Lão Tửu Quỷ Rời Đi


Người đăng: DVJ


  • Ta chỉ phụ trách an toàn của ngươi, hơn nữa chờ sau khi ngươi tiến vào
    Huyền Cơ Môn ta sẽ lập tức rời đi, tất cả điều này đều phải nhờ vào bản thân
    ngươi, kỳ thật ta chẳng qua chỉ nhìn xem ngươi vượt qua thế nào thôi.

Lão Tửu Quỷ nói.

Dương Lỗi trợn trắng mắt:


  • Đi cũng tốt, còn tiết kiệm được rất nhiều rượu ngon.


  • Ừng ực.


Lão Tửu Quỷ vừa nghe đến rượu ngon, không khỏi nuốt nuốt nước miếng.

Dương Lỗi vì hấp dẫn hắn, tiện tay lấy ra một vò rượu ngon, vò rượu này không
phải là Túy Sinh Mộng Tử Tửu, mà gọi là Liệt Dương, rượu này uống vào sẽ liệt
như lửa, so với Túy Sinh Mộng Tử Tửu hoàn toàn là hai tư vị khác nhau, so với
Túy Sinh Mộng Tử Tửu cũng không kém chút nào, thậm chí còn đắt hơn rất nhiều.


  • Ọt ọt.

Lão Tửu Quỷ trơ mắt nhìn rượu ngon trong tay Dương Lỗi, cái mũi của Lão Tửu
Quỷ cực kỳ linh nghiệm, ở phương diện rượu ngon hắn tuyệt đối là cấp bậc tông
sư, mùi rượu nồng đậm kia vừa ngửi liền có thể biết rõ, rượu này không tầm
thường, rượu này tuyệt đối là rượu ngon, rượu ngon cực phẩm, rượu ngon tuyệt
thế.


  • Thiếu gia, đây là rượu gì thế?

Lão Tửu Quỷ Nhãn tròng mắt vẫn không nhúc nhích nhìn chằm chằm vào rượu trong
tay Dương Lỗi.

Dương Lỗi uống một ngụm, tiếp theo nhổ ra một ngụm trọc khí.


  • Hảo tửu ah, đây mới là nam nhân uống rượu.

Thấy Dương Lỗi không để ý tới hắn, trong lòng Lão Tửu Quỷ cực kỳ ngứa ngáy,
lại nói:


  • Thiếu gia, có thể cho ta uống một ngụm không, chỉ một ngụm thôi.


  • Muốn uống rượu sao?


Dương Lỗi buông vò rượu, nhìn hắn nói.

Lão Tửu Quỷ liên tục gật đầu.

Dương Lỗi giơ bình rượu lên trước mặt hắn, rồi lại dời đi nơi khác.


  • Không được, ngươi cũng không chịu làm việc, tại sao phải cho ngươi uống?

Dương Lỗi nói:


  • Rượu này gọi là Liệt Dương, là một loại rượu ngon mà nam nhân chân chính
    đều uống, so với Túy Sinh Mộng Tử Tửu còn ngon hơn nhiều!


  • Ngon hơn Túy Sinh Mộng Tử Tửu?


Nghe hắn nói như vậy, Lão Tửu Quỷ càng thêm muốn.


  • Thiếu gia, cái này, cái này ngươi muốn cái gì mới bằng lòng cho ta một vò
    Liệt Dương?

Lão Tửu Quỷ lần nữa nuốt nuốt nước miếng.


  • Nói cho ta biết, ngươi là ai phái ngươi tới?

Dương Lỗi nhìn hắn nói.


  • Không được, cái này không được, thiếu gia ngươi hay là đổi điều kiện khác
    đi?

Lão Tửu Quỷ lắc đầu.


  • Như vậy ah, ân, như vậy ta muốn đài sen của Thiên Niên Tử Liên.

Dương Lỗi khóe miệng giương lên, nhìn hắn nói.

Lão Tửu Quỷ ánh mắt tối sầm, nói giỡn, đài sen của Thiên Niên Tử Liên, đó là
vật gì, sao mình có thể có được, bất quá trong tay vị kia ngược lại vẫn có,
nếu như Dương Lỗi muốn thì nàng cũng sẽ tuyệt đối không keo kiệt, bất quá cho
dù hắn muốn, hiện giờ cũng sẽ không cho hắn, vật đó quá trân quý, hơn nữa cần
đạt tới cấp độ Luyện Cương mới có thể sử dụng, bằng không thì căn bản không
thể khống chế luyện hóa.


  • Cái này không có khả năng, cho dù ta có, cho ngươi, ngươi cũng không dùng
    được, thiếu gia ngươi vẫn nên đổi điều kiện khác đi.

Lão Tửu Quỷ lắc đầu.


  • Cái này cũng không được, cái kia cũng không được, như vậy ta cũng không có
    cách nào rồi, rượu ngon này vẫn nên để lại cho mình chậm rãi uống thôi.

Dương Lỗi mang theo vò rượu, một bên uống, một bên đi về phía trước, trong
miệng còn nói:


  • Rượu ngon này hiện giờ ta chỉ có một vò, nếu như lại muốn thì... cần một
    tháng sau mới có, đáng tiếc ah đáng tiếc, người nào đó không có cơ hội rồi.

Lão Tửu Quỷ nghe xong nhịn không được, thật sự lại không nhịn được cái hấp dẫn
này, phải cần cả một tháng, một tháng sau mình đã phải rời khỏi Dương Lỗi
rồi, như vậy mình sẽ không có cơ hội rồi, sao có thể ngồi yên được, hắn lập
tức vội vã đuổi theo.


  • Thiếu gia, thiếu gia, ngươi chờ một chút.


  • Còn việc gì sao?


Khóe miệng Dương Lỗi mang theo vẻ tươi cười, biết rõ con cá đã mắc câu rồi.


  • Thiếu gia, nếu không, nếu không ta giúp ngươi giết Sở Tường đi?

Lão Tửu Quỷ nói.

Lão Tửu Quỷ rõ ràng biết rõ người mình muốn đối phó là ai, Lão Tửu Quỷ quả
thật không đơn giản, bất quá cũng không có gì phải bất ngờ cả, Lão Tửu Quỷ này
xuất quỷ nhập thần, mánh khoé thông thiên, biết rõ Sở Tường cũng không kỳ
quái, thoáng tìm hiểu một chút liền có thể biết rõ.


  • Sở Tường, một tên Sở Tường mà thôi, tự ta có thể đối phó, không nhọc lão
    nhân gia ngài đại giá.

Dương Lỗi cự tuyệt nói.


  • Nhưng. . . Nhưng, thiếu gia tu vi ngươi hiện giờ mặc dù đã đến cấp độ Võ
    Thánh, nhưng muốn đối phó Sở Tường vẫn không đủ đâu.

Lão Tửu Quỷ nói.


  • Hắc. . . Hắc hắc. . . Lâm lão, chẳng lẽ ngươi đã quên, ta đã từng đánh chết
    qua Vũ Thần, cũng đã từng đánh chết qua cường giả cảnh giới Thông Huyền sao?
    Ta cũng không tin Sở Tường kia còn lợi hại hơn cả lão gia hỏa Càn Dược Long.

Dương Lỗi không cho là đúng, trừ phi tu vị Sở Tường đạt đến cảnh giới Thông
Huyền, nếu không mình căn bản không cần lo lắng, trong tay mình có vũ khí bí
mật, Tử Điện Lôi Kích Pháo, Tử Điện Lôi Kích Pháo này chính là vũ khí có thể
đánh chết Vũ Thần Đại viên mãn, mình mặc dù mới hối đoái hai quả thôi, nhưng
đối phó với Sở Tường tuyệt đối không có bất cứ vấn đề gì, hắn chung quy không
có khả năng đạt đến cảnh giới Thông Huyền được.


  • Nếu như ta không đoán sa thì thiếu gia ngươi đánh chết Càn Dược Long không
    chỉ nhờ vận khí tốt mà còn nhờ sử dụng bí pháp nào đó a, loại bí pháp này
    khẳng định không thể tùy tiện sử dụng, một khi sử dụng tất nhiên sẽ trả một
    cái giá lớn nào đó.

Lão Tửu Quỷ nói.

Dương Lỗi cũng không giải thích, mà nhìn hắn nói:


  • Ngươi muốn uống rượu, cũng không phải là không được, ta cần linh thạch,
    ân, có thể dùng linh thạch để đổi, ngươi xem rượu trong vò rượu này của ta có
    thể đổi bao nhiêu linh thạch?

Nghĩ tới đạn pháo của Tử Điện Lôi Kích Pháo, Dương Lỗi liền ý thức được đây là
một cơ hội tốt, một cơ hội đạt được linh thạch, nếu như có thể từ chỗ Lão Tửu
Quỷ kiếm được linh thạch, tốt nhất là thượng phẩm linh thạch và cực phẩm linh
thạch, vậy thì mình giàu to rồi.


  • Thật sự có thể dùng linh thạch để đổi sao?


  • Đương nhiên, ta không cần phải lừa ngươi.


Dương Lỗi nói:


  • Tự ngươi đánh giá thoáng một chút, cần bao nhiêu linh thạch.


  • Một ngàn miếng linh thạch, ngươi xem có được hay không?


Bản thân Lão Tửu Quỷ vẫn có không ít linh thạch, một ngàn miếng linh thạch với
hắn mà nói còn không coi vào đâu.


  • Một ngàn miếng thượng phẩm linh thạch?

Dương Lỗi không khỏi con mắt sáng ngời, lão gia hỏa này thật sự là đại tài chủ
ah, một ngàn miếng thượng phẩm linh thạch, vậy chẳng phải mình lời to rồi sao,
một vò rượu một ngàn miếng thượng phẩm linh thạch, vậy nếu mình có thể đổi hơn
mười bình Liệt Dương thì há không phải có thể đạt được mấy trăm miếng cực phẩm
linh thạch sao?

Mà Lão Tửu Quỷ nghe vậy trên mặt tối sầm, thiếu chút nữa té ngã.

Một ngàn miếng thượng phẩm linh thạch, nói đùa gì vậy, tài sản của mình tổng
cộng cũng chỉ có mấy mấy ngàn miếng thượng phẩm linh thạch thôi, rượu này coi
như có đắt nhưng cũng không đắt đến mức đó chứ.


  • Thiếu gia, ngươi đừng mang ta ra đùa giỡn nữa, ta nói chính là một ngàn
    miếng hạ phẩm linh thạch.


Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng - Chương #286