Người đăng: Nong Quang Chien
- Đinh, ngươi giết chết Dương Hung, điểm kinh nghiệm EXP 200, khi cong gia
trị 100, điểm tich lũy 10, đạt được 10 khỏa Tụ Khi Đan, bạch ngan một ngan
lượng, một Tinh Cương dao găm.
- Đinh, chuc mừng đẳng cấp người chơi len tới cấp2, co muốn xem xet thuộc
tinh ca nhan hay khong.
- Xem xet.
Dương Lỗi khong chut do dự lựa chọn xem xet, thăng cấp rồi, minh đa thăng cấp
đến cấp hai.
Người chơi: Dương Lỗi
Đẳng cấp: 2
Căn cốt: 5
Điểm sinh mệnh: 40
Khi cong gia trị: 200
Điểm tich lũy gia trị: 110
Tự do thuộc tinh: 2
Cong phap: Huyền Nguyen bi quyết ( tầng thứ nhất )
Kỹ năng: khong
Vũ khi trang bị: Tinh Cương dao găm
Đẳng cấp thăng len rồi, hiện tại đạt đến Luyện Khi tầng hai. Giết người như
vậy cũng thoải mai, tuy la lần đầu tien sat nhan, nhưng Dương Lỗi cũng khong
co cảm thấy bất luận khong khỏe gi, ngược lại co loại cảm giac hưng phấn.
Thu hoạch khong tệ, hiện tại tam tinh của Dương Lỗi rất thoải mai, khong nghĩ
tới con co mười khỏa Tụ Khi Đan, Tụ Khi Đan nay đối với Dương Lỗi tại hiện ma
noi, co thể noi la đưa than sưởi ấm trong ngay tuyết rơi, đa co Tụ Khi Đan
nay, minh liền co thể rất nhanh tăng thực lực len, đầy đủ để cho minh đạt tới
Luyện Khi tầng ba. Bất qua tu luyện như vậy con khong co nhanh. Mặt khac một
ngan lượng bạc trắng, đối với minh bay giờ ma noi cũng la co chỗ tốt thật lớn,
tuy la Tam Thiếu gia của Uy Vũ Vương phủ, nhưng tiền tai lại it đến thương
cảm, hơn nữa trước kia tu luyện đều khong co dược vật phụ trợ, bằng khong thi
cũng sẽ khong gần kề dừng lại ở Luyện Khi nhất giai.
- Tiểu Ngọc.
Luc nay Dương Lỗi mới nhớ tới tiểu Ngọc con ở ben cạnh, xem xet thi ra tiểu
Ngọc sớm đa bất tỉnh, ma thi thể Dương Hung sớm đa biến mất khong thấy gi nữa,
chẳng lẽ sat nhan thật sự giống như giết quai, sau khi bị minh giết chết, thi
thể sẽ nhanh chong biến mất? Bất qua như vậy cũng giảm bớt một phen phiền
toai, du sao xử lý thi thể con phải phi một phen cong phu.
- Tiểu Ngọc, nang tỉnh lại.
Dương Lỗi vỗ vỗ khuon mặt xinh xắn của tiểu Ngọc.
- Thiếu Gia, Thiếu Gia ngươi đi mau, đi mau.
- Tiểu Ngọc, nang khong co sao chứ.
Dương Lỗi thấy nang tỉnh lại, cũng nhẹ nhang thở ra, co lẽ chuyện vừa rồi dọa
nang khong nhẹ, tiểu thị nữ nay đối với minh vẫn la rất trung tam, cũng la mỹ
nhan tương lai, hiện tại mặc du mới mười bốn tuổi, nhưng ma trổ ma đa rất hấp
dẫn, bằng khong cũng sẽ khong bị ten Dương Hung kia quấn len.
- Thiếu Gia, Dương Hung đau? Chẳng lẽ la ta đang nằm mơ?
Tiểu Ngọc nhin nhin, phat hiện bốn phia khong co gi khac thường, cũng khong co
thi thể Dương Hung, cũng khong co bất kỳ vết mau.
Dương Lỗi cũng kỳ quai, ro rang tren người minh phun ra vết mau, nhưng bay giờ
khong co, nếu khong phải cảm nhận được chan khi trong cơ thể minh, nếu khong
phải hệ thống kia bao thuộc tinh đẳng cấp của minh biến thanh cấp 2, cả Dương
Lỗi cũng tưởng rằng nằm mơ. Bất qua tiểu Ngọc đa như vậy, Dương Lỗi cũng chẳng
muốn giải thich.
- Dương Hung, Dương Hung hắn tới đay sao? Nếu hắn con dam tới, ta sẽ giết
hắn.
- Khong co tới, khong co tới la tốt rồi, Thiếu Gia, ngươi đoi bụng khong? Ta
đi nấu cơm cho ngươi.
Tiểu Ngọc nghe xong Dương Hung khong co tới, ngược lại la nhẹ nhang thở ra, vỗ
vỗ bộ ngực, bộ dang kia đang yeu đến cực điểm.
- Tiểu Ngọc, nang thật đẹp.
Tiểu Ngọc nghe vậy đỏ mặt len, gắt giọng:
- Thiếu Gia.
- Đi, tiểu Ngọc, hom nay chung ta khong ở nha ăn, chung ta đi ra ngoai Tuy
Tien lau ăn tiệc.
Dương Lỗi keo tay tiểu Ngọc.
- Nhưng ma Thiếu Gia, ta nghe noi chỗ đo rất đắt, chung ta khong co tiền.
Tiểu Ngọc tự nhien cũng muốn được ăn ở đấy, nhưng mấu chốt la khong co tiền,
vốn Dương Lỗi với tư cach Dương gia Tam Thiếu gia, mỗi thang cũng co ba mươi
lượng bạc, nhưng bị đại quản gia Dương Thanh quản lý thu chi, cũng chinh la
phụ than Dương Hung cắt xen rồi, đến tay chỉ co một lượng, cắt xen cực kỳ
nghiem trọng. Dương Lỗi biết ro cũng khong co cach nao.
- Khong co việc gi, điểm ấy nang khong cần lo lắng, tiền chung ta co, khong
sợ thiếu tiền.
Hom nay gặt hai được một ngan lượng bạc, đủ tieu xai một hồi rồi. Dứt lời cũng
khong hề cho tiểu Ngọc cơ hội noi chuyện, liền đi ra san nhỏ.
- Ho, khong khi ben ngoai thật tốt.
Với tư cach Đế Đo Can Nguyen quốc, mỗi ngay người đến người đi ở nơi đay la
phi thường nao nhiệt.
- Thiếu Gia, chung ta vẫn la trở về đi.
Nhin lớn cửa Tuy Tien lau, tiểu Ngọc nhut nhat e lệ noi.
- Khong co việc gi, Thiếu Gia noi, khong it tiền.
Tiểu Ngọc la người duy nhất ben minh, thị nữ duy nhất, sau khi ăn cơm con phải
mua chut quần ao, đồ trang sức tốt cho nang, mặt khac minh cũng phải mua chut
it dược liệu.
- Nhị vị khach quan, mời vao trong.
- Tren lầu con co ban khong?
Dương Lỗi cũng khong muốn ở dưới đại sảnh, tren lầu sẽ thoải mai hơn.
- Co, co.
Tiểu nhị vội noi.
- Nhị vị khach quan muốn ăn gi?
Sau khi ngồi xuống, tiểu nhị lại hỏi.
- Hảo tửu, thức ăn ngon, cứ be len la được.
Dương Lỗi cũng khong nhin thực đơn, trực tiếp nhin tiểu nhị noi.
- Tốt, hai vị khach quan chờ một lat, sẽ tới ngay.
Đung luc nay, dưới lầu đi len một nam một nữ, một nam một nữ nay ăn mặc hoa
lệ, nam tử tuấn dật, nữ tử xinh đẹp tuyệt trần.
- Tiểu Lỗi đệ đệ.
Nang kia vừa nhin thấy Dương Lỗi, con mắt sang ngời, kinh hỉ đi tới:
- Thật la ngươi ah, ta con tưởng rằng nhin lầm rồi chứ.
Ở trong tri nhớ của Dương Lỗi, nữ nhan nay la nữ nhan tốt nhất với minh ngoại
trừ Nhị tỷ Dương Nguyệt, gọi la Đong Phương Tiểu Vũ, la tỷ muội khue phong với
Dương Nguyệt, nam nhan kia tựa hồ la sư huynh của nang, gọi la Vương Khoi,
tuổi con trẻ đa đạt đến cảnh giới Vũ Sư.
- Tiểu Vũ tỷ.
- Tiểu Vũ cung phế vật nay noi chuyện lam gi.
Luc nay Vương Khoi co chut bất man noi.
Dương Lỗi lạnh lung nhin hắn, nhưng khong noi gi, hắn tinh tường, Vương Khoi
nay tuyệt đối la thien tai trẻ tuổi, minh hiện tại mới Luyện Khi hai tầng, căn
bản khong phải la đối thủ của hắn.
- Ngươi noi cai gi, ta khong cho phep ngươi noi Tiểu Lỗi đệ đệ như vậy.
Đong Phương Tiểu Vũ rất bất man.
- Phế vật la phế vật.
- Dương Lỗi, ngươi ro rang tới nơi nay, cho Dương gia ta mất mặt sao?
Luc nay dưới lầu lại đi tới một người.
- Dương Thien.
Thanh nien nay khoảng hai mươi tuổi, la đại ca của Dương Lỗi, Đại nhi tử Uy Vũ
Vương, thien tư trac tuyệt, so với Vương Khoi thi kem hơn một điểm, bất qua
cũng đạt tới cảnh giới vo giả tầng bảy.
- Dương Thien, hắn như thế nao cũng la đệ đệ của ngươi, sao ngươi co thể như
vậy.
Đong Phương Tiểu Vũ biết ro căn cốt tư chất của Dương Lỗi khong tốt, khong thể
tu luyện chan khi, nhưng nang lại rất bất man, như thế nao cung la một phụ
than, tại sao đối đai huynh đệ ruột thịt của minh như vậy.
- Tiểu Vũ muội muội, đay la sự tinh Dương gia ta.
- Dương Thien, tại đay khong phải ngươi mở, ta muốn tới thi tới, khong cần
phải xin phep ngươi.
Dương Lỗi ngăn chặn phẫn nộ trong long minh, ngữ khi rất binh thản noi.
- Ngươi cai phế vật nay con dam mạnh miệng đung khong, khong hảo hảo tu
luyện, ro rang đi ra khắp nơi lam loạn, mặt mũi Dương gia chung ta, Uy Vũ
Vương phủ chung ta đều bị ngươi lam mất hết, nếu như khong phải Tiểu Nguyệt
ngăn cản, sớm đa đem ngươi đuổi ra Dương gia rồi, ngươi ro rang con dam noi
chuyện với ta như vậy.
Dương Thien nghe xong Dương Lỗi ro rang con cai lại, khong khỏi thập phần phẫn
nộ.
- Hừ, Uy Vũ Vương phủ giỏi lắm sao? Lưu lại cũng thế, đi cũng chẳng sao,
Dương Lỗi ta con khong đến mức ra khỏi Vương phủ thi sống khong được.
Ngữ khi của Dương Lỗi thập phần binh thản.
- Ngươi... Ngươi... Ngươi rất tốt.
Dương Thien kho thở, chỉ vao Dương Lỗi noi:
- Tốt, ngươi đa khong muốn ở lại Uy Vũ Vương phủ, ta thanh toan cho ngươi,
đến luc đo xem ngươi đi ra Uy Vũ Vương phủ sẽ sống như thế nao.
Luc nay đồ ăn đa len, Dương Lỗi cũng khong để ý tới hắn, ma nhin Đong Phương
Tiểu Vũ noi:
- Tiểu Vũ tỷ, muốn cung một chỗ ăn cơm hay khong?
- Ngươi co tiền sao? Những thức ăn nay tối thiểu cũng phải một trăm lượng trở
len, đến luc đo bởi vi ăn cơm chua sẽ bị đanh chết.
Dương Thien lạnh lung noi.
- Cai nay khong cần ngươi lo lắng, ngươi vẫn la nhanh biến đi, đừng quấy rầy
hao hứng ta ăn cơm.
Dương Lỗi noi.
BA~.
Dương Thien giận dữ, một bạt tai phiến tren mặt Dương Lỗi, du sao thực lực sai
biệt qua lớn, Dương Lỗi căn bản trốn tranh khong kịp.
- Hừ, Vương huynh, chung ta đi.
Noi xong cung Vương Khoi nghenh ngang rời đi.
- Hắn sao phải như vậy.
Đong Phương Tiểu Vũ thở phi phi noi:
- Tiểu Lỗi đệ đệ, đệ khong sao chứ.
Một ben thị nữ tiểu Ngọc lau vết mau ở khoe miệng cho Dương Lỗi, sắc mặt vo
cung lo lắng.
- Đinh, người chơi co muốn tiếp nhận nhiệm vụ trong vong nửa năm đanh bại
Dương Thien, tim về ton nghiem hay khong?
- Tiếp nhận.
Đả bại Dương Thien la phải lam, một vo giả tầng bảy ma thoi, nương theo hệ
thống tu luyện của minh, trong nửa năm đanh bại hắn co lẽ vậy la đủ rồi, bất
qua trong Vương phủ khẳng định la khong được, Yen Sơn la lựa chọn tốt nhất,
trong Yan Sơn cac loại ma thu đều co, ở chỗ sau trong Yen Sơn thậm chi co cả
cửu giai Thanh thu.
Sau khi tiếp nhận nhiệm vụ, vết mau ở khoe miệng Dương Lỗi cũng được lau kho
rồi, nhin Đong Phương Tiểu Vũ noi:
- Tiểu Vũ tỷ, ta khong sao. Website truyện convert T.r.u.y.ệ.n.C.v(.)c.o.m
Đong Phương Tiểu Vũ thấy Dương Lỗi như vậy, cho rằng hắn la cố giấu, du sao ai
gặp được chuyện như vậy cũng sẽ khong dễ chịu, vi vậy an ủi:
- Tiểu Lỗi đệ đệ, nếu như ngươi khong muốn ở Dương gia ma noi, cung với ta đi
Huyền Cơ Mon a. Ta đi cầu sư pho nghĩ biện phap.
Dương Lỗi lắc đầu noi:
- Khong co việc gi, Huyền Cơ Mon ta sẽ đi, nhưng bay giờ khong phải luc.
Huyền Cơ Mon la một trong thất đại mon phai tren đại lục, tuy xếp hạng cuối
cung, nhưng cũng khong thể khinh thường, thực lực của no vo cung cường đại,
chỉ la Vo Thanh cũng co hơn mười vị, Vũ Thần cũng co ba vị.
- Tiểu Lỗi đệ đệ, thế nhưng ma...
- Tiểu Vũ tỷ, tỷ khong cần lo lắng, ta khong sao.
Dương Lỗi co tinh toan của minh, con nữa hiện tại minh căn bản khong co tu vị
gi, tiến vao Huyền Cơ Mon căn bản khong co bất luận chỗ tốt nao. Noi sau co
vao hay khong vẫn la một chuyện khong biết.
- Ngươi... Ngươi thật sự la tức chết ta rồi.
Đong Phương Tiểu Vũ thấy Dương Lỗi khong nghe lời minh, tức giận đến dậm chan.
- Thật sự khong co việc gi, tiểu Vũ tỷ khong cần lo lắng.
Đối với Đong Phương Tiểu Vũ nay quan tam minh như vậy, Dương Lỗi vẫn la rất
cảm kich. Thầm nghĩ trong long, chờ sau khi minh cường đại lại bao đap nang a.
- Được rồi, ta vẫn la cung ngươi trở lại Dương gia một chuyến, noi cho Tiểu
Nguyệt chuyện của ngươi thoang một phat, bằng khong thi Dương Thien khẳng định
sẽ khi dễ ngươi đấy.
Đong Phương Tiểu Vũ thở dai.
- Tiểu Vũ tỷ, ta muốn nhờ tỷ chuyện nay.
- Chuyện gi, noi đi, cung ta con khach khi như vậy, ta la tỷ tỷ của ngươi.
Đong Phương Tiểu Vũ nghe Dương Lỗi noi co việc muốn minh hỗ trợ, lập tức mặt
may hớn hở, xem ra hắn vẫn la thong suốt rồi, cung với minh trở lại Huyền Cơ
Mon, ở lại Vương phủ nhất định sẽ bị khi phụ sỉ nhục đến chết.
- Mấy ngay nay lam phiền tỷ giup ta chiếu cố tiểu Ngọc thoang một phat.
Dương Lỗi nhin Đong Phương Tiểu Vũ, du sao minh trong khoảng thời gian nay
định đi đến Yen Sơn thăng cấp, khong co thời gian chiếu cố tiểu Ngọc, ma tiểu
Ngọc một người ở trong Vương phủ nhất định sẽ bị cac loại khi dễ, la người tri
kỷ nhất của minh, Dương Lỗi như thế nao cũng khong muốn để nang chịu đựng khi
dễ.
- Đừng, Thiếu Gia, chẳng lẽ ngươi khong cần tiểu Ngọc nữa sao?
Nghe xong thiếu gia muốn đưa minh cho người khac, tiểu Ngọc liền luống cuống
tay chan.
- Khong phải, tiểu Ngọc, Thiếu Gia như thế nao sẽ bỏ khong cần nang, tiểu
Ngọc nghe lời như vậy, đối với Thiếu Gia tốt như vậy, bất qua gần đay Thiếu
Gia co chuyện ra ngoai, lo lắng bọn hắn đối với nang bất lợi, cho nen mới nhờ
tiểu Vũ tỷ hỗ trợ chiếu cố nang thoang một phat, chẳng lẽ nang muốn cho Thiếu
Gia thời điểm ra ngoai lo lắng cho nang sao?
- Thiếu Gia, ta nghe lời ngươi.
Nghe được thiếu gia khong phải khong muốn minh, trong nội tam tiểu Ngọc nhẹ
nhang thở ra.
- Tiểu Vũ tỷ.
Dương Lỗi nhin Đong Phương Tiểu Vũ.
- Chiếu cố ngược lại la khong co vấn đề, mấu chốt la, ngươi muốn đi đau?
Chẳng lẽ ngươi định đấu cung bọn họ sao? Ngươi khong co khả năng đấu qua được
bọn hắn.
Đong Phương Tiểu Vũ nhin hắn, rất nghiem tuc noi ra, trong nội tam nang tinh
tường, Dương Lỗi căn bản la khong cach nao tu luyện, nếu như đối khang cung
Dương Thien, cai kia khong khac gi muốn chết.
- Hiện tại ta khong đấu lại bọn họ, cho nen ta muốn ra ngoai tu luyện.
Dương Lỗi noi.
Đong Phương Tiểu Vũ lắp bắp kinh hai:
- Ra ngoai tu luyện, ngươi... ngươi cai kia con khong bằng cung ta tới Huyền
Cơ Mon. Website truyện convert T r u y e n C v . c o m
- Tiểu Vũ tỷ, trong long ta biết ro, ta nhất định sẽ trở nen cường đại, nửa
năm sau, ta muốn cho tất cả mọi người giật minh, những người từng xem thường
ta kia, những người đa từng tổn thương qua ta, ta muốn bọn hắn hoan lại gấp
trăm ngan lần.
Noi xong, Dương Lỗi co chut thanh sắc nội liễm.
- Tiểu Lỗi đệ đệ.
- Thiếu Gia.
- Khong noi them nữa, tiểu Ngọc, hom nay nang cung với tiểu Vũ tỷ đi thoi.
Dương Lỗi noi xong lấy ra hai kiện đồ vật, một cay ngọc tram, mặt khac la năm
trăm lượng bạc, đưa tới trong tay tiểu Ngọc:
- Tiểu Ngọc, hai dạng đồ vật nay nang giữ lấy, Ngọc tram nay la mẫu than của
ta lưu lại, sau khi nang nhận lấy la người của ta rồi, chờ sau khi ta co thực
lực, ta trở về Huyền Cơ Mon tiếp nang, nhớ kỹ, nghe lời của tiểu Vũ tỷ, nếu
như co thể ma noi, đi theo tiểu Vũ tỷ hảo hảo tu luyện.