Người đăng: Nong Quang Chien
Hôm nay chỉ có liều chết đánh cược một lần, hy vọng Phong Ẩn Đao có thể kích
phát ra Nhất Kích Tất Sát, chỉ cần kích phát Nhất Kích Tất Sát, như vậy cho dù
Thánh thú thì như thế nào? Nhưng tỷ lệ như vậy thật sự là quá xa vời, tỷ lệ
một phần vạn, quá nhỏ.
- Phong Đao Thất Sát, Tứ Sát Hợp Nhất.
- Phá, phá cho ta.
Dương Lỗi gào thét.
Trường Tí Ma Hầu Hoàng mang trên mặt biểu lộ trêu tức.
- Tiểu côn trùng, lại giãy dụa cũng vô dụng, Bạo Liệt Quyền.
Bành bành bành.
Dương Lỗi lần nữa bị đánh bay, đụng ngã vài cây đại thụ, lúc này mới ngừng lại
được. Nếu như không phải tu luyện Thiết Bố Sam Quyển 2 mà nói, lúc này Dương
Lỗi sớm bị đánh chết. Bất quá mặc dù như thế, lúc này kinh mạch Dương Lỗi tổn
hại, xương sườn đứt gãy, bị thương nghiêm trọng, giá trị khí công trong cơ thể
cũng tiêu hao hầu như không còn, đã là nỏ mạnh hết đà.
Chẳng lẽ mình hôm nay phải chết ở chỗ này sao? Không, tuyệt không, trong nội
tâm Dương Lỗi quát.
Mắt thấy Trường Tí Ma Hầu Hoàng kia lần nữa bay tới, duỗi ra nắm đấm cực lớn,
hướng phía Dương Lỗi công kích tới, muốn đem đầu Dương Lỗi đạp nát.
- Nghiệt súc, muốn chết!
Ngay khi Dương Lỗi cảm giác tuyệt vọng, liền nghe được một tiếng quát lớn.
Trường Tí Ma Hầu Hoàng kia nghe được thanh âm nhưng lại không có chút dấu hiệu
nào dừng tay, ngược lại nhanh hơn vài phần.
Dương Vô Địch tức giận không thôi, súc sinh này lại muốn ở trước mắt mình đánh
chết Dương Lỗi, đây quả thực là đối với hắn khiêu khích, một cái là Võ Thánh
Đại viên mãn, mà Trường Tí Ma Hầu Hoàng chỉ là Võ Thánh tứ giai, làm hắn như
thế nào không phẫn nộ.
- Dương gia thương pháp, Thương Long Xuất Hải.
Dương Vô Địch đối với nắm đấm của Trường Tí Ma Hầu Hoàng bắn một phát.
Phanh.
Trường Tí Ma Hầu Hoàng bị đánh lui, mà Dương Lỗi bị tức kình đánh bay lần nữa,
lại phun ra một ngụm máu tươi.
- Đáng chết, ngươi cái súc sinh, thật đáng chết, rõ ràng dám xâm nhập Dương
thị nhất tộc ta, đả thương đệ tử Dương gia ta thí luyện, quả thực không thể
tha thứ.
Dương Vô Địch nộ quát một tiếng, tiến lên trước một bước, như Súc Địa Thành
Thốn, lập tức đi tới trước mặt Trường Tí Ma Hầu Hoàng.
- Dương gia thương pháp, Bạch Xà Thổ Tín.
- Phong Ma Quyền Pháp, Cuồng Ma Chiến Thiên.
Trường Tí Ma Hầu Hoàng cũng biết Dương Vô Địch lợi hại, cũng tinh tường mình
quyết không phải là đối thủ của hắn, nhưng mối thù giết con, mối hận diệt tộc
lại không thể không báo.
- Tới tốt.
Dương Vô Địch trường thương khẽ múa, nổi lên đóa đóa thương hoa.
Hai người tranh đấu gay gắt, khí kình tán loạn, bốn phía lập tức bị phá hư
không thành bộ dáng.
Bành bành bành.
Liên tục mấy lần giao thủ, Trường Tí Ma Hầu Hoàng nương theo thể chất cường
hãn của mình, không sợ Sinh Tử điên cuồng, vậy mà cùng Dương Vô Địch đánh
thành ngang tay.
- Tốt, tốt, không tệ, rõ ràng có thể ngăn trở ta mấy chiêu.
Dương Vô Địch xa xa mà nhìn xem Trường Tí Ma Hầu Hoàng kia, trên mặt mang một
tia hưng phấn, mình ở vào Võ Thánh Đại viên mãn cảnh giới, có thể tìm được đối
thủ không nhiều lắm, cho dù có, cũng sẽ không Sinh Tử tương bác, hôm nay
Trường Tí Ma Hầu Hoàng này vừa vặn cho hắn cơ hội luyện tập.
- Mục tiêu của ta là hắn, ngươi tránh ra.
Trường Tí Ma Hầu Hoàng biết rõ mình muốn hơn hắn gần như là không thể nào, cho
nên mới có một câu này.
- Không có khả năng, ngươi muốn giết chết Dương Lỗi, hừ, hắn là thiên tài của
Dương gia ta, là hi vọng của Dương gia ta, há lại cho ngươi làm càn.
Dương Vô Địch biến sắc.
- Giết tử tôn ta, diệt toàn tộc ta, không giết hắn, ta không cam lòng. Cho dù
liều cái mạng này, ta cũng muốn giết hắn, ngươi ngăn cản ta, ngươi cũng muốn
chết, Phong Ma Quyền Pháp, Phong Ma Giải Thể.
Trường Tí Ma Hầu Hoàng Triều nộ rống, tròng mắt đỏ thẫm càng phát ra quỷ dị.
Dương Vô Địch thầm nghĩ không tốt, thằng này sinh cơ không ngừng yếu bớt,
nhưng khí thế lại đang không ngừng tăng cường, lập tức liền từ Võ Thánh trung
kỳ đạt đến Võ Thánh hậu kỳ, nhưng lại đang không ngừng tăng lên, rất nhanh thì
đến được Võ Thánh Đại viên mãn, còn đang tiêu thăng.
- Súc sinh mà thôi, diệt toàn tộc ngươi thì như thế nào.
Dương Vô Địch nổi giận, chính mình chưa từng bị người khiêu khích qua.
- Chết, chết, chết.
Trường Tí Ma Hầu Hoàng thi triển Phong Ma Giải Thể thân hình biến lớn, khiến
cho thân hình vốn cũng rất cao lớn trở nên như là một tòa núi nhỏ, bước chân
đất rung núi chuyển, cùng hắn so sánh với, Dương Vô Địch giống như là một con
kiến, nhỏ yếu vô cùng, chỉ thấy hắn hướng phía trước vài bước, bàn chân cực
lớn tới gần Dương Vô Địch, hướng phía Dương Vô Địch một cước đạp xuống dưới.
- Dương gia thương pháp, Phượng Hoàng Điểm Đầu.
Dương Vô Địch phi thân lên, trường thương trong tay huyễn hóa ra một Phượng
Hoàng hỏa hồng, rực rỡ vô cùng, sau một tiếng phượng lệ, hướng hai mắt Trường
Tí Ma Hầu Hoàng mổ đi.
Trường Tí Ma Hầu Hoàng nâng lên bàn tay lớn, chặn một kích này.
Bành, bành, bành.
Liên tiếp công kích, đánh vào trên cổ tay Trường Tí Ma Hầu Hoàng kia.
Bất quá lúc này thân hình Trường Tí Ma Hầu Hoàng kia gần như cương cân thiết
cốt, điểm công kích này căn bản là tổn thương hắn không được.
Dương Lỗi xa xa nhìn xem mà kinh hãi lạnh mình, Trường Tí Ma Hầu Hoàng này quá
kinh khủng, ngay cả Dương Vô Địch tu vị đã đạt đến Võ Thánh Đại viên mãn cũng
không phải đối thủ, khủng bố, quả thực khủng bố.
- Đại ca, ta đến giúp ngươi.
Lúc này lại tới một người, là Dương gia Dương Vô Ngân.
- Trận pháp, Tứ Tượng trận lên cho ta.
Dương Vô Ngân run tay lên, một bộ kỳ trận lập tức bố trí, đem Trường Tí Ma Hầu
Hoàng cao lớn uy mãnh kia vây ở trong trận.
- Đông Phương Thanh Long, trở về vị trí cũ.
- Tây Phương Bạch Hổ, trở về vị trí cũ.
- Nam Phương Chu Tước, trở về vị trí cũ.
- Bắc Phương Huyền Vũ, trở về vị trí cũ.
- Tứ Tượng Phong Ma, phong cho ta.
Trong tay Dương Vô Ngân không ngừng biến hóa lấy các loại ấn pháp, ở trên
thoáng hiện lấy Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ hư ảnh, uy thế lăng
nhiên.
Dương Lỗi nhìn xem không khỏi tinh thần đại chấn, trận pháp chi đạo, Tứ Tượng
Phong Ma Trận, rõ ràng đem Trường Tí Ma Hầu Hoàng vô cùng cường hoành kia vây
ở trong đó, để cho hắn không cách nào giãy giụa.
NGAO, NGAO, NGAO.
Trường Tí Ma Hầu Hoàng ở bên trong trận pháp điên cuồng vung vẩy lấy nắm đấm,
không có kết cấu gì, nhưng lại uy lực mười phần, lực đạo quá mãnh liệt, mọi
nơi Không Gian không ngừng chấn động. Dương Vô Ngân bố trí xuống bốn cây trận
kỳ, không ngừng lắc lư.
Bành, bành, bành.
PHỐC.
Lúc này Dương Vô Ngân phun ra một búng máu, trong nội tâm khẩn trương:
- Không xong, đại ca, thằng này quá cường hãn, ta chịu không được rồi.
Dương Vô Ngân không có nghĩ tới tên này rõ ràng lợi hại như vậy, coi như là Võ
Thánh Đại viên mãn cũng không có khả năng lợi hại như thế, không có thể làm
cho mình ở trong thời gian ngắn như vậy bị thương, trận pháp phá vỡ quá nhanh,
như vậy hiện tại giải thích duy nhất là tu vị thằng này cực kỳ khủng bố, đã
vượt qua cấp độ Võ Thánh.
- Ngũ đệ, ngươi thả ta đi vào, ta đi thu thập hắn.
Dương Vô Địch sắc mặt ngưng trọng, trường thương nhảy lên, nói ra.