Người đăng: Keenvip1998
Huyễn Thiên đại lục, phía nam của thiên lan vương triều là một khu rừng rậm
Yêu Thú Sâm Lâm dày đặt. Đó cũng là nơi thường là cư ngụ của yêu thú cũng có
khi là những mạo hiểm giả săn giết yêu thú lấy thú tinh.
Trong phạm vi vòng ngoài Yêu Thú Sâm Lâm, cách một cái hồ là một cái hài tử
khoảng chừng 13-14 tuổi đang nằm đó y phục trên người cũng có chỗ rách nát do
đao kiếm tạo ra, xét y phục trên người hài tử không quá sang trọng nhưng cũng
không quá bần hàn, có thể coi hắn là một phần tử của một thế gia đại tộc . Tại
đây, khuôn mặt của hắn đã không còn nhiều để gọi là ngây thơ, mái tóc trắng
bạc óng ánh, đôi mài kiếm sắc thể hiện ý chí ngoan cường càng tạo nên phần
suất khí, tuy không thể nói là mỹ thiếu niên nhưng cách khoảng đó không quá
xa.
Thân hình hắn khẽ động, đôi mắt từ từ mở ra. Hắn nhìn quanh, trong đôi mắt
chứa nhiều vẻ ngơ ngác.
“Cái gì đây??? Chẳng phải mình đang ngủ trên giường sao, tại sao lại ở đây?”
Hắn nhổm người đứng dậy, đánh giá tình cảnh xung quanh. Trước mặt hắn chỉ có
cây với cây, những cây này cao thật cao a.
“Đây không phải mơ chứ?”
Rồi hắn nhéo mạnh vào mặt mình một cái.
“Oái! Không… không phải là mơ a!”
Hắn Ngạo Thiên học sinh lớp 11 của một trường thpt k tiếng tăm gì, tuổi: 17,
giới tính: nam. Hắn có một bạn gái tên Nguyễn thị ánh linh và một gia đình hết
mực yêu thương hắn. Hắn bình thường, bình thường như tất cả người trên thế
giới này, bình thường đến nổi dù bỏ hắn vào giữa hàng vạn con người cũng chưa
chắc tìm được hắn.
Và cũng không biết trời xui đất khiến thế nào vừa đánh một giấc ngon lành sau
khi đọc xong chương cuối của một quyển tiểu thuyết trên mạng mà bị “ném” sang
đây.
A! Ta không cam tâm a! Ta còn một cô bạn gái, ta còn cha mẹ già a! Cớ gì bắt
ta đến đây???
“Mơ? Đúng! Là mơ thôi, sẽ tỉnh mà!”
Nhưng…
Có giấc mơ nào mà chân thật đến vậy không chứ? Hắn thật khóc không ra nước mắt
mà. Chợt, một trận đau đầu xoắn lấy hắn với những thông tin kì lạ cứ như trận
đại hòng thuỷ lớn cứ tràn vào đại não hắn.
“Aaaa!!!”
Đau? Đúng hơn phải là đau cùng cực. Đau đến độ hắn không còn biết cái gì là
cảm giác đau nữa mà cảnh vật trước mắt như mờ đi, hắn trực tiếp hôn mê bất
tỉnh.
Sau một canh giờ, hắn từ trong đau đớn tỉnh dậy, lúc này trong đầu hắn chứa
nhiều hơn một số đoạn kí ức. Thì ra, đây là những kí ức của khối thân thể này.
“Hắn” trước kia là một tam thiếu gia của Ngạo gia, cũng tên Ngạo Thiên. Mà cái
tên Ngạo Thiên này trong ngạo gia là một cái phế vật chân chính. Phải biết,
phụ thân hắn là Ngạo Liệt Vương hiện giờ chỉ mới chưa đầy 40 đã là một cái Vũ
Hoàng nhị giai đã được mọi người trong Ngạo gia xem chính là trụ cột.
Ngạo Liệt Vương có ba người vợ gọi là chính thức cũng như được yêu thích, còn
mẹ Ngạo Thiên chủ yếu chỉ là một tiểu thiếp không hơn không kém. Vốn, thân là
tiểu thiếp bà chỉ có thể giống như hạ nhân, hảo hảo làm việc trong phủ, do
sinh được một cái thiên tài là tỷ tỷ hắn,Ngạo Tuyết nên cũng rất được xem
trọng. Đến khi sinh hắn ra, do khó sinh mà bà qua đời. Còn hắn? Từ khi ra đời
đã được nhận định là phế vật trong hàng ngũ những siêu phế vật rồi.
Một phế vật không thể tu luyện nên bị mọi người trong Ngạo gia hành hạ. Một
thế giới cường giả vi tôn này thì kẻ không có thực tài chỉ là hạn cỏ rác không
đáng nhắc tới. Cũng may, hắn còn có tỷ tỷ thương yêu và bảo vệ hắn nếu không
hắn đã bị vứt bỏ từ lâu chứ không phải đợi đến bây giờ.
Số là hắn đắc tội Đại ca hắn, Ngạo Tuyên nên bị gã phái sát thủ đuổi giết. Còn
tỷ tỷ hắn thì đang ở Thần Phong Tông nên không hay biết gì. Hắn vốn đã sắp
chạy thoát nhưng giữa đường gặp phải yêu thú nên cùng đường mà chết.
“Haizz!!! Số ngươi đã khổ như vậy rồi còn kéo ta theo là thế nào? Vốn, ta là
hảo hảo sống tốt ở Địa Cầu a! Mà ngươi cũng thật là, làm gì mà khiến tên đó
đuổi giết ngươi chứ? Haizz!!! Giờ thì tốt rồi, ngươi thì thăng tốt. Để lại
khối cơ thể vô dụng này cho ta? Thật là không công bằng mà!!!”
Nói đoạn, hắn quay mình về phía cái hồ. Bỏ đi, dầu gì cũng là ta ở tại cơ thể
ngươi cũng nên xem khuôn mặt của ngươi thế nào chứ? Tốt nhất là nên suất khí
một chút… Khặc! Khặc!
Nhìn bóng mình dưới dòng nước hắn thoáng giật mình. Tên tiểu tử này xem ra
cũng rất anh tuấn a! Mặc dù… không bằng ta. Nhưng… mái tóc sao lại bạc trắng
thế này? Rõ ràng ở đại lục này đen có, đỏ có, xanh có, tím có… nhưng chưa bao
giờ có màu trắng trong đó a???
Đang nghĩ ngợi lung tung. Chợt, một âm thanh vang lên:
“Chúc mừng người chơi đã đến với Dị Giới không gian.”
“Là ai?”
Hắn nhìn chung quanh nhưng cư nhiên lại không có một bóng người. Âm thanh lạ
lại một lần nữa vang lên:
“Đừng tìm nữa. Người chơi không cần sợ hãi, ta một cái quản lí của hệ thống
này. Và đương nhiên, nếu người chơi muốn thấy được hãy tập trung tinh thần và
y theo lời nói của ta sẽ rõ.”
Nghe thế, Ngạo thiên nhanh chóng y theo những gì hệ thống nói toàn lực tập
trung tinh thần. Quả nhiên, chỉ một lác sau một cái của sổ giao diện hệ thống
hiện trước mắt hắn.
“Cái… cái gì… thế này?”
Hắn không thể tin vào mắt mình mặc dù có tưởng tượng hệ thống này như thế nào
đi nữa thì khi này hắn cũng không hết kinh ngạc. Chỉ nghe âm thanh đáp trả
lại:
“Đây là một hệ thống tu luyện dành cho người chơi, có thể hỗ trợ người chơi
trong quá trình tu luyện. Và đây là quà tân thủ.”
Xuất hiện trước mắt hắn là một hình ảnh hộp quà trên một góc của hệ thống sáng
lên với kí hiệu báo đính số “1”. Giọng của hệ thống vang lên:
“Người chơi có mở quà tân thủ không?”
“Mở!”
Mở, đương nhiên là mở rồi. Đối với hắn việc này là một điều đại hỉ lớn, tưởng
rằng phải sống thay chủ của khối thân thể này an nhàn là một cái phế vật.
Không ngờ lại xuất hiện một cái hệ thống giúp hắn tu luyện, đúng là đưa than
sưởi ấm trong ngày tuyết rơi a!
“Đinh! Chúc mừng người chơi nhận được gói quà tân thủ. Các vật phẩm bao gồm:
một lọ Dịch Kinh Tẩy Tuỷ, 100 điểm tích luỹ, một quyển Huyền Thiên Hỗn Độn
Quyết, một quyển Huyết Thiết Kiếm Quyết.”
Dịch Kinh Tẩy Tuỷ? Là Dịch Kinh Tẩy Tuỷ sao? Đúng là thứ mình đang cần a! Nghĩ
rồi hắn mừng như điên, nếu không phải là đây là hệ thống ảo trong đầu hắn,
phỏng chừng hắn đã lao đến ôm chằm lấy hệ thống rồi.
Thu lại tâm tình, hắn huy động ý niệm lên bình đan dược kia.
“Xin hỏi, người chơi có phục dụng Dịch Kinh Tẩy Tuỷ?”
“Phục dụng!”
“Đinh! Chúc mừng người chơi phục dụng Dịch Kinh Tẩy Tuỷ thành công.”
Sao tiếng nhắc nhở của hệ thống, ngạo thiên cảm thấy cả người như có một một
dòng nước ấm đang rót vào cơ thể và cọ rửa nó, hắn nhắm mắt, khoanh chân lại
từ từ cảm nhận cảm giác khoang khoái này. Cảm giác này duy trì một lúc lâu rồi
biến mất.
Hắn chậm rãi mở mắt ra, chưa kịp cảm nhận tình trạng của thân thể thì một mùi
hôi thối nồng nặc bốc lên. Hắn còn đang tìm xem kẻ nào phóng uế thì mới phát
hiện mùi hôi đó phát ra từ người hắn.
Trên thân áo hắn hiện giờ là một chất dịch màu đen sềnh sệt phát ra mùi khó
ngửi. Hắn đang không hiểu tại sao thì âm thanh hệ thống lại vang lên:
“Lưu ý: Sau khi phục dụng Dịch Kinh Tẩy Tuỷ, cơ thể người chơi sẽ thải ra
những tạp chất trong người. Thành phần tạp chất thường chứa trong mạch máu,
kinh mạch, gân cốt…”
“Sao ngươi không nói sớm?!!”
Hắn hét lên một tiếng rồi có lẽ vì không chịu được mùi khó chịu này nên hắn
nhanh chóng nhảy ùm xuống hồ mà cọ rửa.
…
Sau một lúc lâu, hắn mới từ trong hồ đi lên, mái tóc trắng bạc ước dài cả lưng
áo nhưng hắn chẳng cảm thấy có gì là khó chịu cả, hắn chỉ cảm thấy hứng thú
với hai công pháp bí tịch trong gói quà tân thủ của hệ thống. Khi hắn mở ra,
hiện trước mắt hắn là hai cái công pháp bí tịch “Huyền Thiên Hỗn Độn Quyết” và
“Huyết Thiết Kiếm Quyết”. Ánh mắt mừng rỡ, hắn nhanh chóng di dời tâm tình lên
hai quyển công pháp bí tịch.
“Xin hỏi, người chơi phải chăng là học Huyền Thiên Hỗn Độn Quyết?”
“Học tập!”
“Đinh! Chúc mừng người chơi thành công học được Huyền Thiên Hỗn Độn Quyết.”
“Xin hỏi, người chơi phải chăng là học Huyết Thiết Kiếm Quyết?”
“Học tập!”
“Đinh! Chúc mừng người chơi thành công học tập được Huyết Thiết Kiếm Quyết.”
Sau âm thanh hệ thống vang lên, Ngạo Thiên giống như lần trước cảm nhận được
có hai luồn tin tức đang tràn vào đại não của hắn nhưng khác biệt với lần
trước là hai luồn tin tức này không khiến hắn đau đầu mà khiến hắn thoải mái
hơn.
Sau công đoạn học tập, hắn bắt đầu lụt tìm hai cái công pháp kia. Rất nhanh
hắn ngồi khoanh chân lại tạo tư thế ngồi thiền bắt đầu vận chuyển công pháp.
Điều khiến hắn ngạc nhiên là hai cái công pháp này hiển nhiên là bổ trợ lẫn
nhau, khi hắn vận chuyển một công pháp thì công pháp khi cũng cùng lúc vận
chuyển khiến tốc độ học tập hai công pháp đối với hắn có bước tiến triển rõ
rệt. Nhưng rất nhanh hắn được hệ thống lưu ý:
“Lưu ý: Vì Huyền Thiên Hỗn Độn Quyết là công pháp mang tính bổ trợ tâm thần,
ổn định linh khí trong cơ thể và dung hoà công pháp lẫn nhau, do người chơi
vận chuyển Huyền Thiên Hỗn Độn Quyết trước nên mới xảy hiện tượng này.”
“Có thể nói là Huyền Thiên Hỗn Độn Quyết là một tồn tại cao a?”
“Gần như vậy. Hệ thống chỉ có thể cung cấp một lượng thông tin rất nhỏ. Còn
lại phải dựa vào cảm ngộ sâu hơn của người chơi.”
Ngạo Thiên cảm thấy buồn bực không thôi. Nhưng buồn bực là một chuyện, tu
luyện lại là một chuyện khác vì thế hắn nhanh chóng thu liễm tâm tình mà
chuyên tâm vào tu luyện công pháp bí tịch
...Hệ thống tu luyện.
-vũ đồ-vũ sĩ-vũ sư-vũ linh-vũ quân-võ vương-võ hoàng-võ thánh-võ đế-võ thần....
Mỗi cảnh giới laji chia làm 9 cảnh giới nhỏ
...yêu thú lại phân từ một tới chín và thần thú