Người đăng: BanTuPhongLuu
Mặc niệm tắt đi bảng thuộc tính Trần Dương thấy cái bụng kêu lên.
Rột... rột...
Hắn liền xoa xoa cái bụng rồi nhìn sâu vào trong phía trong hoàn đảo.
Không suy nghĩ nhiều nữa, bây giờ thực lực đã mạnh nên Trần Dương không do dự
đi vào phía sâu trong hoàn đảo.
Chạy nữa ngày rốt cuộc mới thấy một còn thỏ chạy tung tăng.
Rất nhanh Trần Dương liền đuổi theo và bắt được con thỏ, mới bắt được Trần
Dương liền giết nó.
Nhưng hắn không ngờ khi mới giết xong con thỏ thì hệ thống liền vang lên.
"Keng! Chúc mừng ký chủ giết được một con cấp 1 dã thú khen thưởng 1 hối đoái
điểm."
"Keng! Chúc mừng ký chủ giết được một con dã thú cấp 1 nhận được 1 điểm kinh
nghiệm."
"Keng! Chúc mừng ký chủ thành công đột phá sơ nhập Hậu Thiên."
"Keng! Toàn bộ thuộc tính cộng thêm một."
Nghe tiếng băng lãnh hệ thống vang lên liên tục liền ngoài ý muốn không thôi.
"Cái này cũng quá bá đi, có thể đánh quái thăng cấp đi ha ha, ta chuẩn bị xoay
minh đi." Trần Dương một trận cười ha hả lên.
Trần Dương hắn đang cười thì đột nhiên cảm thấy một luồn nguy hiểm phía sau
lập tức né ra.
Bành...
Từ trong bụi cỏ nhảy ra một con soi mắt đỏ lòm.
Trần Dương thở phù một cái may mắn, nhưng xong hắn vẫn là tức giận lớn hơn,
không ngờ lại bị một con sói núp sâu lưng me mình.
Không để cho hắn tức giận nữa con sói khát máu liền chạy nhanh về phía Trần
Dương rồi cào.
Trân Dương rất nhanh né được liền một quyền đập vào xương sường của con sói.
Bành...
Con sói bị Trân Dương đập cho một quyền liền chết ngất đi.
Con sói vừa gục Trần Dương liền nhân được hệ thống thanh âm nhắc nhở.
"Keng! Chúc mừng ký chủ giết chết một con cấp ba dã thú con sói khen thưởng
100 hối đoái điểm."
"Keng! Chúc mừng ký chủ giết chết một con cấp ba dã thú con sói nhận 100 kinh
nghiệm."
"Keng! Chúc mừng ký chủ đột phá hậu thiên tầng một tất cả thuộc tính cộng 3."
Trần Dương hắn quyết định ngồi xuống nhặc gỗ rồi làm cho đống gỗ cháy lên rồi
nướng thịt.
Qua nữa tiếng cuối cùng hắn giải quyết xong đống thịt liền bị hắn giải quyết
xong.
Ăn hết đống thịt hắn liền cảm giác năng lượng trong cơ thể có một tia nhỏ phát
triển.
Trần Dương mở ra hệ thống thấy cái hối đoái điểm hắn liền biết cái này dùng để
mua đồ, vì trong tiểu thuyết có cái này mà.
Mở ra cửa hàng làm cho Trần Dương ngạc nhiên là cái cửa hàng này không phải là
cửa hàng bình thường mà là ngẫu nhiên, cứ 6 tiếng sẽ làm mới một lần.
Các món đồ ở đây lần lượt là.
Áo giáp cấp s: 1 triệu hối đoái điểm.
Công dụng: chặn tất cả mọi loại tấn công trong giới hạn sức mạnh 1000 tấn.
Máy tính cấp D: 1000 hối đoái điểm.
Công dụng: HDD: 1SB, SBB: 125AT, Card màn hình Ssomer 4.37, chip Troell 10.3,
Bo mạch chủ Ssomer 10.5, dung dịch vệ sinh dùng mãi không hết, máy lạnh nhỏ
trong máy tính.
Dịch chuyển phù: 230 hối đoái điểm
Công dụng: dịch chuyển bất cứ nơi nào trong phạm vị hành tinh này.
. ..
"Ta thiên có cái dịch chuyển phù này cũng quá bá và rẻ đi." Trần Dương hưng
phấn nói.
Nếu có cái phù này là hắn đã có thể về nhà rồi.
"Mua Dịch chuyển phù," Trần Dương không do dự nói.
"Keng! Chúc mừng ký chủ mua thành công dịch chuyển phù thành công."
Trần Dương mua xong dịch chuyển phù hắn cũng không vội đi về mà liền chạy đi
vào sâu để săn vài con nữa rồi dịch chuyển về.
Qua một ngày hắn liền thăng cấp lên Hậu Thiên tầng 2.
Ầm... ầm...
Một con thú khổng lồ xuất hiện trước mặt hắn.
Con này nhìn rất giống như một con tiền xử thú hổ răn kiếm.
Nhìn thấy nó trần Dương liền giật mình, hắn không ngờ tiền xử hổ răn kiếm lại
tồn tại đây.
Nhưng rất nhanh hắn liền lấy lại bình tĩnh rồi dùng một quyền đánh vào người
của hổ răn kiếm.
Bành...
Một quyền này không làm si nhê gì đến nó, làm Trần Dương cứ giật mình không
thồi liền vội lật đật quay ra chạy.
Hắn chạy vèo một cái liền rơi xa con hổ răn kiếm, lúc này định hạ thấp tốc độ
lại thì ở phía sau hổ răn kiếm liền trong chớp mắt đã chạy đến gần hắn hắn.
Liền biết con hổ răn kiếm này không thể ươn ngạnh nên liền lấy dịch chuyển phù
dịch chuyển đến thành phố Hồ Chí Minh.
. ..
"Phù... rốt cục cũng đã trở về rồi."
Thấy Trần Dương từ chỗ nào không biết xuất hiện, mọi người nhìn Trần Dương
bằng ánh mắt khinh thường.
Trần Dương cũng không quan tâm tới những người này liền chạy bồ về nhà của
mình.
Chạy 2 tiếng của hắn cuối cùng chạy về nhà.
Mới chạy về đầu đường hắn liền nghe đánh trống thổi kèn linh đình.
Nhà hắn cũng tương đối là giàu, tài sản không có 100 tỷ thì cũng có 80 tỷ.
Chạy tới gần nhà hắn liền thấy một bản cáo phó liền cũng cười khổ không thôi.
Trần Dương định bước đi vào nhà thì liền bị một người làm cản lại nói: "ngươi
là ai tại sao lại vào đây? Bữa là đám ma của cậu chủ ta ngươi cũng liền cút
nhanh đi ta cho ngươi 100 ngàn nè lấy rồi cút nhanh đi."
Nếu mà lúc này biết tên này là Trân Dương cậu chủ của hắn thì chắc cũng đái ra
quần đi.
Mà cái này cũng không thể trách hắn đi.
Trần Dương thân béo phì, nhưng giờ Trần Dương đã hết béo rồi chỉ mập mạp đô
thồi không có bị béo phì nên hắn không nhận ra thì khó trách được hắn.
"Ta là Trần Dương đây."
"Ngươi khùng hả, nhìn bản cáo phó rồi vào nhận mình là cậu chủ của ta để ăn
xung mặt xướng hả, ngươi nghĩ ta ngu sao?"
"Tranh ra..."
Trân Dương bắt đầu có chút tức giận.
"Ngươi chỉ là một tên ăn mày..."
Chưa kịp nói xong hết câu thì Trân Dương liền một bạt tai quất ngã tên đó.
"Ta nói, hình ngươi mới vào đây làm đúng không?" Trân Dương hỏi vậy nhưng cũng
không có để cho hắn trả lời liền xông vào nhà.
. ..
Một đường xông vào nhà hắn như chiến thần không ai ngăn cản được.
Vào trong nhà Trần Dương liền kêu: "mẹ..."
Đang khóc ôm hòm nghe tiếng của Trần Dương bà liền giật mình nói: "Dương con,
con ở đâu."
Mọi người nhìn ra cửa giật mình khônh thôi.
Ai cũng khiếp hồn bạt vía.
Không phải nói máy bay đã bị rớt xuống biển hay sao? Sao giờ Trần Dương xuất
hiện ở đây.
Nhưng Trần Dương đây ốm hơn.
Mọi người đều nhận ta Trân Dương liền khiếp hồn nghĩ...
Thấy Trân Dương, Phạm Nguyệt Như liền chạy tới ôm hắn.
"Hu hu, Trần Dương con đây là hồi quan phản chiếu sao?"bà ôm Trần Dương liền
khóc sướt mướt làm cho Trần Dương xúc động không thôi.
"Mẹ, không phải là hồi quan phản chiếu đâu, ta là được một vị cao nhân thấy ta
tư chất tốt nên truyền dạy y bát rồi đưa ta về đây."