Vũ Mục Di Thư


Người đăng: DVJ

Vũ lực tuy rằng vẫn còn, nhưng tâm linh bị thương, hôm nay có cho hắn mượn gan
cọp hắn cũng không dám lại làm trái lời Dương Lỗi nữa.


  • Tốt, kẻ thức thời mới là tuấn kiệt, ta cam đoan ngươi đi theo ta có thể đạt
    được thứ ngươi muốn, vinh hoa phú quý khẳng định không có vấn đề, hơn nữa ta
    còn có thể khiến tu vị ngươi lại tiến thêm một tầng.

Dương Lỗi trong lòng rõ ràng, Cừu Thiên Nhẫn lúc trước còn quy thuận Đại Kiếm,
bất quá về sau, Kim quốc thế yếu, cũng bị tiêu diệt.


  • Tạ bang chủ.

Người ở dưới mái hiên, không thể không cúi đầu, hôm nay tâm huyết của mình,
Thiết Chưởng Bang cũng đã thay chủ, đáy lòng tự nhiên không được dễ chịu, bất
quá so với tánh mạng thì Thiết Chưởng Bang nho nhỏ có là gì đâu chứ? Còn có
nếu như mình không đáp ứng thì loại tra tấn giống như lúc trước, dù cho Cừu
Thiên Nhẫn có chết cũng không muốn trải qua nữa.


  • Bang chủ?

Dương Lỗi ngược lại buồn bực, bất quá hắn vốn thông minh tự nhiên hiểu rõ Cừu
Thiên Nhẫn vì sao lại gọi mình như vậy, bất quá bang chủ, Dương Lỗi cũng không
thèm, liền lắc đầu nói:


  • Không nên gọi ta là bang chủ, Thiết Chưởng Bang vẫn do ngươi khống chế, bất
    quá lúc ta muốn ngươi làm việc, ngươi phải nghe theo phân phó của ta, về sau
    ngươi gọi ta là thiếu gia hoặc gọi ta chúa công là được, được rồi, ngươi cứ
    gọi ta là chúa công đi.


  • Vâng, chúa công.


Cừu Thiên Nhẫn vội vàng gật đầu.


  • Thương th trên tay ngươi để ta trị liệu một chút đi.

Dương Lỗi lấy ra một quả trị liệu phù triện bình thường, rất nhanh đã khiến
thương thế của hắn phục hồi như cũ.

Thấy một màn như vậy, Cừu Thiên Nhẫn đối với Dương Lỗi càng thêm khăng khăng
một mực, thủ đoạn thần kỳ như vậy người thường sao có thể thi triển ra được
chứ? Tiên nhân hạ phàm? Thủ đoạn như vậy, chỉ sợ cũng chỉ có tiên nhân trên
bầu trời mới có thể làm được a? Cừu Thiên Nhẫn thầm nghĩ, bất quá, thủ đoạn
trước kia dùng để đối phó hắn, độc dược kia thật quá dọa người rồi, chúa công
của mình chỉ sợ không phải tiên nhân, mà là. . . Ma quỷ a.

Bất quá tiên nhân thì sao, ma quỷ thì sao chứ? Tóm lại, mình đã không thể chạy
thoát được rồi, hơn nữa cho dù có thể thoát khỏi thì mình cần phải vậy sao?
Hắn nếu thật là ma quỷ, hoặc là tiên nhân vậy thì thứ mình muốn, hắn tự nhiên
có thể cho mình, chỉ cần mình hảo hảo giúp hắn làm việc, chỗ tốt, tất nhiên sẽ
không thiếu được, đúng như lời hắn nói, vinh hoa phú quý, tiền tài mỹ nữ, còn
sợ sẽ không có sao?

Thậm chí mình còn có có khả năng thành tiên đắc đạo nữa, chuyện tốt như vậy,
người bình thường cầu còn không được ấy chứ.


  • Tạ chúa công.

Được Dương Lỗi cứu trị, Cừu Thiên Nhẫn vội quỳ xuống, cung kính hô.


  • Ngươi không cần như thế, đứng lên đi, chỉ cần ngươi hảo hảo giúp ta làm
    việc thì chỗ tốt tự nhiên không thiếu được.

Dương Lỗi nhìn hắn nói.


  • Vâng, chúa công, thuộc hạ nhất định vì chủ công xông pha khói lửa, không
    chối từ.

A dua nịnh hót Cừu Thiên Nhẫn cũng biết, trời sinh đã biết rồi.


  • Tốt rồi, hi vọng ngươi nói được thì làm được, chẳng qua nếu như sau này
    ngươi dám phản bội ta, vậy thì hiệu quả tự ngươi hiểu lấy.

Dương Lỗi lạnh lùng nhìn hắn một cái, tên này cũng không phải vật gì tốt, nếu
như không gõ một chút, vạn nhất xảy ra sơ sót gì cũng không phải chuyện tốt.


  • Không dám, không dám.

Cừu Thiên Nhẫn nghe vậy mồ hôi lạnh ứa ra, nói giỡn, còn dám phản bội hắn, đó
chính là muốn chết, loại tư vị kia chịu một lần là đủ rồi, ai còn muốn thừa
nhận lần thứ hai chứ.

Ngược lại là Dương Lỗi tính sai, Cừu Thiên Nhẫn nào có can đảm kia, hôm nay
chỉ sợ dù cho hắn gan lớn bằng trời hắn cũng không dám lại đối nghịch với
Dương Lỗi nữa.


  • Tốt rồi, hiện giờ chuyện thứ nhất xem như hoàn thành nhiệm vụ, mọi chuyện
    Thiết Chưởng Bang vẫn do ngươi phụ trách, hiện giờ mang ta đi tìm Vũ Mục di
    thư đi.

Dương Lỗi nói.


  • Vũ Mục di thư?

Cừu Thiên Nhẫn sững sờ, Vũ Mục di thư sao lại ở chỗ của mình? Mình sao lại
không biết? Sợ Dương Lỗi hiểu lầm, Cừu Thiên Nhẫn vội hỏi:


  • Chúa công, Vũ Mục di thư kia không có khả năng ở tại Thiết Chưởng Bang đâu.


  • Ta nói ở đây là ở đây, yên tâm, tự ta tìm là được.


Dương Lỗi nói:


  • Mang ta đi Thiết Chưởng Phong.

Dương Lỗi mơ hồ nhớ rõ, Vũ Mục di thư kia ở ngay trong một sơn động trên Thiết
Chưởng Phong.

Bất quá cụ thể chỗ nào tới đó dò xét là biết thôi.

Cừu Thiên Nhẫn cũng không dám phản bác, liền dẫn bọn người Dương Lỗi lên Thiết
Chưởng Phong.

Một đường tìm kiếm, dưới Chân Thực Ưng Nhãn của Dương Lỗi, tất cả không chỗ
nào có thể che dấu, rất nhanh đã tìm được động phủ cất dấu Vũ Mục di thư.

Tiến vào trong động, rất nhanh đã tìm được Vũ Mục di thư kia.

Mở Vũ Mục di thư ra xem xét, quả nhiên đúng vậy, Vũ Mục di thư quả thật ghi
lại cách Nhạc Phi luyện binh chế địch lúc trước.


  • Đinh, chúc mừng người chơi đạt được Vũ Mục di thư, xin hỏi người chơi có
    muốn học tập hay không?

Dương Lỗi không nghĩ tới Vũ Mục di thư cũng có thể học tập, đó tự nhiên là
chuyện tốt rồi, đương nhiên học tập, cái gọi là nghệ nhiều không áp thân, Vũ
Mục di thư này nói không chừng về sau sẽ có được hiệu quả không tưởng thì sao?

Dương Lỗi quyết đoán lựa chọn học tập.


  • Đinh, chúc mừng người chơi học đượ Vũ Mục di thư.


  • Đinh, bởi vì người chơi học được Vũ Mục di thư, đạt được kỹ năng Sĩ Khí
    Tung Hoành.


Rõ ràng có kỹ năng, học tập Vũ Mục di thư hệ thống rõ ràng cho mình một kỹ
năng, như thế khiến Dương Lỗi cảm thấy ngoài ý muốn không thôi.

Ấn mở hệ thống, xem xét kỹ năng.

Sĩ Khí Tung Hoành: sau khi sử dụng có thể khiến sĩ khí bên phía người chơi
tăng nhiều, sức chiến đấu tăng lên một phần ba. 【 Chú thích: kỹ năng này chỉ
có thể dùng trong chiến đâu nhân số vượt qua 100. 】

Kinh hỉ, đây tuyệt đối là kinh hỉ, khiến sĩ khí binh sĩ tăng nhiều, đương
nhiên là chuyện tốt, hơn nữa sức chiến đấu tăng lên một phần ba, tác dụng này
thật sự lớn lắm, thoáng cái đã khiến chiến lực quân đội mình tăng lên một phần
ba, nói cách khác, nếu mình có ba ngàn người, vậy liền có được chiến lực bốn
ngàn người, thậm chí càng mạnh hơn nữa, đây tuyệt đối là kỹ năng tốt khi đánh
quần chiến.


  • Dương đại ca, thật là Vũ Mục di thư sao? Là bí tịch võ công dạng gì thế?

Mục Niệm Từ thấy Dương Lỗi bộ dạng nhập thần, không khỏi hiếu kỳ hỏi.

Dương Lỗi rời khỏi hệ thống nghe vậy nở nụ cười, lập tức đưa tới Vũ Mục di thư
trong tay:


  • Không phải bí tịch võ công gì cả, mà là cách luyện binh của Nhạc Phi Nhạc
    Vương gia.


  • Thì ra là vậy, ta còn tưởng rằng là bí tịch võ công tuyệt thế gì đó chứ.


Hoàng Dung thở dài nói.


  • Tuy rằng không phải bí tịch võ công, nhưng tác dụng lại rất lớn, có quyển
    Vũ Mục di thư này rồi, có người thích hợp sẽ thành lập được một chi cường binh
    hung mãnh, đến lúc đó nghiệp lớn muốn thống nhất thiên hạ của ta phải dựa vào
    bọn hắn để hoàn thành, Dung nhi ngươi thông minh như vậy, ta nghĩ nếu Dung nhi
    ngươi nguyện ý vậy thì có thể trở thành một đời nữ quân sư, hoặc là trở thành
    một đời nữ danh tướng đấy?

Dương Lỗi nhìn Hoàng Dung nói.


Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng - Chương #387