Người đăng: DVJ
Nghĩ đến, sát ý của Âu Dương Phong càng ngày càng đậm, chiêu thức trong tay
cũng càng thêm ngoan độc, chiêu chiêu trí mạng, một bộ như muốn đẩy Dương Lỗi
vào chỗ chết vậy.
Dương Lỗi là người nào, hôm nay tu vị đã đạt đến cảnh giới Vũ Thần, hơn nữa
tinh thần lực rất cường đại, biến hóa của Âu Dương Phong sao hắn lại không cảm
giác được chứ.
Dương Lỗi cũng nổi giận, con cóc chết tiệt này lại muốn giết mình, đây quả
thực là chuyện không thể nào tha thứ, mình bây giờ còn chưa muốn giết hắn, hôm
nay con cóc này rõ ràng lại muốn hạ sát thủ trước, cho nên Dương Lỗi nổi giận,
cũng muốn đánh chết hắn, bất quá vừa nghĩ lại, nếu như hiện giờ đánh chết Âu
Dương Phong vậy thì mình chẳng phải sẽ không có cơ hội đánh bại ngũ tuyệt liên
thủ sao? Nếu vậy, nhiệm vụ của mình sẽ không cách nào hoàn thành được, bất đắc
dĩ, hắn đành phải buông tha cho tên kia, đợi về sau đánh bại ngũ tuyệt liên
thủ rồi nói sau, khi đó cũng không thiết phải ẩn nhẫn làm gì nữa.
Không giết hắn, nhưng không phải không thể đánh hắn, đánh cho hắn tàn phế cũng
không có gì, nhưng nghĩ nghĩ thì thế cũng không được, đánh cho hắn tàn phế,
vậy thì sau này sao có cơ hội đánh bại ngũ tuyệt liên thủ, hơn nữa theo cách
nói của võ lâm nhân sĩ thì biến thành tàn phế, không cách nào khôi phục cũng
chẳng khác nào phế đi võ công người ta, phế đi võ công, đó quả thật chẳng khác
nào giết hắn.
Vậy thì mình chỉ có thể đánh cho hắn bị thương nặng, bất quá không thể giết Âu
Dương Phong, nhưng ta giết chết Âu Dương Khắc chẳng lẽ không được sao? Dương
Lỗi lạnh lùng cười cười, Âu Dương Khắc rõ ràng dám phản bội này, nếu như không
xử lý hắn thì sao lập nên uy tín của mình được, như vậy lời mình nói ngày đó
chẳng phải không khác gì chó má sao? Đã nói được phải làm được, Âu Dương Khắc
chết chắc rồi.
Dương Lỗi đánh ra một chưởng, bức lui Âu Dương Phong, lập tức đánh tới Âu
Dương Khắc.
Tốc độ cực nhanh, khiến người căn bản không có thời gian phản ứng, mà Âu Dương
Phong chứng kiến mục tiêu của Dương Lỗi không phải mình, mà là con mình Âu
Dương Khắc, lập tức sắc mặt đại biến.
Âu Dương Phong chợt quát một tiếng, bức ra tiềm lực của mình, Cáp Mô Công lập
tức phát ra, so với bình thường tốc độ nhanh gần gấp đôi, hắn lập tức đánh tới
sau lưng Dương Lỗi.
Hoàng Dung và Mục Niệm Từ thấy thế bề vội hô lên.
Mà Dương Lỗi lại không quan tâm, nhắm thẳng vào cổ họng Âu Dương Khắc.
Âu Dương Khắc thấy Dương Lỗi lao tới mình nhanh như vậy, lập tức trợn tròn
mắt, cũng không biết phải phản ứng thế nào.
Đương nhiên mặc dù trong lòng hắn cực kỳ thanh tỉnh thì cũng không có khả năng
né tránh được công kích của Dương Lỗi rồi.
Tay Dương Lỗi ngay một sát na kia bắt lấy cổ Âu Dương Khắ, nhẹ nhàng khẽ dùng
lực, liền nghe được tiếng "Răng rắc", cổ Âu Dương Khắ lập tức bị bóp nát.
Mà bởi vì Âu Dương Phong đột phá cực hạn nên một quyền kia của hắn cũng đánh
vào sau lưng Dương Lỗi.
Khiến Âu Dương Phong kinh ngạc chính là Dương Lỗi rõ ràng không để ý công kích
của mình, ngang nhiên giết chết Âu Dương Khắc con mình, Âu Dương Phong phẫn
nộ, lần nữa đánh ra một quyền, một quyền này, so với quyền trước chỉ có mạnh
hơn, bởi vì Dương Lỗi giết đi con hắn, khiến hắn tuyệt hậu nên Âu Dương Phong
sao có thể không phẫn nộ cho được, hắn lúc này đã hoàn toàn lâm vào trạng thái
điên cuồng, mối thù giết con bất cộng đái thiên.
Trông thấy Dương Lỗi chịu đựng hai quyền của Âu Dương Phong, Hoàng Dung và Mục
Niệm Từ lo lắng không thôi, hai người, tính cả Mai Siêu Phong lập tức vọt lên,
muốn đánh chết Âu Dương Phong.
Nhưng không nghĩ tới chính là, Dương Lỗi mỉm cười, phất phất tay, tỏ vẻ mình
không có việc gì.
Lúc này một người áo xanh xuất hiện ở trong tràng, đó chính là Đông Tà Hoàng
Dược Sư đại danh đỉnh đỉnh, hắn thấy Dương Lỗi sắp chết dưới tay Âu Dương
Phong, không đành lòng để một thiếu niên thiên tư xuất chúng như vậy bị giết
nên lúc Âu Dương Phong đánh ra quyền thứ nhất đã đánh ra một cái Đạn Chỉ thần
công.
Muốn ngăn cản Âu Dương Phong, nhưng không nghĩ tới Âu Dương Phong lại cứ thế
chống được một chỉ của mình.
Càng khiến cho hắn cảm thấy kinh ngạc chính là, thiếu niên kia trúng phải công
kích mãnh liệt như thế từ Âu Dương Phong nhưng vẫn như không có việc gì vậy.
Hắn nào biết đâu rằng, tu vị bản thân Dương Lỗi hơn Âu Dương Phong nhiều lắm,
giữa Võ Thánh Đại viên mãn và Vũ Thần tuy rằng chỉ cách một đường, nhưng thực
lực sai biệt lại có thể nói là cách biệt một trời, bước ra đạo khảm này, thực
lực có thể nói là sẽ tăng lên gấp đôi, tuy rằng thực lực Dương Lỗi từ Sùng Vũ
đại lục tiến vào Xạ Điêu nội dung cốt truyện thế giới đã bị suy yếu rất nhiều,
nhưng vẫn không thể khinh thường, tăng thêm Dương Lỗi đã tu luyện Thiết Bố Sam
đến cảnh giới Đại viên mãn, cái kia khủng bố bực nào chứ, chỉ dùng thân thể
cũng đủ thu thập Tây Độc Âu Dương Phong rồi.
Dương Lỗi quay người lại, ném thi thể Âu Dương Khắc đến trước mặt Âu Dương
Phong, trên mặt còn mang theo dáng tươi cười nhàn nhạt, tựa hồ như cái chết
của Âu Dương Khắc chỉ là một chuyện không hề có ý nghĩa vậy, căn bản không
đáng giá nhắc tới.
Âu Dương Phong nhìn thi thể Âu Dương Khắc con mình, lập tức điên cuồng gào
thét:
Tiếp theo Âu Dương Phong phun ra một ngụm máu tươi, trước kia Âu Dương Phong
bị Đạn Chỉ thần công của Đông Tà Hoàng Dược Sư kích thương, tăng thêm lực phản
chấn lúc quyền kình cương mãnh của hắn đánh vào trên người Dương Lỗi cũng
không phải chuyện đùa, cho nên hắn đã bị thương không nhẹ hại, tăng thêm cái
chết của Âu Dương Khắc đả kích, khiến Âu Dương Phong thoáng gấp hỏa công tâm,
lập tức phun ra máu tươi, đã là nỏ mạnh hết đà, Âu Dương Phong lúc này, tùy
tiện một cao thủ nhị lưu cũng có thể kết liễu hắn.
Thấy Âu Dương Phong thương tâm như thế, chung quy cũng có người có chút không
đành lòng, đáng thương tấm lòng của cha mẹ trong thiên hạ, Âu Dương Phong này
mặc dù có thể nói là người đại gian đại ác nhưng hắn lúc này chỉ là một phụ
thân thương tâm gần chết, một phụ thân đã mất đi nhi tử.
Dương Lỗi vốn không muốn giết hắn, nếu như không phải Âu Dương Khắc là người
đầu tiên chạm vào quy củ do mình đặt ra thì Dương Lỗi thật sự không có ý định
giết hắn đi, ngược lại còn muốn thu phụ thân hắn Âu Dương Phong cho mình dùng.
Nhưng hiện giờ thu phục Âu Dương Phong đã là chuyện không thể rồi, đã không
thể giết hắn, như vậy cũng chỉ có thể tha cho hắn thôi.
Ta sớm muộn cũng sẽ giết ngươi.
Ta chờ ngươi đến báo thù, bất quá dùng võ công tu vị của ngươi chỉ sợ là
kiếp nầy vô vọng, bất quá ta cho ngươi biết, ta cho ngươi một cơ hội, đến lúc
đó ngũ tuyệt các ngươi cùng lên.
Dương Lỗi ngữ khí thản nhiên nói.
Lạnh gió thổi qua, Âu Dương Phong lúc này cũng thanh tỉnh một chút, hắn biết
rõ mình muốn báo thù quả thật quá khó khăn, thiếu niên này khủng bố như thế,
mới mười tám mười chín tuổi mà võ công rõ ràng đạt đến tình trạng khủng bố như
thế, trong lòng của hắn rất rõ ràng, mặc dù là Vương Trùng Dương lúc trước,
nếu như trúng hai quyền của mình sợ rằng cũng phải bị mất mạng, mà thiếu niên
này, hiện giờ vẫn không việc gì, có thể thấy công phu hắn cao đến cỡ nào.
Âu Dương Phong ôm lấy thi thể Âu Dương Khắc, lập tức rời khỏi Quy Vân Trang.
Mọi người ở đây đều kinh ngạc không thôi, nhất là Lục Thừa Phong và Lục Quán
Anh, thì ra hắn nói thật, võ công của thiếu niên này cao thâm cỡ nào chứ, Âu
Dương Phong rõ ràng không thể làm gì được hắn, hai quyền đánh vào lưng hắn rõ
ràng không chút việc gì, chẳng lẽ lại hắn tu luyện chính là công phu ngoại
công lợi hại, hoặc là Kim Cương Bất Hoại Thần Công trong truyền thuyết sao?
Mà lúc này Dương Lỗi đã nghe được tiếng la của Hoàng Dung.
Dương Lỗi đương nhiên rất rõ Hoàng Dược Sư đã tới rồi, còn giúp mình một phen
nữa, tuy rằng Dương Lỗi căn bản không cần.
Dung nhi.
Sư phó.
Lục Thừa Phong nghe vậy kích động không thôi, té xuống đất lết tới chỗ Hoàng
Dược Sư.
Mà Mai Siêu Phong cũng thân thể chấn động, hai mắt xoay qua chỗ khác, nhìn
Đông Tà.
Hoàng Dung bổ nhào vào trong ngực cha mình làm nũng nói.