Người đăng: DVJ
Cổ Tịnh nói, Định Nhan Đan này Dương Lỗi đã cho nàng một quả, cho nên tự nhiên
rõ ràng tính chân thật của nó.
Đông Phương Tiểu Vũ kinh ngạc nhìn nàng, Định Nhan Đan nàng tuy rằng nghe nói
qua, nhưng không chính thức trông thấy.
Dương Lỗi cười nói:
Đông Phương Tiểu Vũ lúc này liền chụp lấy bình sứ trong tay Dương Lỗi, tự mình
cầm một cái, cái kia giao cho Tiểu Ngọc.
Cổ Tịnh bất mãn.
Dương Lỗi nghe vậy bất đắc dĩ nói:
Quả thật Dương Lỗi hiện giờ cũng không có mấy khỏa Định Nhan Đan rồi, nói như
thế nào cũng phải tiết kiệm một chút, về sau có thể còn cần dùng đến, ví dụ
như cho Tiêu Thanh Liên, nịnh nọt nàng, ví dụ như cho Liên Nhã Đình, nàng như
dù sao cũng là sư tôn của Tiểu Ngọc, nếu như cho nàng một quả thì đoán chừng
nàng sẽ có cách nhìn mới đối với mình, đương nhiên hiện giờ khẳng định không
phải lúc.
Cổ Tịnh lại làm nũng nói.
Dương Lỗi bất đắc dĩ nói.
Cổ Tịnh thấy Dương Lỗi nói như vậy, lại cũng không có cách nào bởi vậy đành
phải nói.
Dương Lỗi bất đắc dĩ gật đầu:
Bất quá ngươi muốn nhiều như vậy làm gì vậy, Định Nhan Đan này ăn vào một
khỏa cũng đủ rồi, muốn nhiều như vậy chẳng lẽ dùng để ăn thay cơm sao?
Đừng cho là ta không biết, Định Nhan Đan còn có tác dụng mỹ dung.
Cổ Tịnh mắt trắng không còn chút máu nói:
Dương Lỗi nghe vậy dở khóc dở cười, thì ra là nguyên nhân này, bất quá cũng
đúng là thế, Cổ Tịnh sau khi ăn xong Định Nhan Đan so với trước kia, đích thật
đã xảy ra biến hóa rất lớn.
Không chỉ nàng, Dương Nguyệt Dương Thanh Thủy cũng giống vậy, sau khi ăn vào
Định Nhan Đan cả người liền biến hóa cực lớn, tựa hồ như thoáng cái trở nên
xinh đẹp hơn rất nhiều, không chỉ ở phương diện làn da mà ngay cả khí chất
cũng có thay đổi.
Huyền gia đại viện, ở trong nội đường.
Một trung niên nam tử phẫn nộ quát.
Hiên Viên Viêm Dương trong nội tâm rất cao hứng, với hắn mà nói, Huyền Chính
chết rất tốt, bất quá ngoài miệng lại nói:
Các vị tiền bối, sư đệ chết ta cũng rất khổ sở, bất quá vãn bối lúc ấy
không có ở đó, không thể bảo vệ tốt sư đệ, mới khiến cho sư đệ bị người đánh
chết, là lỗi của ta ah, nếu như lúc đó ta ở đó, như vậy sư đệ hắn. . . Hắn
cũng đã không bị người giết chết rồi.
Hiền chất, ngươi nói cho ta biết, rốt cuộc là ai giết Chính nhi?
Trung niên nam tử là Huyền Si, phụ thân Huyền Chính, tu vị Âm Dương Cảnh tầng
bảy.
Hiên Viên Viêm Dương nói.
Huyền Si hừ lạnh một tiếng, tu vi của hắn tuy rằng kém xa Trương Dật, nhưng
mấy vị lão tổ Huyền gia vẫn còn đó, cũng có thể chống lại Trương Dật, bất quá
bên phía Cổ lão lại có chút phiền phức, Cổ lão là một tuyệt đỉnh cao thủ, hơn
nữa địa vị cao thượng, nếu như hắn nhúng tay vào thì chỉ sợ thù này sẽ không
thể báo được, nếu thế thì chỉ có một phương pháp, ám sát, chỉ cần không có
chứng cớ, như vậy Cổ lão cũng không cách nào nói gì được.
Huyền Si nói. Trong lòng của hắn rất rõ ràng, Cẩu Tư Nhiên tuyệt đối sẽ không
vì Huyền Chính mà náo lớn chuyện với Trương Dật còn có Cổ Mặc, dù sao hắn là
trưởng lão của Huyền Cơ Môn, nếu như đồng thời đắc tội Cổ Mặc và Trương Dật
vậy thì chỉ sợ thời gian sau này sẽ không dễ chịu lắm.
Đã như vậy, còn không bằng hắn bí mật trợ giúp mình, như thế, một sáng một
tối, tìm kiếm cơ hội thích hợp, tự nhiên có thể diệt trừ tên đệ tử mới nhập
môn kia, báo thù cho Huyền Chính con mình.
Hiên Viên Viêm Dương giả mù sa mưa nói, bảo mình đi báo thù cho tiểu tử Huyền
Chính kia, hừ, nằm mơ đi, nếu như không phải Dương Lỗi kia ra tay thì mình sớm
muộn cũng sẽ giết Huyền Chính đi, ai bảo hắn ngăn cản con đường của mình chứ?
Huyền Si tự nhiên không biết tâm tư Hiên Viên Viêm Dương, thật sự cho rằng
quan hệ giữa hắn mà Huyền Chính con mình rất tốt, vỗ vỗ bờ vai của hắn nói:
...