Người đăng: DVJ
Thiên Tinh Thành nắm chặt trường kiếm trong tay, trong mắt chớt lóe lên một
đạo hàn mang.
Dương Lỗi hừ lạnh một tiếng, lập tức ăn vào một quả Đại Lực Kim Cương Hoàn,
chiến lực lập tức gia tăng gấp hai mươi, chiến lực gấp hai mươi lần, tăng thêm
năm năm hai mươi lăm nầy tăng phúc của Phong Đao Thất Sát, tuyệt đối là khủng
bố.
Dương Lỗi chợt quát một tiếng:
Trường đao trong tay xoáy lên một đạo cuồng phong, một đao kia uy lực cực kỳ
cường đại, toàn bộ không gian Thiên Địa đều như bị xé nứt ra, mặt đất ‘ răng
rắc răng rắc ’ nứt vỡ, nơi bị đao phong đánh đến, đá vụn vẩy ra, khủng bố dị
thường.
Thiên Tinh Thành trông thấy một đao kia, lập tức không tương tin vào hai mắt
của mình nữa, một đao kia quá cường hãn, uy thế cuồng bạo như thế, chỉ sợ chỉ
có cường giả cảnh giới Vũ Thần mới có thể sánh bằng.
Bất quá Thiên Tinh Thành cũng không phải người dễ dàng buông tha, hăn chậm rãi
nhắm mắt lại, hai tay cầm kiếm, trong miệng quát:
Từng đạo kiếm khí vô hình lao tới chỗ đao kình do Dương Lỗi phát ra.
Rầm rầm rầm.
Sau tiếng nổ mạnh liên tiếp, Dương Lỗi bị chấn lùi lại mấy bước, yết hầu ngòn
ngọt, nhổ ra một búng máu.
Mà lúc này trong tai vang lên tiếng nhắc nhở của hệ thống.
Đinh, chúc mừng người chơi đánh chết Võ Thánh Đại viên mãn Thiên Tinh
Thành, lấy được chín trăm triệu giá trị kinh nghiệm, đạt được chín trăm ngàn
giá trị khí công, chín trăm ngàn giá trị điểm tích lũy.
Đinh, chúc mừng người chơi tăng lên đẳng cấp, tiến vào Võ Thánh tứ giai.
Đinh, chúc mừng người chơi đạt được Vô Tận Sát Kiếm.
Đinh, chúc mừng người chơi đạt được Sát Lục Giới Chỉ.
Thăng cấp rồi, thật sự thăng cấp rồi, Dương Lỗi nhẹ nhàng thở ra, tên này
quả thật đủ khó chơi, nếu như lần này còn không thể giết được hắn... vậy thì
mình cũng chỉ có thể đủ xuất động Thiên Đao Nhất Thức thôi.
Nếu như hiện giờ đã bị bách thi triển Thiên Đao Nhất Thức, như vậy gặp phải Sở
Tường khẳng định cần dùng đến Tử Điện Lôi Kích Pháo, Tử Điện Lôi Kích Pháo
dùng đối phó với cao thủ Vũ Thần Đại viên mãn lại đi đối phó một gia hỏa Vũ
Thần sơ kỳ, nhiều nhất cũng chỉ là Vũ Thần trung kỳ, cái này quả thật có chút
đại tài tiểu dụng, có một loại cảm giác như dùng đao mổ trâu giết gà.
Trông thấy Dương Lỗi rõ ràng giết chết Thiên Tinh Thành, Thiên Tinh Hồng đã
biết rõ chuyện không bình thường, trốn, giờ chỉ có thể chạy trốn, bằng không
cái mạng nhỏ này của hắn sẽ phải để lại đây mất, đây cũng không phải điều hắn
muốn
Với tư cách là nhi tử lâu chủ Thiên Tinh Lâu, công phu chạy trốn của Thiên
Tinh Hồng vẫn rất có nghề, hắn mở rộng bước chân, hành động cực nhanh, từ trên
đầu của hắn còn có thể mơ hồ thấy được phù quang, hiển nhiên là còn sử dụng
thêm phù triện.
Nhưng hắn có thể chạy trốn được sao? Đây là không thể nào, Thiên Diệc vẫn một
mực chú ý đến hắn, trước kia bị một hộ vệ cảnh giới Võ Thánh, còn có hai gia
hỏa Vũ Đế Đại viên mãn dây dưa lấy, hiện giờ thừa dịp bọn hắn phân thần
Thiên Diệc liền đánh ra một quyền, quay người lao tới Thiên Tinh Hồng tựa như
tia chớp.
Bất quá Thiên Tinh Hồng bởi vì sử dụng phù triện nên tốc độ thật sự quá nhanh,
mặc dù l Thiên Diệc chặn đường nhưng cũng không thể ngăn hắn lại được.
Bất quá Dương Lỗi lại cười lạnh một tiếng, chạy, có thể chạy trốn được sao?
Phi đao, "Tiểu Lý Phi Đao" lập tức xuất hiện trong tay Dương Lỗi, tiếp theo
chỉ thấy một đạo bạch quang hiện lên, Thiên Tinh Hồng khẽ cong đùi phải, cả
người lập tức ngã nhào lên mặt đất.
Dương Lỗi đi tới, nhìn hắn lạnh lùng nói.
Lúc này Thiên Tinh Hồng biết rõ đại thế đã mất, c mình ngoại trừ cầu xin tha
thứ ra đã không còn đường sống nào khác nữa.
Thiên Diệc lắc đầu nói:
Không nhắc đến Thiên Tinh Vũ còn may, vừa nhắc tới Thiên Tinh Vũ đã khiến
Thiên Diệc nhớ tới cái chết của cha mẹ mình, đây đều là do Thiên Tinh Vũ một
tay tạo thành, đây đều là cừu hận khắc cốt minh tâm, thù hận hủy nhà, mối hận
diệt tộc, bất cộng đái thiên (*).
Bất quá tất cả những điều này Thiên Tinh Hồng cũng không biết, mà nhìn Thiên
Diệc, hi vọng hắn có thể tha cho mình một mạng.
Thiên Tinh Hồng gật đầu nói.
Thiên Diệc mặt không biểu tình, ngữ khí lạnh như băng nói.
Thiên Tinh Hồng như phát mộng.
Lúc này Dương Lỗi đi đến trước mặt, Thiên Diệc nói:
Thiếu gia, xử lý hắn thế nào đây, lập tức giết đi sao?
Không gấp, ta còn muốn hỏi hắn mấy vấn đề.
Dương Lỗi phất phất tay, nhìn vào Thiên Tinh Hồng:
Ngươi trung thực trả lời, nếu khiến ta thoả mãn thì sẽ cho ngươi chết thống
khoái.
Không, không, chỉ cần ngươi tha ta một mạng, ta cái gì cũng làm, ta cái gì
cũng có thể làm được, ta có thể cho ngươi thật nhiều tiền, thật nhiều bảo vật,
thậm chí ngươi muốn linh thạch, muốn thần khí, ta cũng có thể cho ngươi.
Thiên Tinh Hồng nghe xong vẫn là muốn giết mình, nhưng cũng không phải là
không còn cơ hội giữ mạng, chỉ cần có thể đả động người này, vậy thì mình còn
có thể giữ mạng, vì vậy hắn liền chụp lấy ống quần Dương Lỗi liên tục cầu xin
tha thứ nói.
Dương Lỗi có chút không kiên nhẫn nhìn hắn:
Thấy ngữ khí Dương Lỗi kiên quyết như vậy, Thiên Tinh Hồng biết rõ Dương Lỗi
tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho mình, trong mắt lập loè, trong miệng cầu xin tha
thứ, nhưng lại đột nhiên bạo lên, muốn bắt Dương Lỗi vào tay, như vậy liền có
thể uy hiếp đám người kia, nếu thế thì mình có khả năng thoát chết rồi.
Nhưng Dương Lỗi là người nào, làm sao có thể bị hắn uy hiếp được, vốn còn muốn
từ chỗ hắn hỏi mấy vấn đề, bất quá Thiên Tinh Hồng làm vậy đã khiến Dương Lỗi
triệt để nổi giận.
Ưng Trảo Công.
Một trảo liền bóp nát tay phải Thiên Tinh Hồng, sau đó hắn lập tức đá ra một
cước khiến Thiên Tinh Hồng bay ra xa, tiếp theo lạnh lùng nhìn hắn:
Dương Lỗi cũng không có ý định hỏi gì nữa, nếu hắn không muốn nói, như vậy
mình giết hắn, cũng sẽ tuôn ra một ít gì đó, chỉ cần mình giết được Sở Tường
thì mọi việc coi như hoàn thành, những thứ khác hoàn toàn có thể để Hồn U và
Thiên Diệc đến xử lý.
Phi đao vừa ra.