nhớ tao cúng Thần Tài cả nãi chuối rồi mà. Bình tĩnh phù, bình tĩnh phù. Nếu hắn tới thì giết hắn luôn đi, ta còn con tin trong tay mà.
Đằng xa xa đang cưỡi trên một chiếc chiến xa lướt trên biển là một chàng soái
ca mặt lạnh người được những tên Hải Tặc đặt cho biệt danh “Tử Thần” Monkey D.
Garret. Hôm nay cậu xuất hiện ở đây vì một nhiệm vụ mà Tổng Bộ truyền tới là
giải cứu 1 con tin trong 1 gia đình quyền quý nào đó của chính phủ thế giới bị
băng Hải Tặc Ucgot. Lúc đầu cậu còn chẳng muốn làm, vì ai mà chẳng biết trong
One Piece bọn Thiên Long Nhân là chúa độc ác điều gì cũng làm nhưng toàn được
Hải Quân và Chính Phủ bỏ qua nhưng sau 1 hồi bị Garp khuyên giải cậu cũng phải
đi thôi, ai bảo cậu là Hải Quân và là cháu của “Anh Hùng Hải Quân” Garp chứ.
Trở lại với thực tại, Garret phi nhanh trên chiếc Wave Adot do Vegapunk chế
tạo và đặt tên làm riêng cho cậu nhìn thẳng về phía mấy tên Hải Tặc, bằng Haki
Quan Sát cậu thấy trên thuyền của mấy tên kia không ít hơn 100 người nhưng kẻ
có thực lực mạnh thì lại đếm chưa tới 10 ngón tay. Đạp Soru nhảy ra khỏi
thuyền cậu như tiêu thất giữa không trung,những tên Hải Tặc còn đang ngạc
nhiên khi Garret biến mất thì họ nghe một tiếng “Pằng”,“Pằng”. Chúng quay lưng
lại trước mắt chúng là 2 tên thủy thủ đang nằm gục trên vũng máu với 1 lỗ
thủng giữa ngực sau lưng họ là kẻ đã biến mất giữa không trung hồi nãy. Lúc
này Garret nâng súng lên thổi bụi một tí lên tiếng hỏi:
-Giờ cả đám bọn bây giơ tay chịu trói va thả con tin hay để tao giết hết đem về phân bộ gần nhất.
-Haha mày ngon lắm Tử Thần nhưng để tao coi mày bắn nhanh hay tao bắn con nhỏ này nhanh hơn nhé ! – Tên thuyền trưởng kẹp cổ một cô gái đi tầng hầm lên hỏi Garret
-Ồ đây là thách thức tao sao ? – Garret nhếch miệng cười hỏi lại
-Haha tao không biết có thách thức hay không nhưng nếu mày nhanh hơn tao thì…
Gã còn chưa nói xong thì những tên lâu la trên thuyền đã thấy gã gục xuống với
1 lỗ đạn tròn nằm giữa trán nhưng lạ lùng là nó không hề có màn máu me nào xảy
ra như cái lỗ ấy đã nằm ngay đó từ đầu vậy. Cô gái hồi nãy còn đang bị tên kia
giữ chặc thấy tay tên kia dẫn lỏng ra vùng vẫy hướng Garret chạy tới. Những
tên hải tặc kia cũng phản ứng kịp rút dao ra hướng cô gái xông tới hét:
-Anh em giết con nhỏ đó, tên Tử Thần tới cứu nó mà. Ta ăn không được tiền bắt cóc nó thì ít nhất cũng phải phá hư đừng cho tên Tử Thần đó ăn.
-Đúng xông lên.
-Hừ 1 lũ ếch ngồi đáy giếng, muốn ăn không được phá cho hư à. Không dễ đâu. – Garret hừ lạnh khinh bỉ trả lời
Nói xong cậu cũng đạp Soru hướng cô gái bay tới, chưa đầy nửa giây sau Garret
đã ở sau lưng nàng và bế nàng bay xuống chiếc Wave Adot của cậu. Cô gái ngạc
nhiên trước hành động quá thân mật này của cậu mặt từng đóm mây đỏ dần nổi
lên, từ nhỏ tới giờ ai cũng tôn kính, nịnh nọt nàng chứ chưa bao giờ có người
tiếp xúc thân mật với nàng như Garret vậy. Lúc này Garret thả nàng xuống dù
không thích và ngại ngùng nhưng vẫn nở một nụ cười như nắng ban mai dặn dò:
-Cô ở đây nhé, tôi đi xử bọn kia. Tí tôi sẽ đưa cô về phân bộ và phân phó cho họ đưa cô về.
Cô gái còn đang ngại ngùng nay nhìn vào khuôn mặt đầy soái ca với nụ cười như
ánh ban mai và giọng điệu tinh tế của Garret lại còn ngượng hơn. Từ cổ, tai
cho đến mặt của nàng giờ đã đỏ như say rượu hết lên nhưng vẫn gật gật đầu coi
như đáp trả Garret. Nhìn thấy cô gái gật đầu đáp ứng Garret đạp Soru bay lại
lên chiếc thuyền bắt đầu một cuộc thảm sát như cậu thường làm.
- - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - Khoảng Cách Mà Thôi Đừng Đọc
Tốn Công Đấy- - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - Khoảng Cách Mà
Thôi Đừng Đọc Tốn Công Đấy- - - - - - - - - - - - - - - - -
Sau một lúc, Garret nhảy xuống chiếc Wave Adot lấy dây xích của tàu cột vào
chiếc thuyền bọn Hải Tặc và hướng về phân bộ gần nhất đi tới. Giờ này cậu mới
có thời gian quan sát kỹ cô gái hơn và cậu thực sự choáng với vẻ đẹp đầy thanh
khiết như tờ giấy trắng của cô. Cô gái có mái tóc màu đen tuyền dài thẳng tới
tận lưng, khuôn mặt đầy tinh xảo, ngũ quan cân đối như được điêu khắc vậy.
Thân hình đầy đặn cân đối, da trắng như tuyết mịn như nhung, khá cao khoảng
1m7 nhưng lại có một khí chất như thiên sứ hạ phàm đầy tinh khiết và trắng
tinh. Nếu mà nàng có thêm Byakugan nữa thì sẽ hoàn toàn như Hinata chuyển thế
vậy, nhớ tới vừa rồi Garret còn bế nàng mặt cậu tự giác đỏ lên. Dù Garret cũng
đã có hai kiếp người rồi nhưng thật sự thì về mặt tình cảm cậu cũng như tờ
giấy trắng vậy hoàn toàn không biết gì, chuẩn trạch nam mà vừa nãy lại còn làm
ra động tác thân mật như thế thì không ngại sao được. Nhưng đã là một cường
giả Garret cũng biết trấn tĩnh mình lại mà mở miệng hỏi cô gái:
-Tôi tên Garret, Monkey D. Garret còn cô tên gì vậy ? Mà sao bị bọn Hải Tặc bắt thế ?
-A…Em…em tên Kimiko, Miyono Kimiko. Em bị chúng bắt trong lúc đang đi mua sắm với những người hầu gái ạ. – Kimiko xấu hổ mặt đỏ lên trả lời Garret
Nhìn nàng mặt đỏ lên lo lắng nắm tay lại đặt trên đùi của mình mà lãng tránh
ánh mắt của Garret, khiến cho cậu chỉ có thể tự hỏi nàng thật sự không phải là
Hinata chuyển thế chứ. Mặc kệ điều đó Garret tăng tốc lái thuyền về phân bộ ở
đảo Xoắn Ốc. Mất khoảng 1 nữa ngày để tới hòn đảo, khi Garret và Kimiko tới đã
là xế chiều rồi. Đi vào phân bộ kêu người chuẩn bị nơi nghỉ ngơi dành cho mình
và Kimiko, Garret lấy ốc sên liên lạc ra bắt đầu báo cáo về Tổng Bộ cho Garp
và Sen Goku. Về phòng nơi được chuẩn bị sẵn Garret đi tắm một chút rồi lên
giường ngồi vừa tu luyện công pháp Thần Long Luyện Thể Quyết, vừa suy nghĩ
cách đột phá . Hiện tại tổng thực lực của Garret đã nằm ở mức Chuẩn Tướng rồi
nhưng cậu cần một thứ gì đó thúc đẩy để mình để bước vào ngưỡng cửa của Tướng,
nhưng suy nghĩ đi rồi suy nghĩ lại cậu cũng chẳng có cách nào. Lúc này giọng
nói của Yachiru vang lên:
-Anh Garret sao anh không ăn trái ác quỷ đi, đã tới OnePiece rồi ta cũng phải thử đặc sản chứ nhỉ ?
-Hửm, em không nói thì anh quên mất. Nhưng từ khi anh lên quyền hạn cấp 1 thì trái ác quỷ trong cửa hàng đã trở nên quá mắc rồi. Hệ động vật thì ít nhất cũng khoảng 500 ngàn, hệ siêu nhân thì tận 800 ngàn, còn chưa kể tới hệ tự nhiên tận 1 triệu lận. Trong khi hiện tại anh cũng chỉ có 400 ngàn điểm thôi làm sao mà ăn được. Ở ngoài đây kiếm 1 trái ác quỷ còn khó hơn lên trời nữa. – Garret lúc đầu còn mừng rỡ nhưng khi nhớ lại thì chỉ có buồn thiu đáp
-Anh Garret đừng buồn mà, anh quên có 1 thứ giúp anh có được trái ác quỷ đó.
Nghe Yachiru nói Garret mới bừng tỉnh, đúng rồi cậu có cái bản đồ kho báu mà
Buggy thất lạc lúc trước quay trúng mà. Theo Garret không nhớ làm thì trong
thông tin có nói là bản đồ này dẫn ta tới nơi có giấu trái ác quỷ rất cường
đại nhưng chưa biết nó là gì cần cậu đi tìm. Cậu hiểu trong Hệ Thống mà nói đồ
vật nào cường đại thì vật đó có thể ít nhất cũng khoảng cấp độ S+ chứ chả
chơi, mà chỉ 1 trái ác quỷ thôi đã khiến cái hệ thống nói thế thì chắc chắn
không thua đâu. Đối với Garret trái ác quỷ mạnh hay không quan trọng mà cậu
cần là nó phù hợp với chính mình, dù thế thì người ta vẫn hay nói không có
trái ác quỷ yếu chỉ có người sử dụng ngu mà thôi nên Garret cũng chỉ có thể
phó mặc vào định mệnh của cậu vậy.
Lấy bản đồ từ trong không gian hệ thống ra, Garret khá ngạc nhiên khi nơi cất
giấu khá gần chỗ cậu ở lúc này rất gần chỉ cần đi thuyền về phía Đông 30 phút
mà thôi. Và Garret cũng biết về hòn đảo đó nó là nơi mà được mọi người xưng
tụng là 1 trong Thập Đại Tử Địa Của Đại Hải. Hòn đảo đó quanh năm được bao
quanh bởi những cơn gió, cơn lốc thậm chí là cả bão và tốc độ gió ở nơi đây ít
nhất là 30m/1 giây, nó được đặt tên là Hòn Đảo Lốc Xoáy
Cầu đề cử, thank, vote, like cũng như comment có văn hóa