2:chưa Nghĩ Ra Tên Chương


Người đăng: Keenvip1998

Khi hắn mở mắt ra đã là sáng ngày hôm sau, từng tia nắng xuyên qua chiếu rọi
vào người làm hắn có chút chói mắt. Hắn vươn vai khẽ nhấc chân đứng dậy, mặc
dù hắn tu luyện cả đêm nhưng không có vẻ gì là mệt mỏi, thay vào đó là cảm
giác thần thanh khí sảng vì hắn đã tấn cấp lên lv 5. Dù không biết sao lại
tăng cấp mau như vậy nhưng hắn cũng mặc kệ không thèm để ý nữa. Chợt…

“Ọc… ọc…”

Ặc! Thì ra cái bụng ngươi đang biểu tình a! Không sao, đi kiếm thứ gì bỏ bụng
trước đã. Ý nghĩ vừa lóe lên trong đầu hắn vội vã hướng phía trước mà chạy đi.

Ngay khi hắn chưa chạy được xa thì hắn phát hiện ở bụi cây gần ấy có một con
yêu thú cấp thấp – Đồng Ngọc Thố. Khi mới nhìn thấy con yêu thú này hắn cứ
nghĩ đây là con yêu thú vô hại, bởi vì đôi mắt của Đồng Ngọc Thố như được khảm
hai viên ngọc sáng tinh khiết, màu long trắng muốt có vẻ rất mịn. Nhưng… hắn
đã lầm.

“Xoạt!!!”

Ngay khi vừa thấy có người nhìn nó, Đồng Ngọc Thố đã phóng nhanh về phía Ngạo
Thiên và “tặng” hắn mấy vết cào trên khuôn mặt

Không biết có phải đau quá hay không mà hắn la chói lói:

“A!!! Khuôn mặt của ka! Khuôn mặt anh tuấn, tiêu sái, tuyệt mĩ của ka…”

La chán chê, hắn liếc mắt về phía thủ phạm vừa gây vết thương trên khuôn mặt
hắn đang tính bỏ đi. Đôi mắt hắn rực lên chiến ý mãnh liệt. Đã phá dung nhan
của ka giờ lại muốn bỏ chạy? Đâu có chuyện hời như vậy???

Hắn nhặt một cành cây gần đó dùng làm vũ khí, nhắm hướng Đồng Ngọc Thố mà công
kích. Nhưng Đồng Ngọc Thố cũng có sự cảnh giác nhạy bén, nhanh chóng tránh né
đòn công kích của Ngạo Thiên…
Một người một thú cứ như vậy đối chọi với nhau suốt cả buổi sáng. Đến khi sắc
trời trở về ráng chiều, Đồng Ngọc Thố cũng bắt đầu có dấu hiệu mất sức. Nắm
lấy cơ hội này, Ngạo Thiên nhanh chóng thi triển công kích mãnh liệt về phía
Đồng Ngọc Thố và…

“Đinh! Chúc mừng người chơi đánh chết yêu thú cấp một Đồng Ngọc Thố. +100 điểm
kinh nghiệm, +50 điểm tích lũy.”

“Chúc mừng người chơi đẳng cấp tăng lên.”

“Hô! Không ngờ chỉ một con yêu thú cấp một mà khiến mình mất sức đến như vậy
a!??”

Lúc này hắn đang ngồi bịch lên tảng đá nhỏ bên hồ, bên cạnh hắn là xác của con
yêu thú Đồng Ngọc Thố. Cái đó cũng không thể trách Đồng Ngọc Thố được, bởi vì
đối thủ của nó là một tên “quái vật”, rõ ràng đẳng cấp không bằng nó lại có
thể dây dưa với nó mấy canh giờ mà không có vẻ gì là mất sức. Có lẽ đó là điều
mà đến chết nó cũng không cam tâm được.

Lúc này, tên “quái vật” đó đang trao đổi một vài thứ với hệ thống…

“Hệ thống, mở bảng thông tin cá nhân.”

Ngay lặp tức xuất hiện trước mặt hắn là một bảng thông tin màu trắng:

Tên người chơi: Ngạo Thiên

Tuổi: 15

Giới tính: Nam

Cấp độ hiện tại: lv 6

Cảnh giới: Vũ Đồ cấp6

Kinh nghiệm: 0/700

Sức mạnh: 110
Tốc độ: 90

Phòng ngự: 70

Điểm tích lũy: 150

Vật phẩm trang bị: (Không có)

Vũ khí: (Không có)

Công pháp: Huyền Thiên Hỗn Độn Quyết, Huyết Thiết Kiếm Quyết.

Vũ kĩ: (Không có)

Nhìn bảng thông tin trước mặt, Ngạo Thiên âm thầm gật gù. Thật ra, ngay khi hệ
thống bắt đầu nhập vào người hắn đã có bảng thông tin cá nhân rồi nhưng do lo
tu luyện công pháp nên hắn không để ý lắm. Giờ nhìn thấy, hắn mới nhận thấy
mình còn nhiều điểm thiếu sót. Hắn thầm hỏi hệ thống:

“Hệ thống, những cột điểm này dung để làm gì?”

Vừa nói hắn vừa chỉ thanh sức mạnh, tốc độ và phòng ngự.

“Những điểm này cho thấy những thuộc tính của cơ thể người chơi sẽ được rõ
ràng hơn, trong lúc giao đấu những điểm này còn cho thấy cái hại hoặc lợi của
người chơi.”

“Vậy làm sao tăng nó lên?”

“Đó là tùy thuộc vào tăng cấp của người chơi mà nó sẽ tăng lên hoặc khi người
chơi làm nhiệm vụ sẽ được điểm tăng thuộc tính.”

Hắn gật đầu, cũng không nói gì nữa. Tắt bản hệ thống đị thì lúc này…

“Ọc… ọc…”

Bụng hắn lại sôi lên, làm hắn có chút cười khổ. Thu lại tâm tình hắn bắt đầu
làm việc: lấp đầy dạ dày.

Kiếm củi, đơn giản. Cây xiêng, đơn giản. Lửa… Hắn thầm hỏi hệ thống:

“Hệ thống, ngươi có lửa hay hộp diêm, bật lửa không?”
Tiếng hệ thống vang lên:

“Thứ đó không có trong hệ thống.”

“Nếu người chơi muốn tạo ra lửa thì có thể dung biện pháp thủ công.”

Hắn mừng rỡ nói:

“Biện pháp gì???”

Giọng nói của hệ thống vẫn máy móc nhưng giống như có chút châm biến hắn:

“Tạo lửa giống như tổ tiên người nguyên thủy của người chơi khi ở Địa Cầu.”

Lần này trực tiếp khiến hắn im lặng…

Một lúc rất lâu sau, trong khu rừng xuất hiện lên một đốm lửa le lói. Sau đó,
đốm lửa càng ngày càng yếu rồi tắt hẳn. Khu rừng Yêu Thú Sâm Lâm lại trở nên
vẻ cô tịch vốn có.

Bt là 1 ngày 1c...
...ae cho xin ít phiếu đi để bạo
Cầu vé cầu vé


Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng Tại Dị Giới - Chương #2